Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Riêng công ty con của tập đoàn này ở Tân Hải cũng có thực lực rất mạnh, là đối tượng mà các công ty khác không thể địch nổi.

Lạc Tuyết không ngờ Tô Uyển lại làm việc ở đó, cô ấy đang có một công việc mà bao người ở Tân hải mơ ước.

“Uyển Uyển, cậu giỏi thật đấy, không phải ai cũng vào được tập đoàn Bắc Dã đâu”.

Sau khi hoàn hồn lại, Lạc Tuyết kinh ngạc nói.

“Tiểu Tuyết, cậu đừng có trêu tớ nữa!”

Tô Uyển vội vàng xua tay nói: “Tớ chỉ là một nhân viên quèn thôi, có gì đáng ngưỡng mộ đâu”.

Lạc Tuyết cười nói: “Ừm, không nói chuyện này nữa. Lần này, cậu về chắc ở lại hẳn chứ?”

Tô Uyển gật đầu đáp: “Tập đoàn có công ty con ở Tân Hải, sau này tớ có thể làm việc ở gần nhà rồi nên chắc không đi đâu nữa”.

Lạc Tuyết mỉm cười gật đầu.

“Vui quá! Vậy là sau này chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên rồi”.

“Ừ, công nhận thời gian trôi nhanh thật đấy, loáng cái đã năm năm rồi. Nếu không tình cờ gặp cậu ở đây hôm này thì không biết đến bao giờ mới có cơ hội gặp lại nữa”.

Nói đến đây, Tô Uyển chợt liếc nhìn Sở Bắc ở phía sau Lạc Tuyết rồi hỏi: “Tiểu Tuyết, anh ở sau lưng cậu là ai thế?”

Lạc Tuyết nhìn Sở Bắc rồi nói với Tô Uyển: “À, quên không giới thiệu với cậu. Uyển Uyển, đây là Sở Bắc - chồng của tớ”.

“Sở Bắc, đây là Tô Uyển, bạn thân nhất ở đại học của em”.

Sở Bắc gật đầu, mỉm cười chào hỏi với Tô Uyển.

Bạn của Lạc Tuyết thì cũng là bạn của anh.

Nghe thoáng qua cuộc nói chuyện của họ thì anh cũng biết hai người rất thân thiết.

Hơn nữa, hình như Tô Uyển đang làm việc ở tập đoàn Bắc Dã, điều này khiến anh thấy hơi tò mò về cô ấy.

Tô Uyển cũng vui vẻ đáp lại lời chào của Sở Bắc.

Nhưng khi cô ấy nhìn xuống đôi tay của Lạc Tuyết thì lập tức tỏ vẻ bất đồng ngay.

“Tiểu Tuyết, cậu không biết đôi tay chính là bộ mặt thứ hai của phụ nữ à? Cậu phải nhường những công việc nặng nhọc này cho chồng mình chứ!”

Lạc Tuyết mỉm cười nói: “Anh ấy cũng bận việc riêng của mình mà, với cả mấy việc này có mệt nhọc gì đâu, tớ làm được”.

Tô Uyển nghe thấy thế thì lắc đầu rồi quay sang Sở Bắc, định nói gì đó.

Nhưng khi cô ấy nhìn vào đôi mắt vô hồn của Sở Bắc thì chợt sững người.

Cô ấy gọi Lạc Tuyết ra một chỗ khác rồi hỏi nhỏ.

“Tiểu Tuyết, chồng cậu… mắt anh ấy?”

Lạc Tuyết thành thật gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK