“Anh Hùng, anh nghĩ đám chuột nhắt Vương thị đó có đồng ý không?”
Kể từ thời gian công ty Vương thị bắt đầu phản kích trên trận chiến tài chính khiến công ty Phi Long liên tục bại lui đến mức mất cả 10% cổ phần vào tay đối phương, Nguyễn Phi Long luôn cảm thấy tâm tình cực cực kỳ không tốt nhưng hôm nay mọi chuyện đã khác bởi vì hắn không phải gánh nặng này trên vai nữa mà đã có một người khác gánh thay hắn. Người đó chính là kẻ ngồi trước mặt hắn lúc này, gia chủ tương lại của Nguyễn gia.
Về phần Nguyễn Hùng tại sao lại ở đây thì cũng rất đơn giản, hắn được Nguyễn Hải Thượng giao quyền quản lý các hoạt động kinh doanh của Nguyễn gia nhưng hắn cũng biết trong bộ máy kinh tế của Nguyễn gia có rất nhiều người không ngoan ngoãn nghe lời hắn, đặc biệt là mấy lão già lớn tuổi cậy mình nhiều năm đóng góp cho Nguyễn gia mà lên mặt, vì vậy việc đầu tiên Nguyễn Hùng muốn làm là san bằng những kẻ bằng mặt mà không bằng lòng với hắn. Đương nhiên san bằng ở đây không có nghĩa là đuổi hết những kẻ đó, thực sự Nguyễn Hùng không dám mà cũng không có là gan làm việc đó bởi vì trong những người này có những người đã làm việc từ rất lâu cho Nguyễn gia, thậm chí là từ thời ông nội hắn vì vậy đừng nói là hắn cho dù là cha hắn, gia chủ của Nguyễn gia hiện này cũng khó mà đụng đến mấy tên hồ ly già đó nói chi là hắn, một kẻ vừa mới nắm trong tay quyền lực kinh tế của Nguyễn gia. Vì vậy hắn chỉ còn một con đường duy nhất để san bằng cái tình trạng hiện giờ chính là chứng minh thực lực của bản thân. Và lập tức hắn nhìn thấy ngay cơ hội đó ở trận chiến giữa Vương thị và Phi Long.
Đối với những người quản lý kinh tế của Nguyễn gia thì cuộc chiến này chính là một đại sỉ nhục. Mặc dù bề ngoài thì công ty Phi Long là một công ty riêng biệt do Nguyễn Phi Long toàn quyền nắm giữ hoàn toàn không có liên quan gì đến với các hoạt động của tập đoàn Nguyễn gia nhưng dù sao Nguyễn Phi Long vẫn là họ Nguyễn, cũng là con cháu của Nguyễn gia. Công ty Vương thị ngang nhiên kiêu ngạo thâu tóm của phần của công ty Phi Long, điều này chẳng khác gì tặng cho Nguyễn gia Nam Hải một cái tát bỏng rát mặt, khiến rất nhiều nhân viên lãnh đạo cao tầng của tập đoàn Nguyễn gia rất nóng mắt. Nhưng nóng mắt thì nóng mắt, những người này cũng không thể nhúng tay vào được bởi vì như thế sẽ bị mang tiếng là lấy lớn hiếp nhỏ mà qua điều tra thì những người này biết cái công ty Vương thị tưởng nhỏ như con kiến cũng không phải là kẻ dễ chơi, mặc dù hậu trường không cứng như Nguyễn gia Nam Hải nhưng cũng rất đáng ngờm nếu như tập đoàn Nguyễn gia nhảy vào trợ giúp công ty Phi Long chắc chắn sẽ châm ngòi một cuộc chiến lớn không chỉ trên chiến trường tài chính kinh tế mà còn lan rộng sang các lĩnh vực khác như chính trị, thế giới ngầm… Vì vậy xét về mọi mặt thì Nguyễn gia chỉ có thể đứng ngoài làm người quan sát chứ không thể nhúng tay vào được.
Nguyễn Hùng chính xác là nhìn ra điểm trên đồng thời hắn cũng không quên được rằng cái vụ thất bại thảm hại lần trước của hắn thì cái công ty Vương thị kia cũng có phần liên quan nên hắn lập tức chạy đến công Phi Long, trực tiếp gặp cậu em trai Nguyễn Phi Long thẳng thừng đưa ra đề nghị muốn Nguyễn Phi Long giao cho hắn quyền điều khiển công ty. Nếu như đổi lại là người khác, Nguyễn Hùng đưa ra cái đề nghị này chắc chắn sẽ bị cười cho thối mặt nhưng hắn biết rõ ràng cậu em trai của mình vì vậy hắn tin tưởng chắc chắn là sẽ thành công.
Đúng vậy, Nguyễn Phi Long vốn dĩ rất phiền não vì cái công ty Vương thị kia nay đột nhiên Nguyễn Hùng chạy đến đề nghị thay hắn xử lý cái sự việc rắc rối phức tạp này, Nguyễn Phi Long với tính cách ham chơi hơn ham làm, thấy việc khó là ngại thì đây quả thật là một việc cầu còn chả được. Không đợi Nguyễn Hùng nói lời thứ hai lập tức đồng ý đồng thời còn sốt sắng phát ra thông báo toàn bộ nhân viên công ty. Thế là Nguyễn Hùng thuận lợi tiếp quản tất cả công việc của công ty Phi Long.
Nguyễn Hùng một tay ôm nữ thư ký xinh đẹp mà Nguyễn Phi Long vừa tuyển cho hắn, hung hăng bóp vài cái lên bộ ngực của nàng ta khiến nàng ta kêu lên đau dớn thì mới chịu nhả tay, nhìn Nguyễn Phi Long cũng một bộ dạng như hắn ở trước mặt cười nói
“Chắc chắn là thành công, chú nghĩ xem một cái kẹo ngọt như vậy tên ngu nào mà lại không thích cơ chứ. Bọn chúng mà từ chối thì đúng là phi lý, chẳng khác nào mèo chê cá, chó chê xương không”
“Đúng vậy”
Nguyễn Phi Long gật đầu đồng ý với câu nói của Nguyễn Hùng nhưng nghĩ đến những thứ bỏ ra để thì trong lòng Nguyễn Phi Long lại nhỏ máu. Điều này cũng phải, dù sao kể từ khi cuộc chiến diễn ra thì hắn không còn nhận được sự tiếp tế từ gia tộc, tất cả những thứ bỏ ra trong cuộc chiến với công ty Vương thị đều là tài sản của hắn, là thịt của hắn. Mặc dù rất tán thành kế hoạch của Nguyễn Hùng nhưng bắt hắn phải tự tay dâng một miếng thịt lên cho đối thủ quả thật là quá mất hết mặt mũi và đua xót. Vì vậy lúc này Nguyễn Phi Long trong lòng có chút oán khí đối với Nguyễn Hùng nhưng hắn cũng không dám để lộ ra ngoài bởi dù sao quãng đời còn lại về sau của hắn có được tiêu diêu tự tại như hiện nay hay không thì còn phải phụ thuộc vào Ngyễn Hùng rất nhiều. Nguyễn Phi Long làm bộ mặt đau khổ nói
“Ài, nhưng bỏ ra nhiều lợi ích như vậy, ngẫm lại em vẫn thấy đau lòng a”
“Hừ, chú lúc nào cũng suy nghĩ hạn hẹp cả, hèn gì bị một cái công ty Vương thị cỏn con đè đầu cưỡi cổ. Quả thật là mất mặt mũi con cháu Nguyễn gia chúng ta”
Nguyễn Hùng dùng giọng tiếc hận nói với Nguyễn Phi Long
Nguyễn Phi Long chỉ cười cười, hắn từ khi sinh ra đã quá quen với những câu nói như vậy rồi. Với lại mục tiêu hướng đến của hắn chính là có tiền để tiêu, có gái để chơi nên hắn cũng chẳng quan tâm đến mấy cái việc đại sự của gia tộc làm gì cả nên làm việc gì hắn cũng hời hợt, không chịu động não suy nghĩ quá nhiều, chỉ toàn dựa vào danh tiếng của gia tộc. Thế nên hắn mới bị Trương Nghĩa và Thư Kiều đánh cho thâm tím mặt mày nhưng chẳng làm ra được đòn phản công nào hiệu quả cả. Nguyễn Phi Long nói
“Hì hì, anh trai anh biết lí tưởng của thằng em này rồi mà, nếu như không phải bác cứ cố gán cho em cái công ty Phi Long này chắc hiện giờ em vẫn đang cưỡi trên bụng mấy em minh tinh, người mẫu hay hot girl nào đó rồi”
Nguyễn Hùng lắc đầu, hắn nhiều lúc cũng bực mình vì thái độ hời hợt và lí tượng hèn nhát của thằng em họ này nhưng hắn cũng không lên tiếng phản đối hắn uốn nắn bởi vì hắn không muốn có thêm một đối thủ cạnh tranh cho chiếc ghế gia chủ. Mặc dù hắn từ lúc sinh ra đã được xác định là gia chủ tương lại rồi nhưng mà Nguyễn gia là một đại gia tộc, mà một đại gia tộc cần những kẻ hữu dụng chứ không phải là những kẻ vô dụng. Nếu như ở một chi nào đó của Nguyễn gia đột nhiên xuất hiện một thiên tài hay một kẻ tài năng thì Nguyễn Hùng tin tưởng cho dù cha hắn là gia chủ đương nhiệm nhưng chắc chắn sẽ bị những thành viên lớn tuổi trong gia tộc tước mất cái mũ gia chủ tương lại hiện tại. Vì vậy mặc dù không muốn nhìn thấy trong gia tộc có nhiều kẻ vô dụng chỉ biết ăn chơi như Nguyễn Phi Long nhưng hắn không làm gì đại lại như khuyên bảo, cổ vũ,… những người này cả. Việc hắn cần làm chính là liên tục chứng minh bản thân mình trước mặt các vị trưởng bối trong gia tộc để làm cái ghế gia chủ tương lại của hắn càng ngày càng chắc chắn hơn.
“Được rồi, anh cũng không thừa hơi nói với chú mà nữa, mỗi người đều có một lý tưởng sống riêng của mình mà”
“Hì hì”
Nguyễn Phi Long nhe miệng cười. Lúc này hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện gì đó, nụ cười trên mặt chợt trở lên dâm tiện, nói
“Anh trai, nghe nói vị tiểu thư Helen Morgan dáng người rất bốc lửa phải không?”
“Phải”
Nguyễn Hùng gật đầu. Cứ mỗi lần nhớ đến cái thân hình bốc lửa đầu khiểu gợi của Helen Morgan là hắn không tự chủ được cảm thấy nóng lên trong đầu vô số ý nghĩ yy xuất hiện, chỉ cần điều này thôi cũng đủ thấy được mị lực của Helen Morgan lớn đến như thế nào rồi. Mỗi lần như vậy là hắn phải thất thần vài phút nhưng lần này ngoại lệ, bởi vì hắn nhớ đến người hỏi là thằng em họ dâm dật trời đánh Nguyễn Phi Long. Lúc này khuôn mặt của Nguyễn Hùng trở lên cực kỳ băng lạnh, trợn mắt cánh cáo
“Anh cấm chú có bất cứ ý nghĩ không tốt đẹp gì đến nàng ta bằng không thì…. Hừ chắc anh cũng không cần phải nói ra chứ?”
Nguyễn Phi Long cùng với Nguyễn Hùng lớn lên cùng với nhau nên hắn rất hiểu rõ con người của Nguyễn Hùng. Hắn biết cái tên anh họ này của hắn tiêu chuẩn rất cao đồng thời từ nhỏ được bồi dưỡng nên cực kỳ trầm ổn và hàm súc, rất ít khi thấy hắn nhắc đến mỹ nữ mà có bộ dạng háo sắc thế nên lúc này thấy biểu hiện của hắn khi nhắc đến Helen Morgan có cái bộ dạng đúng chất một sắc lang thì hắn biết Nguyễn Hùng phải lòng cái vị mỹ nữ phương tây kia rồi vì vậy hắn lập tức cắt đứt tất cả chủ ý với nàng ta. Nguyễn Phi Long vội vàng biểu lộ thái độ, bộ mặt chính khí lẫm liệt nói
“Anh họ anh nói thế là quá khinh thường thằng em này rồi, thằng em này tự nhận là háo sắc dâm dật nhưng mà có cho lá gan cũng không dám đụng đến chị dâu tương lại. Thằng em này xin lấy danh dự ra để đảm bảo”
“Hừ, danh dự của chú mày đã bị chó tha mất từ đời nào rồi, lấy ra đảm bảo thì được cái con c** gì”