Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Tuyết nhất thời ngẩn ra, không biết phải trả lời thế nào.

Còn Sở Bắc chỉ mỉm cười lắc đầu.

“Họ xin lỗi là đúng, cướp hợp đồng của người khác có thể ngồi tù như chơi đấy!”

“Sở Bắc, cậu có ý gì hả?”

Nghe thấy giọng của Sở Bắc, Lạc Vinh Quang lập tức lạnh giọng hỏi.

Sở Bắc thản nhiên lắc đầu: “Ý gì đâu, tôi chỉ muốn nhắc ông là không chỉ có họ mới cần xin lỗi Tiểu Tuyết thôi đâu”.

“Sở Bắc, anh…”

Biết Sở Bắc định nói gì, Lạc Tuyết muốn ngăn cản, nhưng đã muộn.

“Sở Bắc, cậu đang nói gì thế hả? Láo quá rồi đấy!”

Quả nhiên, Lạc Vinh Quang nghe thấy vậy xong là bùng nổ ngay.

“Sao? Cậu còn định bắt tôi xin lỗi nữa chắc? Cậu hỏi Lạc Tuyết xem, con bé có dám nhận lời xin lỗi của tôi không?”

Nghe thấy giọng nói giận dữ của Lạc Vinh Quang, Lạc Tuyết và Chu Cầm đều tái mặt.

Chỉ có Sở Bắc vẫn bình thản như thường rồi nở nụ cười chế nhạo.

“Xem ra, ông còn nhiều tính toán lắm!”

“Bố con nhà kia chỉ cướp hợp đồng của Tiểu Tuyết thôi, còn ông mới là người đuổi việc cô ấy!”

“Ông nghĩ mình không cần xin lỗi ư?”

“Cậu, cậu…”

Lạc Vinh Quang ở đầu dây bên kia gần như tức không thở ra hơi.

Thậm chí, ông ta còn nói không nên câu, mà chỉ thở phì phò.

Thấy thế, Lạc Tuyết và Chu Cầm đều ngây ra.

Họ không ngờ, sự việc lại đến mức này.

Nhất là Chu Cầm, ánh mắt bà ta nhìn Sở Bắc như muốn ăn tươi nuốt sống anh, nhưng lại không dám nói một câu.

Sợ Lạc Vinh Quang phát hiện bà ta cũng nghe thấy cuộc trò chuyện này thì lại tai bay vạ gió.

“Sở Bắc, cậu là cái thứ không biết điều! Dám bắt tôi xin lỗi ư? Cậu có biết hậu quả sẽ như thế nào không?”

Đầu dây bên kia lại truyền tới giọng nói tức giận của Lạc Vinh Quang.

Đến Lạc Tuyết cũng có thể nghe ra vẻ giận dữ ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK