Mục lục
Trấn Bắc Thần Điện - Sơn Tiếu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thanh giả tự thanh sao? Thế thẻ phòng trong tay cô là gì? Làm gái mà còn lập đền thờ trinh tiết à, đúng là đồ tiện nhân".

Lạc Mai hừ một tiếng, nói câu nào khó nghe câu đấy!

"Nhanh lên đi, nếu chủ tịch Lý vội thì ai chịu trách nhiệm này đây?"

Lạc Viễn Hà bĩu môi hừ nhẹ.

"Ai nói không phải chứ, bây giờ sống còn của nhà họ Lạc đều dựa vào cô, cô đừng làm cho chúng tôi thất vọng đấy!"

Giọng điệu của Lạc Viễn Hà có hơi châm biếm, Lạc Tuyết biết rõ ông ta đang có ý gì!

Lạc Tuyết siết chặt tấm thẻ phòng trong tay, yếu ớt nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt vô cùng khó coi.

Đúng như Lạc Mai nói, cô phải đi ngay bây giờ.

Dù gì thì bọn họ cũng không thể gây chuyện với chủ tịch Lý được.

Đi thì không nhất định sẽ gặp rắc rối.

Nhưng nếu không đi thì chắc chắn sẽ lớn chuyện.

"Chuyện của tôi không cần các người phải lo!"

Lạc Tuyết chỉ nói lại một câu, sau đó hai mắt đỏ hoe rời khỏi công ty.

"Chậc, cô thật sự nghĩ rằng bám vào chủ tịch Lý là có thể dương oai diễu võ với tôi sao? Nằm mơ đi!"

Nhìn thấy Lạc Tuyết rời đi, Lạc Mai khẽ hừ lạnh chế nhạo.

Lạc Viễn Hà thoáng nheo mắt!

"Đừng lo, nó lên mặt không được bao lâu nữa đâu".

"Nếu nó thực sự có gì với chủ tịch Lý, bố nhất định sẽ khiến nó thân bạn danh liệt!"

"Cho dù giữa bọn họ không có chuyện gì, thì tập đoàn Lạc Thị này cũng không chứa chấp nó!"

...

Ở bên kia, Sở Bắc đang đưa con gái đến trường mẫu giáo tốt nhất Tân Hải.

Vì có Thanh Vũ giúp đỡ nên Sở Bắc không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Chưa đến mười phút, các thủ tục đã hoàn thành xong xuôi, Lạc Vũ Tâm chính thức được vào học.

"Thưa cậu, chúng ta đi đâu đây?"

Sở Bắc ở trong xe không nói lời nào, Thanh Vũ bèn thấp giọng hỏi.

Sở Bắc vẫn không động đậy, chỉ khẽ nói: "Núi Thiên Linh!"

Nghe thấy tên địa danh, sắc mặt của Thanh Vũ lập tức thay đổi.

"Đã năm năm rồi, cũng nên đến đó xem thử!"

...

Núi Thiên Linh nằm ở ngoại ô phía bắc của thành phố Tân Hải.

Ngọn núi tuy không lớn nhưng lại có ý nghĩa đặc biệt với Sở Bắc.

"Chu Dũng, Vương Hạo, Tiểu Kiệt ... đã năm năm trôi qua, tôi đến muộn rồi".

Nhìn thấy những phần mộ nhỏ trước mặt, thần sắc Sở Bắc có chút ngưng đọng.

Nói là phần mộ, nhưng thực ra giống như tảng đá vậy, thậm chí nó còn không phải là một bia mộ.

Xung quanh toàn cỏ dại, rõ ràng là không có ai thờ cúng.

Mười một phiến đá liên tiếp đều quay về hướng bắc.

Đó chính là phương hướng của Bắc Dã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK