Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Bắc vẫn ngồi trên sofa với vẻ bình thản, nhưng giọng nói của anh lại có vẻ nuối tiếc.

“Mời các vị về cho, thứ cho tôi không tiễn được”.

“Cậu…”

Lần này, không chỉ có nhóm Lạc Vinh Quang tức đến phát điên.

Đến Chu Cầm cũng cuống lên.

Chẳng dễ gì, Lạc Tuyết mới được mời quay về công ty.

Nếu bây giờ, Lạc Vinh Quang cứ thể bỏ đi thì không phải họ sẽ thiệt rồi sao?

Còn Lạc Tuyết chỉ đứng ngây ra, cô suy nghĩ gì đó, nhưng không nói nên lời.

Cô tin Sở Bắc chắc chắn không lừa mình.

“Đừng có nói chuyện với tôi bằng cái giọng ấy”.

Sở Bắc khẽ hừ một tiếng, anh không hề khách sáo với Lạc Vinh Quang một chút nào.

“Tôi chỉ lấy lại những gì vốn thuộc về Tiểu Tuyết thôi”.

“Ngày xưa, khi tập đoàn Lạc Thị mới thành lập, bố của Tiểu Tuyết đã có ba mươi phần trăm cổ phần trong công ty! Nhưng sau khi ông ấy qua đời, số cổ phần ấy đã đi đâu thì không cần tôi nói nữa đúng không?”

“Chuyện này…”

Sở Bắc vừa nói dứt câu, Lạc Vinh Quang đã sững người, nhất thời không biết nói gì.

Đến bố con Lạc Viễn Hà cũng im lặng.

“Chuyện này là sao?”

Lạc Tuyết ngẩn ra với vẻ mặt hoàn toàn mù mờ.

Vì cô không hề biết gì về chuyện này cả.

Cô vô thức ngoảnh lại nhìn Chu Cầm.

Nhưng chỉ thấy bà ta thở dài một hơi rồi gật đầu.

Dường như Lạc Tuyết đã hiểu ra điều gì đó, cô cắn chặt hàm răng, thầm thấy vô cùng căm phẫn và uất ức.

“Sở Bắc, sao cậu…”

Lạc Vinh Quang tức điên người, lời nói ra được một nửa thì dừng.

Nhưng mọi người đã hiểu được ý của ông ta rồi.

Ngày xưa, khi thành lập tập đoàn Lạc Thị, không chỉ có một mình Lạc Vinh Quang bỏ công bỏ của.

Mà còn có sự góp sức của hai người con trai của ông ta nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK