Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính hắn ta cũng không ngờ sẽ gặp Sở Bắc ở đây.

Cho nên sao hắn ta có thể bỏ qua một cơ hội tốt như vậy được?

Tiếc là hắn ta không gọi Lạc Mai đi cùng, không thì có trò hay để xem rồi!

Tiếc thật!

Song, Sở Bắc lại coi Lý Nham như không khí.

Như thể hắn ta không hề tồn tại, anh bế con gái rồi đi tiếp vào bên trong.

Tuy nhiên, Lý Nham vẫn không buông tha, hắn ta sấn tới rồi chặn trước mặt Sở Bắc.

“Kinh rồi, định lên trên đấy à? Không xem lại đây là đâu hay sao, đừng nói là dùng bữa, đến tư cách bước chân vào đây, cậu cũng không có đâu”.

Lý Nham khoanh tay trước ngực với vẻ ngạo mạn.

Sau đó cất giọng khinh bỉ.

Thấy thế, Sở Bắc chỉ cau mày.

Không chờ anh lên tiếng, Chu Cầm đã giật bắn mình rồi vội vàng xua tay.

“Cậu Lý, cậu đừng hiểu lầm, chúng tôi không đến đây dùng bữa đâu, chỉ đến ngó nghiêng tí thôi. Đúng rồi, chúng tôi chỉ định tham quan chút thôi”.

Vừa nói, Chu Cầm vừa không ngừng ra hiệu bằng ánh mắt cho Lạc Tuyết.

Giờ mà không đi thì e không còn cơ hội nữa đâu.

Lạc Tuyết sầm mặt rồi tiến lên bế con gái vào lòng, sau đó kéo tay Sở Bắc.

“Sở Bắc, chúng ta đi thôi”.

Với Lạc Tuyết mà nói thì mất thể diện chẳng là gì cả.

Cô chỉ không muốn con gái bị tổn thương.

“Đi đâu? Chúng ta đã ăn uống gì đâu mà đi?”

Sở Bắc lắc đầu, anh chỉ muốn mời mẹ con Lạc Tuyết ăn một bữa thôi mà.

Chứ có làm gì sai trái đâu.

Tại sao phải đi chứ?

“Anh…”

Lạc Tuyết đã chuẩn bị tinh thần nuốt hết tủi nhục vào bụng rồi.

Nhưng khi thấy Sở Bắc thế này, cô chỉ biết câm nín.

Không tức giận, không chán ghét, mà chỉ có thất vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK