Vương Minh ngồi nói chuyện với Mã Đống thêm một lúc nữa thì thấy sắp đến giờ ăn trưa. Vương Minh gọi điện cho Triệu Vận hẹn nàng với Nguyễn Giai Giai đi ăn cơm. Triệu Vận nghe thấy Vương Minh trở về thì vô cùng vui mừng, liền nằng nặc đòi hắn trở về nhà ăn cơm trưa. Vương Minh đành đồng ý, thấy vậy Triệu Vận vội vàng chạy về nhà chuẩn bị.
Vương Minh cười cười, kể ra hắn cũng muốn trở về an món ăn do Triệu Vận nấu bởi mỗi lần ăn thì hắn cảm thấy được sự ấm áp của gia đinh bên trong mỗi món ăn. Vương Minh thong thả đi về. Khi về đến nhà vào trong phòng bếp thì thấy mỗi Triệu Vận mặc tạp dề trong bộ dạng vợ hiền đang nấu món ăn, Vương Minh thây hơi kì lạ, ngó nghiêng khắp nhà nhưng không thấy Nguyễn Giai Giai đâu cả mà hắn nhớ rõ ràng Triệu Vận đã nói Nguyễn Giai Giai sẽ về cùng ăn mà. Vì vậy hắn hỏi Triệu Vận
“Vận Vận, Giai Giai không đến à?”
Triệu Vận quay ra thấy Vương Minh nở nụ cười vui mừng hành phúc nói
“Giai Giai đáng nhẽ đến nhưng đúng lúc đến đây thì nhớ ra có việc đột xuất nên xin lỗi không đến được”
Vương Minh nghe thấy vậy thì cười thầm. Không ngờ cô bé Nguyễn Giai Giai lại nhạy cảm đến như vậy. Chắc chắn nàng ta không muốn làm bóng đèn, tránh đi để tạo không gian riếng cho hắn và Triệu Vận đây mà. Hiểu điều này Vương Minh lại càng thích Nguyễn Giai Giai hơn.
Vương Minh tiến đến, vòng tay qua eo Triệu Vận ôm lấy nàng vào trong lòng. Mùi hương cơ thể Triệu Vận xộc vào trong mũi khiến Vương Minh hưng phấn không thôi, con heo trong lòng cũng bắt đầu động .Tính ra cũng phải một thời gian rồi hai người không thân mật gì cả. Bây giờ ôm cơ thể nàng, mũi ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể nàng khiến Vương Minh lửa dục bừng bựng. Bàn tay hắn không yên, một trên một dưới bắt đầu thám hiểm cơ thể Triệu Vận.
Triệu Vận cũng lâu đã không thân mật vói Vương Minh nên cơ thể cũng thập phần trở lên mẫn cảm. Bàn tay đang loạn động của Vương Minh đem đến cho cơ thể nàng những cảm giác nhộn nhạo trong lòng. Triệu Vận cảm thấy cơ thểm mình đang tê dại. Lại ngửi thấy hơi thở nóng hổi và mùi nam tính quen thuộc của Vương Minh khiến tâm hồn nào xao xuyến, cả cơ thể cứ như vô lực mềm nhun ra, đến nỗi cầm dao thái rau cũng không xong. Còn ở giữa hai chân Triệu Vận, tại khe suối cảm thấy có chút ngứa ngáy, vài giọt xuân lộ nóng hổi cũng chảy ra . Hô hấp kịch liệt nên làm hô hấp khó khắn, Triệu Vận cầu xin
“Tí nữa được không anh, em… em đang làm cơm mà”
Vương Minh thấy vậy cũng không trêu đùa nàng nữa, hắn cắn vào vảnh tay của Triệu Vận, thủ thỉ
“Đấy là em nói nhé. Nếu thì nữa mà dám trốn thì chuẩn bị cái mông nở hoa đi”
Vương Minh cười ha hả nắn vài cái vào bộ mông nảy nở của Triệu Vận rồi lập tức chuồn ra phòng khách. Triệu Vận đỏ bừng cả khuôn mặt, thực ra nàng muốn lắm chứ nhưng mà nghĩ đến cái dạ dày đang sôi lên vì đói nàng biết nếu mình không ăn chắc tì nữa không đủ sức lực thỏa mãn Vương Minh mất nên đành cắn răng nhịn tiếp tục nấu nướng.
Vương Minh quay lại phòng khách ngồi lên salon, mở ti vi lên xem. Lúc này trên tivi là một chuyên gia đang phân tích về tình hình kinh tế Đông Doanh trong năm tới. Vương Minh nghe được một chút thì cảm thấy buồn chàn liền chuyển sang kênh khác. Lúc chuyển sang kênh giải trí thì Vương Minh khựng người lại. Trên tivi luc này đang chiếu một cuộc phỏng vấn và người được phỏng vấn chính là siêu mẫu Alice, người phụ nữ được mệnh danh là đẹp nhất nước Anh. Vương Minh chăm chú xem cuộc phỏng vấn
“Alice, xin cô cho biết sắp tới cô có dự định gì cho sự nghiệp?”
Một phón viên người Anh hỏi. Alice nở nụ cười tươi sáng thân thiện nói
“Sắp tới tôi có dự định tham gia một số cuộc trình diễn thời gian ở châu Á”
“Vậy là cô muốn tiến quân vào thị trường châu Á?”
Một nữ phóng viên người pháp hỏi. Alice gật đầu nói
“Châu Á luôn là một thị trường cực kì tiềm năng và nhiều thử thách. Điều này đã thôi thúc ham muốn chinh phục trong người tôi”
“Alice tiểu thư, nghe nói hiện giờ tiểu thư đang có quan hệ hết sức thân mật với Hoàng tử Frank cả vương quốc Anh đúng không?
“Có người nói hôm trước tiểu thư và Hoàng tử cùng nhau vào một khách sạn ở Pari đúng không?”
“Nghe nói hai người định sang năm đính hôn phải không?”
…
Một loạt câu hỏi của đám kí giả phía dưới đổ dồn lên Alice. Alice vẫn không biến sắc hay có chút bối rối bởi cảnh này nàng đã gặp rất nhiều rồi. Alice bình tĩnh như thường, thủy chung vẫn giữ nguyên nụ cười sáng lạng hút hồn người khác trên mỗi nàng nói
“Tôi và Hoàng tử chỉ là bạn bè, không bao giờ có thể vượt qua giới hạn đó bởi trong tim tôi hiện giờ đã có hình bóng một người đàn ông”
Oanh. Cả hội trường chấn động, phải mãi một lúc sau đám kí giả mới tỉnh lại, như một đàn ông vỡ tổ bủa vây lấy Alice. Phải nói đây là một tin cưc kì nóng hổi a.
Alice chỉ nở nụ cười rồi nói cuộc họp báo kết thúc, dưới sự hộ tống của đoàn vệ sĩ, nàng thoát li khỏi sự đeo báo của đám nhà báo đi ra phía sau hỏi trường. Lúc này tivi cung kết thúc, chuyển sang chương trình ca nhạc của Hàn quốc, Vương Minh mắt nhìn trân trân vào tivi, tâm trạng vô cùng hỗn loạn. Hắn hiểu lời cuối cùng Alice nói là có ý gì. Nàng đã gián tiếp gửi một thông điệp cho hắn là nàng ta sẽ mãi mãi không hề quên hắn và sẽ đi tìm hắn. Lúc này trong đầu Vương Minh xuất hiện hình ảnh quãng thời gian hắn và Alice cùng vơi nhau ở London. Không thể phủ nhận đó là quãng thời gian đẹp nhất của hắn vào thời gian đó, có lẽ cả đời này hắn không thể nào quên được quãng thời gian đó, quên được mỗi lúc hai người ở bên nhau.
Nhưng lúc này hắn ép buộc mình phải quên nó đo, quên nàng đi bởi Alice chính là hiện thân cho quá khứ của hắn. Mà hiện tại mọi thứ đối với hắn rất tốt, cuộc sống lúc này chính là cuộc sống mà lúc trước hắn hằng mong ước. Có nguy hiểm kích thích nhưng cũng có hơi ấm của gia đinh. Hắn không muốn chỉ vì Alice mà đánh mất cuộc sống này, đây quả thât là điều không đáng. Nếu bây giờ cho hắn chọn một trong hai thì hắn sẵn sàng không cần suy nghĩ chọn lấy cuộc sống hiện tại. Đang chìm đắm trong giòng suy nghĩ thì âm thanh nhỏ nhẹ của Triệu Vận vọng ra từ phòng bếp đánh thức hắn dậy
“Anh à, cơm được rồi đó. Mau vào ăn đi”
Vương Minh lắc lắc đầu lấy lại tỉnh táo, hắn cười cười đi vào trong phòng bếp, tạm bỏ đi những lo lắng ra khỏi đầu. Vào trong phòng ăn, trên bàn là một loạt các món ăn, món nào cũng hương thơm ngào ngạt, chỉ ngửi qua đã chảy nước dãi rồi. Vương Minh nhìn Triệu Vận mỉm cười nói
“Em định vỗ béo chồng em thành lợn hay sao mà nấu nhiều vậy”
Triệu Vận không nói gì chỉ là khuôn mặt có chút đỏ, đến bây giờ Triệu Vận vẫn chưa quen các xưng hô như vợ chồng với Vương Minh. Vương Minh thấy vậy không ép nàng bởi hắn biết loại việc này cần phải có thời gian thích nghi dần dần. Vương Minh lấy một đôi đũa trên bàn, gắp mỗi món một tí, Triệu Vận thấy vậy thi như ngừng thở nhìn chằm chằm đợi nhận xét của Vương Minh. Một lúc sau Vương Minh giơ ngón cái lên nói
“Triệu Vận à, trù nghệ của em lại tăng lên một lần nữa rồi đấy. Thế này chắc cả đời này anh phải ăn cơm của em nấu rồi”
Triệu Vận ngượng ngùng, vân về vạt tạp dề. Vương Minh thấy vậy nói
“Vì điều này thưởng cho một nụ hôn nào”
Nói xong thân thể Vương Minh như ánh chớp, vụt đến phía sau Triệu Vận ôm lấy nàng rồi hôn lên đôi má hây hây hồng hồng của nàng một nụ hôn. Triệu Vận đê mê một lúc rồi mới dẫy ra nói
“Ăn cơm thôi anh, kẻo cơm nguôi”
“Ừm”
Vương Minh đáp một tiếng rồi kéo một chiếc ghế để cho Triệu Vận ngồi rồi hắn kéo một chiếc ghế khác ngồi xuống bên cạnh nàng. Món ngon thì phải ăn nhanh, Vương Minh khua khua vài đường đũa trên bàn là mấy đĩa thức ăn thơm phức lập tức sạch bóng, hắn vỗ vỗ cái bụng đang no căng của mình, nháy nháy mắt nở nụ cười xấu xa với Triệu Vận, thấy nàng gật gật đầu rồi thì Vương Minh mới đứng dậy đi vào trong phòng vệ sinh, tắm rửa sạch sẽ một trận, lau khô người rồi cả thân trần truồng đi lên giường cầm laptop lướt mạng
Đợi mãi một lúc lâu sâu thì cánh cửa phòng ngủ mới mở ra, Triệu Vận ở ngoài cửa khuôn mặt đỏ bừng lan đến tận mang tai, đi vào phòng lí nhí nói
“Đợi em tắm đã. Anh không được xông vào đâu nhé”
“Ừm” Vương Minh đáp
Nghe Vương Minh đáp xong nàng chạy vội đến tủ quần áo lấy cái gì đó rồi chạy vào phòng tắm với tộc độ tên lửa. Vương Minh thấy động tác thần thần bí bí của nàng ta thì cảm thấy vừa nghi hoặc lại vừa tò mò không biết nàng ta đang làm gì. Bất quá hắn cũng đè nén sự tò mò lại, kiên nhân không chế cái ham muốn xông thẳng vào trong phòng tắm vừa xuất hiện trong đầu.
Tiếng nước chảy từ phòng tắm vang lên càng khiến cho con heo trong lòng Vương Minh lồng lộn cả lên nhưng hắn vẫn cố đèn nén xuống. Bất quá thăng nhỏ thì không theo sự không chế của ý thức, nó đang đang sừng sửng chỉ lên trời, đồng thời đem lại một trận tưng tức ở phần bụng dưới. Vương Minh trong tình trạng này chỉ có thể cười khổ, đồng thời trong lòng thầm cầu khẩn
“Triệu Vận à. Em ra nhanh đi, đừng hành hạ anh thế này nữa”
Một lúc sau màn tra tấn cực hình này mới kết thúc. Vương Minh thở phào nhìn về phía cánh cửa phòng tắm. Triệu Vận xuất hiện trước mặt Vương Minh, trên người quấn một chiếc khăn tắm dài, mái tóc ướt sũng, trên bờ vai ngọc còn lăn vài giọt nước khiến độ dụ hoặc rất ư là cao a. Vương Minh nuốt một ngụm nước bọt, giờ đây dục hỏa trong lòng đã đại thịnh a.
Triệu Vận đứng ở đầu giường, nhìn tiểu huynh đệ đang hiên ngang đứng thẳng của Vương Minh thì cắn mội dưới. Nàng bỏ tấm khăn tắm đang quấn quanh người ra. Một khung cảnh xuất hiện trước mặt Vương Minh khiến hắn muốn chảy máu mũi. Triệu Vận đang mặc loại nội y gơi tình đầy quyến rũ a. Cái áo lót bằng ren màu đen chỉ che một nửa trái bóng trắng, nhờ có cái áo lót này mà hai trái bóng được đẩy lên cao hơn, khe rãnh ở giữa đã sâu lại càng sâu hơn. Còn cái nơ màu tím ở chính giữa phần cái áo thì đúng là cực kì đánh vào thì giác khiến bất cứ tên đàn ông nào nhìn vào cũng phải động lòng. Nhưng nguy hiểm nhất là cái quần lót chữ tam giác ở phía dưới. Che đi cái khu rừng rậm rạp của nàng chỉ là một mảnh vải nhỏ nhắn tam giác làm bằng tơ trong suốt khiến cái cánh rừng rậm rạp kia trở lên mờ mờ ảo ảo lúc ẩn lúc hiện. Đây chính là đỉnh cao của việc tra tấn thị giác a. Triệu Vận thấy ánh mắt si mê của Vương Minh thì tuy có vẫn ngượng ngùng vì lần đầu tiên mặc loại đồ lót như thế này. Sự si mê của Vương Minh như thôi thúc Triệu Vận, lá gan nàng cũng lớn hơn, nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, thổi một làn hơi nóng bỏng vào tai khiến Vương Minh ngứa ngay vô cùng, nàng thỉ thủ
“Anh có thích không Vương Minh”
Vương Minh giọng khàn khàn vì lửa dục đáp
“Thích. Em đúng là giết người a Triệu Vận, làm anh không chịu được nữa rồi”
Noi xong liền vừa tay đèn Triệu Vận xuống dưới. Đôi tay dễ dàng lột hết bộ nội y trên người Triệu Vận sau đó bắt đầu công cuộc “trèo đèo lội suối” của môt nhà thám hiểm. Môi hai người dán lại chặt với hai, hai chiếc lưỡi như hai còn rắn siết chặt lại như muốn hòa với nhau làm một. Kích tình một lát cả Vương Minh và Triệu Vận đều không chịu nổi nữa, côn thịt của Vương Minh bắt đầu tiến nhập vào trong u cộc ẩm ướt ở phía dưới, bắt đầu phát động những cuộc tấn công mạnh mẽ đầy uy lực. Cả căn phòng ngủ bắt đầu chìm đắm trong khung cảnh đầy dâm mĩ và những tiếng rên rỉ sung sướng.