Mục lục
[Dịch]Siêu Cấp Ác Ma- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Leo núi?”

Nguyễn Đại Dương kinh ngạc hỏi. Thực ra hắn không xa lạ gì với cái leo núi bởi hắn dù sao cũng là bộ đội đặc công xuất ngũ, cũng đã luyện tập qua leo núi. Hắn không phủ nhận bài tập leo núi rất tốt, giúp luyện tập sức bền và sức dẻo dai của cơ bắp nhưng trong thâm tâm, Nguyễn Đại Dương hi vọng hạng mục huấn luyện nào đó hơn nữa. Vì vậy trong lòng hắn không tránh khỏi có chút thất vọng.

Vương Minh nhìn Nguyện Đại Dương rồi lại nhìn sang ba người Hồ Tuấn Anh, Đinh Xuân Lâm, Bùi Thanh Tùng mặc dù thấy bốn người mặt ngoài rất bình thường nhưng Vương Minh khi nhìn vào mắt bốn người thì vẫn có thể cảm nhận được sự chán nản trong nội tâm bốn người. Hắn hiểu tại sao lại như vậy nhưng không giải thích gì mà gật đầu:

“Ừm. Là leo núi. Anh hôm qua đến đây trước các chút một chút nên đã đi thăm dò một chút địa hình ở nơi này. Thấy ngọn núi ở phía Đông trại huấn luyện khoảng 3 km địa thế rất đẹp, rất thích hợp để leo núi nên anh quyết định hạng mục huấn luyện đầu tiên của sáng nay sẽ là leo núi”

Nói đến đây Vương Minh ngừng lại một chút nhìn bốn người rồi chầm chậm nói:

“Bất quá buổi luyện tập buổi sáng này chỉ là phụ thôi, quan trọng là buổi luyện tập chiều nay cơ”

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Vương Minh, bốn người kia vừa nghe xong thì lập tức ngẩng mặt lên, ánh mắt sáng rực đầy chờ mong nhìn hắn.

Vương Minh thấy bốn người biểu hiện quá khích như vậy thì lắc lắc đầu, về một mặt nào đó chăm chỉ luyện tập là một đức tính tốt nhưng cuồng tập luyện đến mức như bốn người đang ngồi trước mặt Vương Minh lúc này thì đúng là bổ quá hóa hại a. Bất quá Vương Minh cũng biết có khuyên mấy người này cũng bằng không, có lẽ cái tính cuồng tập luyện đã ngấm sâu vào máu của bốn người rồi vì vậy hắn cũng chẳng muốn tốn nước bọt vô ích làm gì. Vương Minh muốn kích thích bốn người một chút vì vậy chỉ nói:

“Hắc hắc… cái đó thì để sau hãy nói, các chú chăm chỉ tập luyện hạng mục leo núi sáng nay đi, nếu các chú biểu hiện tốt buổi trưa anh sẽ tiết lộ một chút cho”

Bốn người Bùi Hải Dương, Hồ Tuấn Anh, Đinh Xuân Lâm, Bùi Thanh Tùng thấy Vương Minh nói như vậy thì hận nghiến răng, thật sự là muốn nhảy lên cạy miệng Vương Minh để biết chiều này sẽ là hạng mục huấn luyện gì bất quá đó là chỉ trong ý nghĩ bốn người thôi chứ có cho tiền thì bốn người cũng chả dám làm như vậy, ai bảo Vương Minh thực lực quá khủng bố a. Nhưng mà sự tò mò khiến lòng bốn người ngứa như bị kiến bò, thật sự là khó chịu.

“Hì hì, anh Minh anh tiết lộ cho bọn em một chút, chỉ một chút được không”

Nguyện Đại Dương mặt tươi cười, nịnh nọt nói.

“Đúng vậy, anh chỉ cần tiết lộ cho bọn em một chút thông tin là được rồi”

Hồ Tuấn Anh, Đinh Xuân Lâm, Bùi Thanh Tùng cũng vội vàng nói.

Vương Minh nhìn bốn người biểu hiện đáng thương như vậy thì có chút không nỡ đành tiết lộ cho bốn người một chút. Dù sao thì tiết lộ một chút cũng chả sao ngược lại còn có thể kích thích bốn người này, mà bốn người này một khi hăng hái chắc chắn sẽ gây ra hiệu ứng dây chuyền, khiến những thành viên của Hắc quân cũng hăng hái luyện tập. Vương Minh nói

“Được rồi. Các chú chỉ cần biết bài tập leo núi buổi sáng là một bài tập bổ trợ cho bài tập chính buổi chiều này. Trong bài tập chiều này các chú cũng phải leo nhưng cái mà các chú leo còn khó khăn hơn một ngọn núi rồi nhiều”

“Vậy khóa huấn luyện buổi chiều chắc chắn tính khiêu chiến cực cao phải không anh?”

Hồ Anh Tuấn tò mò hỏi.

Vương Minh gật đầu xác nhận:

“Đúng vậy, tính khiêu chiến cực cao. Vì vậy nên chắc chắn sẽ có thưởng có phạt”

“Thưởng? Phạt?”

Bốn người Nguyện Đại Dương càng nghe thì càng cảm thấy tò mò, nghe thấy tập luyện có thưởng có phạt thì lại càng hứng thú hơn vội vàng hỏi.

Vương Minh liếc nhìn ba người, hắn thấy hiện giờ ba người trạng thái đã đạt đến trạng thái cần thiết vì vậy cũng không muốn tiết lộ thêm gì nữa bởi nếu tiết lộ thêm sợ rằng sẽ gây ra phản ứng ngược.

“Hắc hắc… đó là bí mật, các chú cứ hoàn thành xong buổi tập luyện chiều nay rồi sẽ biết”

Nói xong Vương Minh cũng không để ý đến bốn người mà cúi đầu xuống tiếp tục chiến đấu với đống thức ăn trước mặt.

Lúc này bốn người nghe xong Vương Minh nói mà hận đến nghiến răng nhưng không có cách nào khác chỉ có thể đợi đến khóa huấn luyện buổi chiều nay thôi.

Vương Minh lén liếc nhìn bốn người, thấy bộ dạng cam chịu của bốn người thì gật đầu hài lòng. Lúc này đột nhiên hắn thấy Bùi Hải Quân đang đứng lấy thức ăn ở quầy. Hắn lúc đầu còn cảm thấy kỳ lạ bởi vì nhìn bộ dạng của Bùi Hải Quần lúc này không hề thấy được sự mệt mỏi vì phải làm việc suốt đêm như Lê Minh Đức mà ngược lại trông Bùi Hải Quân vẫn bình thường, tinh thần tỉnh táo, đôi mắt có chút thâm nhưng con ngươi không lờ đờ. Nhưng nghĩ một lát Vương Minh đã hiểu được. Bùi Hải Quân trước kia vốn là tử sĩ vì vậy chắc chắn làm việc nặng nhọc với cường độ cao suốt đêm đối với hắn cũng chẳng có gì quá xa lạ hay nặng nhọc cả.

Vương Minh nói một tiếng với bốn người Bùi Hải Quân sau đó cầm lấy khai đồ ăn còn chưa ăn xong đi đến bàn Bùi Hải Quân đang ngồi. Hắn nói:

“Anh có thể ngồi đây được không?”

Bùi Hải Quân đang ăn đột nhiên thấy có người hỏi hắn thì hơi dừng động tác lại, hắn ngẩng đầu lên thấy người nói chuyện là Vương Minh thì gật đầu nói

“Anh cứ tự nhiên”

Vương Minh gật đầu rồi ngồi xuống, hắn nhìn Bùi Hải Quân nói:

“Anh thấy tinh thần của chú hiện giờ khá tốt nhỉ, không giống như thằng Đức đang nằm trên giường ngủ say như lớn chết”

Bùi Hải Quân không đáp lại mà chỉ mỉm cười bởi hắn biết hắn không nói nhưng với trí tuệ của Vương Minh thì cũng đã biết câu trả lời.

“Quân, chú thấy sao về bài huấn luyện buổi chiều này”

Bùi Hải Quân tưởng rằng Vương Minh sẽ hỏi mấy câu hỏi linh tinh để kéo quan hệ giữa hai người lại gần nhau hơn nhưng không ngờ câu hỏi tiếp theo của Vương Minh lại đột nhiên liên quan đến công việc vì vậy ít nhiều khiến Bùi Hải Quân giật mình, trong thời gian ngắn không biết trả lời ra sao. Nghĩ nghĩ một lúc hắn mới cẩn thận nói:

“Em thấy bài huấn luyện của anh vào chiều này là rất tốt, có thể giúp các anh em luyện tập sức bền, sức chịu đựng, độ dẻo dai, linh hoạt, phản xạ và sự cảnh giác chỉ là em thấy có hơi chút…”

“Hơi chút làm sao? Có phải ý chú nói là hơi nặng với hơi tàn khốc đúng không?”

Bùi Hải Quân gật đầu xác nhận lời của Vương Minh chính là lời hắn định nói

Vương Minh nhếch mép cười nói

“À anh quân mất, trong buổi chiều này còn một công việc anh cần chú làm nữa”

“Việc gì?”

Bùi Hải Quân tò mò hỏi Vương Minh.

“Chú gần đây”

Vương Minh bảo Bùi Hải Quân tiến gần lại hắn, đợi Bùi Hải Quân tiến gần đến thì hắn liếc nhìn xung quanh thấy không có người để ý đến hai người mới ghé miệng vào tai Bùi Hải Quân nói thầm:

“Chiều này chú thế này… thế này này…”

Bùi Hải Quân nghe xong, ánh mắt nhìn Vương Minh lúc này có chút không biết nói gì. Có chút sợ hãi lại cũng có chút bội phục. Hắn sợ hãi bởi vì cái chương trình huấn luyện của Vương Minh tạo ra phải nói là cực kỳ khắc nghiệt và tàn nhẫn, cho dù hắn từng tham gia qua các chương trình huấn luyện tử sĩ đẫm máu và vô cùng tàn khốc của các đoàn lính đánh thuê nhưng mà nếu lấy hai cái chương trình huấn luyện ra so sánh với nhau thì đúng là một cái là sư phụ còn một cái chỉ đáng là đệ tử. Bùi Hải Quân cũng không dám tưởng tượng nếu mình tham gia vào chương trình huấn luyện này không biết sẽ bị tra tấn thành cái dạng gì nữa. Nhìn những thành viên Hắc quân đang tươi cười, khuôn mặt tràn đầy chờ mong tại trong nhà ăn lúc này, Bùi Hải Quân cảm thấy bi ai cho những người này bởi vì những người này không biết rằng đại họa chuẩn bị lâm đầu đến nơi mà còn không hay biết.

Bất quá sợ thì sợ nhưng Bùi Hải Quân cũng không khỏi bội phục Vương Minh bởi vì một cái chương trình huấn luyện tỉ mỉ như vậy cần người sáng tạo ra nó không chỉ có kiến thức mà còn phải có kinh nghiệm từng trải cực kỳ phong phú. Nhìn Vương Minh năm nay mới hơn hai mươi một chút, tính ra còn nhỏ hơn hắn vài tuổi vậy mà có nhiều kinh nghiệm huấn luyện như vậy, quật thật sự là khó tưởng tượng. Lại nghĩ đến những lời Lê Minh Đức nói với hắn lúc trước về Vương Minh, lúc này Bùi Hải Quân càng cảm thấy tò mò về vị đại cả trẻ tuổi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK