Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhất là khi cô ấy nhớ đến số dư còn lại của thể trên màn hình, quả thực không dám tin vào mắt mình.

Tiền trong thẻ ngân hàng của Sở Bắc, cả đời này cô ấy có nghĩ cũng không dám nghĩ!

Dù mua cả đại lý xe cũng đủ nữa!

“Không thể có sai sót, trong thẻ của cậu Sở không chỉ có hai triệu này, mà còn rất nhiều tiền”.

Rất nhiều tiền?

Ba người Tống Sơn đều ngây người, rất nhiều là bao nhiêu?

Sắc mặt Tống Y Nhiên khó coi, nhưng lại không cam tâm: “Trong thẻ anh ta có bao nhiêu tiền?”

Tiểu Ngô nghe vậy, lập tức có chút khó xử.

Con số đó quá lớn, vừa nãy cô ấy kinh ngạc không thôi, cũng không nhìn kỹ, nên căn bản không thể trả lời được Tống Y Nhiên.

Nhưng, cô ấy biết rõ tính cách Tống Y Nhiên.

Cô ấy biết, nếu cô ấy không nói, Tống Y Nhiên nhất định sẽ không bỏ qua, thậm chí sẽ ghi hận cả cô ấy.

Nghĩ đến đây, cô ấy hít sâu một hơi: “Số dư thẻ của cậu Sở hiện tại, cho dù mua cả showroom và toàn bộ xe của chúng ta, cũng còn dư dả!”

Cái gì?

Nghe thấy lời của Tiểu Ngô, ba người Tống Sơn lập tức trợn mắt há miệng.

Mua cả showroom xe mà còn dư?

Sở Bắc này chẳng lẽ thật sự có tiền như vậy?

Tống Sơn cố nén kinh ngạc trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Tiểu Ngô: “Tiểu Ngô, những lời vừa nãy cô nói là thật sao?”

Thấy Tống Sơn có phần không tin lời mình, Tiểu Ngô cười khổ một tiếng: “Tổng giám đốc Tống, chuyện như vậy thì sao tôi dám đùa được chứ, vừa nãy tôi nói đều là thật cả”.

Có Tiểu Ngô xác nhận, vẻ mặt vợ chồng Tống Sơn thoáng chốc trở nên hoảng sợ.

Còn Tống Y Nhiên, sắc mặt dần trở nên trắng nhợt.

Sở Bắc, cái tên không nổi bật gì mà lại thật sự có nhiều tiền như vậy?

Nghĩ đến lời bản thân từng nói với Sở Bắc, Tống Y Nhiên lập tức cảm thấy mặt nóng rát cả lên!

“Ông chủ Tống, tôi đã trả tiền rồi, mau bảo người của ông làm thủ tục xe cho tôi đi!”

Vốn Tống Sơn đang nhăn mặt, nhưng khi nghe Sở Bắc nói vậy thì càng bực dọc thêm.

Chiếc Bentley đó rất có giá trị, dù bán theo giá thị trường thì ông ấy cũng có thể lời ít nhất là một đến hai trăm nghìn.

Nếu bây giờ mà bán giảm giá hai mươi phần trăm thì chẳng những ông ấy không kiếm được một đồng nào, trái lại còn lỗ kha khá.

Nhưng chính miệng ông ta đã nói rồi, hơn nữa người ta cũng đã trả tiền, giờ có muốn hội hận cũng không kịp nữa rồi.

“Haizz, coi như mất tiền mua một bài học vậy”.

Tống Sơn tự an ủi mình một câu, sau đó ảo não gật đầu với Sở Bắc.

“Cậu Sở, xin cậu chờ một lát, tôi sẽ bảo người đi làm thủ tục cho cậu ngay”.

Dứt lời, Tống Sơn nháy mắt với nhân viên tên là Tiểu Ngô, bảo cậu ra dẫn Sở Bắc đi làm thủ tục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK