Nhà họ Lạc ông ta làm nhiều như vậy, bây giờ, toàn bộ đều uổng công cả rồi!
“Đúng rồi, bố, tên rác rưởi Sở Bắc kia hình như khá thân với tổng giám đốc tập đoàn Bắc Dã, giữa bọn họ chắc không phải có quan hệ gì chứ?”
Lạc Viễn Hà như nghĩ đến gì đó, sắc mặt thoáng chốc không tốt!
Lạc Mai hừ một tiếng, nhưng hoàn toàn không quan tâm.
“Xì, một tên mù rác rưởi mà thôi, sao có thể có quan hệ với nhân vật lớn như vậy chứ? Chắc là trùng hợp thôi!”
“Mặc kệ nói gì thì nhà họ Lạc cũng phải chọn đúng phe!”
Lạc Vinh Quang cắn răng, ánh mắt mờ mịt.
Nếu Dương Xuyên lấy được hạng mục lớn, nhà họ Dương nắm giữ Tân Hải.
Thì bọn họ và nhà họ Dương nhất định sẽ như nước đẩy thuyền.
Nhưng bây giờ, cậu Dương gần như không quan tâm đến bọn họ.
Nói không chừng nhà họ Lạc đã đắc tội với hai nhà, một khi bất cẩn thì sẽ mất sạch!
“Quay về công ty trước đã! Đợi Lạc Tuyết quay về, tôi lại hỏi xem, rốt cuộc nó muốn làm gì!”
…
“Sở Bắc, chuyện, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Mọi người có quan hệ thế nào?”
Ở bên kia, Lạc Tuyết rời khỏi sảnh tiệc, lúc này không ngừng hiếu kỳ nhìn Sở Bắc!
Trong lòng có vô vàn thắc mắc.
Sở Bắc và tổng giám đốc tập đoàn Bắc Dã, hình như có quen biết?
Hơn nữa, trông có vẻ gia chủ mấy gia tộc lớn kia, thậm chí là Thanh Phong, cũng đều rất tôn kính Sở Bắc?
Cả đại hội đấu thầu, Lạc Tuyết đều rất mơ hồ!
“Không có quan hệ gì cả, chỉ là trùng hợp mà thôi!”
Sở Bắc khẽ cười, giải thích qua loa!
“Xem náo nhiệt xong rồi, quay về thôi!”
Lạc Tuyết nheo mắt, nhìn Sở Bắc có chút nghi ngờ.
Nhưng chung quay vẫn chỉ thở dài.
“Anh quay về trước đi, tôi về công ty xem sao!”
Nói xong thì gọi xe rời đi!
Mà Sở Bắc thì không có động tác gì, như đang đợi gì đó.
Sau đó, Thanh Phong chậm rãi đến trước mặt anh.
“Cậu Sở, bây giờ vẫn giấu sao?”
Sở Bắc khẽ cười: “Cứ cố gắng thôi!”
Sau đó vẻ mặt tươi cười biến mất: “Bến cảng phải cải tạo mới, tìm ra ai là người đề xuất, không khó chứ?”
“Cậu đã mở lại, Thanh Phong đương nhiên làm được!”