“Nếu vậy thì Hầu Dũng sẽ dẫn anh về chỗ ở, có gì cần thay đổi thì anh cho Hầu Dũng liên lạc với đội hậu cần chúng tôi sẽ lập tức cho người đi bố trí. Tôi có việc phải đi trước”
Thư Vân nói
“Vậy tôi cũng không giữ nữa, nếu có dịp chúng ta có thể ngồi với nhau ăn một bữa chứ”
Vương Minh hướng Thư Vân đưa ra một lời mời. Thư Vân phía sau là Thư gia mà hiện giờ người đứng đầu Đông Doanh là người của Thư gia, mặc dù nhờ vào Nguyễn Sinh và Thư Kiều nhưng Vương Minh vẫn cảm thấy như thế có phần chưa đủ vì vậy hắn hướng Thư Vân đưa một lời mời, mục đích rất đơn giản chính là thông quan Thư Vân kéo gần hơn quan hệ với Thư gia
Nếu đổi lại bình thường, một người đàn ông mới Thư Vân ăn một bữa cơm chắc chắn sẽ phải đón nhận một lời từ chối lạnh lùng nhưng ấn tượng của Thư Vân về Vương Minh khá tốt mà nàng cũng biết bối cảnh của Vương Minh, tính ra cùng với gia tộc của nàng cũng đi lại khá gần nên Thư Vân gật đầu nói
“Đợi khi có thời gian rảnh chúng ta sẽ đi”
Nói xong Thư Vân liền xoay người đi xuống cầu thang
Hầu Dũng nhìn ánh mắt Vương Minh cứ dán vào thân ảnh Thư Vân đang đi xuống thì nhe bước tiến lại gần nói nhỏ với Vương Minh
“Hắc hắc… Đại ca anh châm Thiếu tá rồi a”
Vương Minh giật mình, trừng mắt trắng dã nhìn Hầu Dũng, đấm một cái vào ngực của Hầu Dũng tức giận nói
“Nói hưu nói vượn, đi chúng ta đi xem nơi ơ như thế nào”
Vương Minh bị Hầu Dũng lời nói làm cho có chút xấu hổ a. Không thể phủ nhận là nhìn thân ảnh của Thư Vân, Vương Minh cũng có chút tâm động. Khó trách được Vương Minh a, Vương Minh hiện giờ mới có hai mươi tuổi, đang có cái tuổi khí huyết phương cương, trong cơ thể lại có hắc ám nội khí quái dị khiến dục vọng của hắn đối với nữ giới luôn cao hơn người bình thường, đối mặt với một người đẹp thân thể lồi lõi chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm, khuôn mặt xinh đẹp lại băng lãnh như Thư Vân tâm không động mới là lạ bất quá hắn biết nữ nhân này muốn “thượng” không phải dễ dàng a, cần rất nhiều công phu vì vậy hắn chỉ âm thầm giấu cái rung động này trong lòng, kiên nhân chờ khi có cơ hội thì ra tay. Nay đột nhiên bị tên Hầu Dũng nói toạc ra ngoài thử hỏi làm sao Vương Minh chịu được chứ, không đánh Hầu Dũng một trận tơi bời Vương Minh đã làm hết sức kiềm chế rồi. Phải biết rằng hiện giờ ấn tượng về hắn trong lòng Thư Vân có chút tốt lên nhưng như vậy chưa đủ, nếu để nàng ta biết điều này xem chừng việc ôm mỹ nhân của Vương Minh trở lên càng nhỏ nhoi a.
Mặc dù Vương Minh không phải là chuyên gia tình yêu nhưng nhờ vào sự từng trải đồng thời cũng nhờ chuyên gia sắn gái Phan Hoàng nhiều lần truyền thụ nên hắn biết loại phụ nữ cứng rắn như Thư Vân phải ăn từ từ không được nóng vội. Trước hết là phải làm cho nàng ấn tượng rằng Vương Minh là một kẻ mạng, ít nhất cũng phải mạnh hơn nàng ta để đánh tan cái ngạo khí của nàng, khiến nàng tâm phục khẩu phục chịu quỳ gối. Sau đó dùng phương pháp tấn công đặc biệt đánh thẳng váo trái tim của Thư Vân khiến nàng một kích gục luôn thì mới thành công. Chứ không nếu để nàng sớm biết rằng hắn thích nàng thì nàng sẽ nghĩ rằng Vương Minh cũng không khác gì những tên đàn ông thường vây quanh nàng cả, lúc đó ấn tượng của nàng đối Vương Minh sẽ tụt giảm thê thảm khiến cho công việc bắt người đẹp về nhà của Vương Minh có độ khó ngày càng cao a.
Một đấm của Vương Minh có dùng chút lực nên khi tiếp thụ một đấm này, Hầu Dũng có chút nhăn mày lảo đảo về phía sau. Hắn nhìn sắc mặt của Vương Minh có chút âm trầm vội vàng nói
“Đúng a, đúng a… để em dẫn anh đi xem”
Hầu Dũng quay người bước nhà về phía trước nhưng trong miệng lại lầu bầu
“Thích thì nói thẳng là thích, việc gì phải che che giấu giấu làm gì’
“Chú nói gì thế”
Vương Minh đi ở phía sau nhướn mày hỏi
Hầu Dũng vội vàng nói
“Không có gì. Em chỉ định nói là căn hộ của anh rất tốt, Thiếu tá đã cho sửa sang lại rồi cũng không khác căn hộ lúc trước anh sống là bao. Đảm bao anh sẽ hài lòng”
Vương Minh gật đầu nói
“Ồ. Nếu vậy thì đi nhanh xem thế nào”
Căn hộ của Vương Minh chính là căn phóng mà lúc trước Vương Minh thấy Hầu Dũng đứng. Bên trong thiết kế cũng không khác so với căn hộ lúc trước của Vương Minh từng sống là bao, chỉ khác là căn hộ này quy mô nhỏ hơn chỉ có một phòng khách, hai phòng ngủ, một phòng bếp và một phòng vệ sinh, diện tích ước chừng so với cái căn hộ phát nổ của Vương Minh thì chỉ bằng ba phần tư. Nhìn nội thất được bài trí, kể cả giấy dán tường không thể phủ nhận là giống với căn hộ lúc trước của hắn đến 90%. Có lẽ Thư Vân biết nhiệm vụ này sẽ rất dài, hắn sẽ sống ở đây một thời gian nên muốn tạo cho Vương Minh cảm giác như đang ở nhà vì vậy tốn một phen công phu tu sửa và lắp đặt thiết bị nội thất giống hệt với căn hộ bị phát nổ của hắn.
“Chậc… xem ra Thư Vân cũng có để ý đến mình a”
Vương Minh tự sướng nghĩ. Nhìn thấy thiết kế của căn hộ này Vương Minh cảm thấy cái ngày mình ôm người đẹp quân nhân Thư Vân sẽ không còn xa nữa a.
“Anh Minh… anh Minh….”
Vương Minh đang tự sướng thì nghe thấy tiếng Hầu Dũng gọi tên hắn, Vương Minh giật mình tỉnh dây hỏi
“Có chuyện gì vậy”
“Em hỏi anh anh thấy căn hộ này như thế nào, có cần thay đổi gì không thì nói cho em để em xuống thông báo. Vậy mà gọi mãi anh vẫn đứng ngơ ngơ ngẩn ngẩn, lại còn cười tủm tỉm khó hiểu nữa”
Vương Minh ngượng cười rồi rảo bước đi xung quanh căn hộ nhìn nhìn vài lượt thấy mọi thứ đều ổn thì gật đầu nói với Hầu Dũng
“À… căn hộ này rất được, anh rất hài lòng”
“Vậy em đi báo lại một tiếng với phòng hậu cần”
“Ừ… chú đi đi”
Vương Minh phất tay rồi thả người ngồi lên ghế salon ở phòng khác, gác hai chân lên trên bàn mở tivi. Lúc này thật trùng hợp trên tivi đang đưa tin về vụ nổ xe ô tô sáng này. Vương Minh nhìn chiếc xe bốc cháy thì nhếch mép cười nói
“Sẽ có kẻ tức lộn ruột lên cho mà xem”
--------------------------------o0o----------------------------------------
Tại một nơi nào đó ở thành phố Đông Doanh…
Số 12 nhìn đám người đang cúi gặp đầu trước mặt mà cảm thấy tâm tình cực kỳ đè nặng. Nhìn lướt qua đám người lại nhìn đồng hồ trên tường, hắn vỗ bàn một cái rồi nói
“Đội trưởng đâu?”
“Dạ… dạ… có thuộc hạ”
Một người đàn ông trung niên khuôn mặt có chút khắc khổ sợ sệt bước lên trước
“Chó săn số 1 và chó săn số 2 đâu sao hiện giờ vẫn chưa về”
Số 12 lạnh giọng hỏi. Chó săn số 1 và chó săn số 2 trong lời nói của số 12 chính là hai kẻ nhận nhiệm vụ giám sát Thư Vân, cũng chính là hai kẻ xấu số bị Vương Minh xử. Từ sau khi chuyến hàng vị phát hiện. Nguyễn gia Nam hải biết mọi việc đã bại lộ chắc chắn chính phủ sẽ có hành động vì vậy Nguyễn Hải Thượng đã tung toàn bộ lực lượng tình báo trong tay mình ra, giao cho Số 12 tại Đông Doanh với hi vọng, một mạng lưới trinh thám mạnh mẽ và hùng hậu như thế này sẽ giúp cho Nguyễn gia nhanh chóng nắm bắt được hành động của chính phủ cho dù là tiếng gió nhỏ nhất. Chẳng phải nói trên chiến trường thứ quan trọng nhất chính là thông tin sao, nếu có được thông tin trước vè hành động của phía chính phủ, Nguyễn gia có thể nhanh chóng ra tay xóa dấu vết thậm chí nếu thuận lợi còn có thể sắp đặt một cái bẫy tiêu trừ bớt thực lực của phe chính phủ. Nhưng số 12 thật không ngờ rằng, vừa mới lần đầu tiên xuất động, lực lượng phe mình đã tổn thất hai thành viên ưu tú nhất là chó săn số 1 và chó săn số 2
Vị đội trưởng toàn thân run lẩy bẩn, mồ hôi vã ra như tắm thấm ướt cả chiếc áo sơ mi trên người, hắn sợ sệt nhỏ giọng nói
“Đã bị… bị… tiêu diệt”
“Cái gì”
Số 12 bật người đứng dậy vỗ mạnh một phát nữa vào bàn. Cú vỗ này so với cú vỗ lần trước lực lượng còn muốn mạnh mẽ hơi nên khi tiếng “Rầm” vừa vang lên thì lập tức cái bàn làm việc sang trọng gãy làm đôi
Những người có mặt trong căn phòng lúc này chứng kiến cái bàn bị đập vỡ làm đôi thì sắc mặt tái nhợt, trắng bệch như một tờ giấy. Đặc biệt là tên đôi trưởng, hắn quá mức sợ hãi lùi về sau vài bước nhưng có lẽ vì sợ quá nên chân run lẩy bây, chân nọ giẫm vào chân kia liền ngã chổng vó trên đất.