Thư Hồng Phong lật lật tập tài liệu rồi rút ra hai tập tài liệu mỏng đạt lên trước mặt Vương Minh. Hắn chỉ vào tập tài liệu bên trái nói
"Người đầu tiên chính là kẻ này, Ngô Bá Nam"
Vương Minh cầm tập tài liệu lên xem lướt quá. Ở bên cạnh vừa nghe Thư Hồng Phong bắt đầu giải thích
"Cha tên Ngô Bá Nam này là Thống đốc ngân hàng trung ương, quyền lực cực lớn. Tên này nếu so với em thì còn hận thù sâu nặng Nguyễn Phi Long với tên Nguyễn Phi Long này đã cướp mất hôn thê tương lai của Ngô Bá Linh khiến hắn không còn mặt làm người"
"Ừ. Người này được, chấp nhận"
Vương Minh rất nhanh hiểu là ý nghĩ của Nguyễn Phi Long, cha của Ngô Bá Nam là Thống đốc ngân hàng trung ương, một khi sòng bài bên Macao của Nguyễn Phi Long bị phá chắc chắn mục tiêu mà Nguyễn Phi Long sẽ tìm đến chính là ngân hàng lúc đó dưới quyền lực của cha mình, Ngô Bá Linh sẽ tha hồ chèn ép Nguyễn Phi Long khiến tên này khó khăn đủ đường cho mà xem.
Nhưng nếu Nguyễn Phi Long không vay tiền của ngân hàng mà tìm viện trợ của gia tộc hắn thì sao? Vương Minh đột nhiên nghĩ đến vấn đề này nhưng rất nhanh hắn nhận định trường hợp này khả năng là rất nhỏ. Bởi theo thống kê chính thức thì tài sản "sạch" chỉ có mười ba tỉ đô nếu có vung tiền trợ giúp Nguyên Phi Long chắc chắn sẽ phải huy động đến lượng tiền "bẩn". Mà trong cái thời kì nhạy cảm hiện nay, Nguyễn gia đang bị chính phủ nhìn chằm chằm chắc chắn Nguyễn Hải Thượng sẽ không có cái hành động lộ đuôi cho người khác nắm như vậy
"Liệu tên Ngô Bá Nam này có dễ thuyết phục không? Chú năm chắc bao nhiêu phần trăm thành công?"
Vương Minh đặt tập tài liệu xuống hỏi
"Chắc mười phần"
Thư Hồng Phong vỗ ngực nói
"Tên này với em là bạn, có thể nói quan hệ cũng không tính là thân thiết nhưng cũng khá sâu mà với mối hận thù không đội trời chung của hắn với Nguyễn Phi Long thì chắc chắn hắn sẽ đồng ý tham gia"
"Vậy còn người kia"
Vương Minh chỉ vào tập hồ sơ còn lại trên bàn, bên trên tập hồ sơ Vương Minh có thể thấy dán hình ảnh của một người thanh niên Trung quốc khá là tuấn tú, tóc cắt khá ngắn búi thành đuôi ngựa đằng sau, môi đỏ răng trắng, má hồng, ánh mắt sóng sánh lưu thủy cực kì hấp dẫn. Thấy vậy Vương Minh cảm thấy toàn thân nổi da gà thầm nghĩ không phải tên này là dân gay đấy chứ.
Nhìn tập tài liệu mà Vương Minh chỉ thì Thư Hồng Phong có chút khó nói, môi cứ mấp máy nhưng mãi mà vẫn không nói ra lời. Phải qua vài phút thì Thư Hồng Phong mới nói được nhưng giọng của hắn cực kì kì quái
"Người này tên là Lôi Thanh Minh, là đứa con duy nhất của gia chủ Lôi gia cũng là người đứng đầu hắc đạo khu vực Macao, HongKong và Đài Loan nhưng anh đừng nhìn bề ngoài thực ra người này là nữ đó"
"Nữ?"
Vương Minh sững sờ, tuy vậy trong lòng hắn cũng đã rò ràng. Hóa ra là nữ hèn chi lại có nét như vậy, Vương Minh thầm nghĩ chỉ là mặc như nam nhân những đã không giấu được những nét đẹp quyến rũ của nàng ta nếu nàng ta nghiêm chỉnh mặc quần áo nữ giới thì chắc chắn sẽ là một dại mỹ nhân cho mà xem
Thư Hồng Phong gật đầu giải thích
"Nàng ta tên thật là Lôi Linh Linh, năm nay hai mươi mốt tuổi là một đại mỹ nhân đó. Bởi vì gia chủ Lôi gia có duy nhất một đứa con là nhưng lại là con gái, là người kế thừa vua hắc đạo nên nàng ta từ nhỏ đã tập thành thói quen như đàn ông. Vì vậy cũng không rất ít người biết nàng ta là nữ"
"À anh hiểu rồi"
Vương Minh gật đầu hiểu. Hắn thầm xót thương cô gái này đúng là số phận trêu ngươi, vu hắc đạo Hòng Kong lại chỉ có một đứa con gái, thân là người kế thừa duy nhất chắc chắn từ bé sẽ chịu rất nhiều áp lực, không thể sống giống như những cô gái bình thường được. Đúng làm một mỹ nhân số khổ. Cảm thán thì cảm thấn nhưng công việc vẫn quan trọng hơn nên Vương Minh lập tức quay lại chủ đề đang bàn luận giữa hai người
"Người này có hận thù như thế nào với Nguyễn Phi Long"
"Thì cũng là xoay quanh cái sòng bạc khổng lồ của Nguyễn Phi Long ở Macao"
Thư Hồng Phong nhấp một ngụm rượu rồi mới nói
"Anh cũng biết ở Macao một sòng bạc muốn mở của phải thì chắc chắn phải nộp phí bảo vệ và trình diện trước tổ chức hắc đạo địa phương phải không?"
Vương Minh gật đầu. Thư Hồng Phong nói tiếp
"Những tên Nguyễn Phi Long này lại cực kì kiêu ngạo không xem Lỗi gia vào mắt trước tiếp cho xây dựng sòng bạc. Đến khi người của Lôi gia đến hỏi thăm thì hắn cho người chém chết rồi vứt xác xuống biển. Từ đó mâu thuẫn giữa hai bên cực kì căng thẳng nhưng thực lực của Nguyễn gia quá mạnh, Nguyễn Phi Long đã chạy về gia tộc lấy một nhóm khí giá và dị năng giả đến trấn thủ ở sòng bạc đồng thời dùng số tiền lớn mua chuộc quan chức Macao tạo áp lực lên Lôi gia khiến Lôi gia mặc dù căm hận Nguyễn Phi Long đến tận xương tủy nhưng chỉ có thể cắn răng nén nhịn mà không làm gì được hắn cả"
"Ra là thế"
Vương Minh dựa người về phía sau, tay xoa xao cái cằm nhẵn nhụi nghĩ ngợi gì đó rồi ánh mắt sắc bén nhìn Thư Hồng Phong nói
"Có phải chú định danh khúc xương khó nhai Lôi gia này cho anh phải không?"
"Đúng là ông anh cao minh thằng em này bái phục sát đất, có thể nói trí tuệ của ông anh đúng là như biển rộng, như…"
"Ngừng…"
Vương Minh lập tức nắn Thư Hồng Phong lại kẻ không tiếp tục nghe những lời nịnh hót của hắn chắc Vương Minh không kìm chế được mà nôn hết bữa sáng ra mất. Hắn cũng hiểu suy nghĩ của Thư Hồng Phong nên không trách Thư Hồng Phong. Hắn biết đối phương là người hắc đạo, mà lại là người bên ngoài quyền lực của Thư gia cũng có chút xíu nào tác động đến những người này vì vậy muốn thuyết phục Lôi gia chỉ có một cách là làm theo quy củ của hắc đạo, kẻ nào có nắm tay cứng hơn thì kẻ đó là vua. Vương Minh suy nghĩ sắp xếp lịch trong đầu nói
"Được rồi. Phía Lôi gia để anh xử lí, chắc sau khi ăn tết xong anh sẽ lập tức bay sang Macao. Còn bê tên Ngô Bá Nam thì giao cho chủ"
"Ông anh yên tâm đi"
Vương Minh rót đầy hai cốc rượu rồi giơ lên nói
"Mọi việc như thế là ổn rồi. Nao nâng ly chức kế hoạch của chúng ta thành công"
"Chúc thành công"
Thư Hồng Phong nâng cốc lên chạm cốc với Vương Minh rồi cả hai tu một hơi hết sạch
--------------------------------o0o------------------------------------
Hôm nay là ngày ba mươi tết âm lịch, tối hôm nay tại nhà Nguyễn Sinh tổ chức bữa tiệc nên Vương Minh thân là con rể tượng lại cũng không thể không có mặt được. Nhưng thứ khiến hắn chờ mong ở bữa tiệc này chính là những mối quan hệ mà Nguyễn Sinh sẽ giới thiệu cho hắn, đây không thẻ không nói là một sự trợ giúp to lớn đối với việc phát triển trong tương lai của Vương Minh. Vì tính quan trọng của bữa tiệc này nên từ sáng sớm Vương Minh đã lái xe trở lại Đông Doanh
Trở lại Đông Doanh thì cũng là lúc gần trưa, Vương Minh không về nhà mà hắn chỉ gọi điện cho Triệu Vận tâm sự vài câu sau đó lập tức lái xe đến khu biệt thự của Nguyễn Giai Giai. Dừng xe trước cổng khu biệt thư, Vương Minh rút điện thoại gọi cho Nguyễn Giai Giai
"Giai Giai, em có bận không?"
"Không? Vương Minh anh về chưa?"
Trong điện thoại truyền đến thanh âm ngọt ngào của Nguyễn Giai Giai, không thể không nói là Nguyễn Giai Giai từ sau khi phá thân thì sức quyến rũ của nàng đã tăng lên một độ cao mới, dù là một cái nhấc tay nhấc chân, một ánh mắt hay thậm chí lời nói cũng cực kì có lực sát thương, Vương Minh cảm thấy khi đối mặt với nàng thì sức đề kháng của bản thân tụt đến mức thảm hại vô cùng. Vương Minh hút một hơi ổn định tâm tình nói
"Anh về rồi. Anh hiện đang đỗ xe trước cổng khu biệt thự nhà em"
"Thật sao?"
Nguyễn Giai Giai vui vẻ hỏi. Thực sự mấy ngày hôm nay Nguyễn Giai Giai rất buồn bực trong lòng bởi gần tết, mỗi lần ra ngoài là thấy nam nữ có đôi có cặp đi với nhau sắm tết rất thân mật và hạnh phúc vậy mà nàng… Nhưng nàng cũng chỉ có thể tự an ủi trong là là ai bảo ông chồng tương lại của nàng quá mức xuất sắc chứ. Tuy kìm nén nhưng nàng cũng không thể không cảm thấy có chút ấm ức và ghen tị vì vậy mà mấy ngày gần đây không có Vương Minh nàng sinh ra cảm giác buồn bực vô cớ, mỗi ngày ngoài việc chỉ ở lù lù trong nhà thì đến nhà xem Tivi thì cũng là gọi đến nói chuyện với Triệu Vận, Lâm Yên Yên mà thôi. Nay nghe tin Vương Minh đã trở về, lại đang dứng đợi nàng ở cổng khu biệt thự thì trái tim nàng đập mạnh mẽ, tâm tình kích động vui sướng pha chút vị ngọt hạnh phúc. Nguyễn Giai Giai vội vàng nói
"Anh đợi em chút, em thay quần áo rồi ra ngay"