Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chồng, sao giờ anh mới đến!”

Thấy cửa xe Audi mở ra, Từ Lệ vội vàng chạy nhanh tới.

“Em chỉ đi đón con thôi mà sao lại gây ra chuyện gì thế?”

Lý Hải Bắc mặc một bộ đồ thoải mái bước từ trên xe xuống, sau đó cất giọng bực dọc.

“Chồng, chuyện này không liên quan đến em, là tại con bé con với mụ già ấy đã gây chuyện với em trước”.

“Chồng, thằng kia còn đang đòi mua một cánh tay và đôi mắt của em đấy, thậm chí nó còn coi thường nhà họ Lý mình, anh phải đòi lại công bằng cho em”.

Từ Lệ lập tức tố cáo, ai không biết còn tưởng cô ta mới là người bị ức hiếp.

“Hả? Ai mà to gan thế?”

Lý Hải Bắc cau mày, vốn không định làm lớn chuyện, nhưng vừa nghe thấy có kẻ coi thường nhà họ Lý, ông ta đã nổi sung.

“Là nó, anh không được tha cho nó đâu đấy!”

Từ Lệ mừng thầm rồi tức tối chỉ vào Sở Bắc.

Lý Hải Bắc cau mày rồi ngoảnh lại nhìn.

Những người khác cũng hướng ánh mắt về phía Sở Bắc.

Song, đều với vẻ thương cảm.

Ông hai nhà họ Lý đã đến rồi, không cần nghĩ cũng biết thanh niên họ Sở kia sẽ gặp phiền phức.

Còn Chu Cầm thì không dám ngẩng đầu lên, chỉ mong có cái khe hở nào đó để chui xuống.

“Hả?”

Lý Hải Bắc nhìn theo phía mà Từ Lệ chỉ, khi trông thấy bóng lưng cách đó không xa, ông ta chợt sững người.

Sao trông quen thế nhỉ?

Song, Lý Hải Bắc không thể nhớ mình đã gặp người này ở đâu.

“Cậu bạn trẻ, cậu bắt nạt vợ con tôi xong thì ít ra cũng phải có một lời giải thích chứ?”

“Giờ này còn giải thích gì nữa?”

Lý Hải Bắc vốn định dùng chiêu mềm mỏng trước, nhưng Từ Lệ không nhịn được nữa rồi.

Cô ta bắt đầu quát tháo Sở Bắc.

“Thằng kia, chồng tao đến rồi đấy, sao mày không nói tiếp đi?”

“Nếu biết sợ rồi thì ngoan ngoãn quỳ xuống xin lỗi, nếu không ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của mày đấy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK