Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Bắc không có phản ứng gì, chỉ lặng lẽ bóc vỏ tôm hùm.

Nhưng ánh mắt anh đã xẹt qua một tia lạnh lẽo.

“Chà chà, đang ăn à? Gọi món phong phú phết nhỉ!”

Lý Nham cười cợt rồi nhìn bàn ăn với vẻ đầy coi thường.

Toàn là cá với thịt, vừa nhìn đã biết là nhà giàu mới nổi.

“Tôi không đến tìm cô!”

Lý Nham liếc Lạc Tuyết một cái rồi đảo mắt nhìn sang Sở Bắc.

“Sở Bắc, có người muốn gặp cậu, mau đi với tôi”.

Dứt lời, hắn ta đạp chân vào ghế của Sở Bắc mà không hề sợ sệt chút nào.

Sở Bắc không đáp lời, nhưng Lạc Tuyết thì đã nhíu mày lại.

“Lý Nham, ai muốn gặp Sở Bắc? Rốt cuộc anh muốn làm gì hả?”

Lạc Tuyết biết chắc chắn Lý Nham mò đến đây chẳng có ý tốt đẹp gì.

“Đây là chuyện của đàn ông, đàn bà con gái như cô xen vào làm gì?”

Lý Nham liếc Sở Bắc với ánh mắt rất sâu xa.

“Sao rồi Sở Bắc, có đi với tôi không?”

“À nếu không muốn làm con ma đói thì tranh thủ ăn thêm chút đi, không lại trách tôi không cho cậu cơ hội!”

Song, Sở Bắc vẫn làm như không nghe thấy.

Anh chăm chú lột vỏ tôm, thậm chí còn không thèm chớp mắt.

“Sở Bắc, mặc kệ anh ta đi!”

Lạc Tuyết quýnh lên rồi đứng dậy.

“Lý Nham, mời anh ra ngoài cho, chúng tôi không chào đón anh!”

“Ha ha!”

Lý Nham cười lạnh, coi Lạc Tuyết như không tồn tại.

“Sở Bắc, không dám chứ gì? Đương nhiên nếu cậu không dám cũng không sao, tôi có thể gọi người đến bắt cậu đi!”

“Nhưng lúc về đi hay nằm thì còn xem cậu có phối hợp với tôi hay không”.

Lý Nham nhếch miệng, vẻ uy hiếp rất rõ ràng.

Lạc Tuyết cắn răng với vẻ bực dọc.

Còn Chu Cầm thì không dám nói dù chỉ một câu.

Bầu không khi lập tức trùng xuống.

Sở Bắc đặt con tôm đã lột vỏ vào bát của Vũ Tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK