Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có một chiếc xe sang đang đỗ cách đó không xa.

Cửa xe mở ra, Lưu Tông Tín bước xuống từ ghế phụ lái.

Trông thấy Sở Bắc, ông ta có vẻ mất tự nhiên, nhưng vẫn cắm đầu bước tới.

“Cậu Sở!”

Lưu Tông Tín đứng ở một chỗ cách Sở Bắc không quá xa.

Sau đó, ông ta cúi người xuống một góc chín mươi độ rồi cất giọng thành khẩn.

Lúc này, trông ông ta hèn mọn, chứ không còn chút vẻ kiêu ngạo nào.

Như thể bây giờ, ông ta không còn là gia chủ của nhà họ Lưu nữa, mà chỉ là đứa học sinh tiểu học phạm lỗi thôi.

“Chào!”

Sở Bắc vẫn dựa vào ghế, sau đó cất giọng bình thản, không chút xao động.

“Chào cậu Sở!”

Lưu Tông Tín vội đáp lời, sau đó còn cúi lưng xuống thấp hơn.

Khi đối mặt với Sở Bắc, ông ta luôn có thấy rất áp lực nên không dám ngẩng đầu lên.

“Có chuyện gì thì ông nói đi!”

Sở Bắc híp mắt lại rồi lên tiếng.

Lưu Tông Tín ngẩng đầu lên, mồ hôi lạnh cứ thế tuôn ra.

“Cậu Sở, hôm nay tôi đến đây là để xin lỗi cậu, chuyện ngày hôm đó…”

Song, ông ta còn chưa nói hết câu thì đã thấy Sở Bắc xua tay.

“Xin lỗi? Tôi thấy ông đến để xin tôi chuyện gì đó thì đúng hơn!”

Câu nói hờ hững của Sở Bắc khiến Lưu Tông Tín phải ngẩn ra.

“Cậu Sở… xin cậu, lần này thật sự chỉ có cậu mới cứu được nhà họ Lưu thôi”.

Nếu Sở Bắc đã có thể nhìn thấu tâm tư của Lưu Tông Tín thì ông ta cũng không giấu giếm gì nữa.

“Cậu Sở, gã họ Dương đó ức hiếp người quá đáng, xin cậu hãy cứu tôi với!”

“Cậu yên tâm, sau này nhà họ Lưu tuyệt đối sẽ nghe lời câu, dù lên núi đao hay xuống biển lửa cũng không thoái thác”.

Lưu Tông Tín nói như sắp khóc đến nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK