Lương Vĩnh Thành lắc đầu nói
“Cũng chưa hẳn là cái bậy. Nhìn những ảnh vệ tinh này có thể thấy vũ khí mà Nguyễn gia tập kết là những vũ khí hạng năng, rất tốn kém. Nguyễn Hải Thượng là một con cáo già chính hiệu, há lại chịu mất một số tiền lớn như vậy chỉ để kiếm vài cái con cá nhỏ thôi sao. Chắc chắn bên trong còn có uẩn khúc gì đó”
Thư Vân gật đầu tán thành với ý kiến của Lương Vĩnh Thành. Lương Vĩnh Thành trầm ngâm rồi xoa xao cái cằm lún phún râu suy nghĩ, một lúc sau nói
“Muốn xác định được xem có phải là bẫy hay không thì cũng không khó lắm”
“Ý tiên sinh là muốn đột nhập vào nhà máy này?”
Lương Vĩnh Thành gật đầu.
“Đâu là điều không thể”
Thư Vân lắc đầu phản đối ý kiến này, nàng chỉ lên tấm ảnh vệ tinh chuoj khu vực xung quanh nàh máy nói
“ Nhà máy này nằm ở trung tâm của khu công nghiệp bỏ hoang. Xung quanh nhà máy này rất hoang vắng, bên trong mặc dù nói là nơi tập trung của cánh lái xe nhưng người của Nguyễn gia phân bổ khắp nơi Bộ phận tình báo của chúng tôi đã giả trang làm lái xe đi vào nhưng chỉ có thể tiến gần nhất là sân trước của nhà máy mà thôi”
Lương Vĩnh Thành nghe thấy vậy thì nhếch mép cười nói
“Người bình thường thì không thể nhưng đối với chúng ta lại khác”
Lúc này Thư Vân mới nhớ ra trước mặt mình không phải là bộ đội bình thường mà là những dị năng giả và khí giá, những kẻ thuộc vào hàng phi nhân loại. Vì vậy có việc người bình thường không có khả năng làm nhưng đối với những người phi nhân loại này thì không phải là không thể.
“Vậy Lương tiên sinh có kế hoạch gì, bộ phần tình báo của chúng tôi sẽ hết lòng giúp đỡ”
Lưỡng Vĩnh Thành gật đầu nói
“Ta cần các thành viên tổ tình báo lập một kế hoạch để đưa ta vào trong sâu nhất có thể. Còn khi vào trong rồi mọi việc để ta lo liệu”
Thư Vân trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói
“Được”
Sau đó nàng nhấc điện thoại trên bàn, bấm phím số ba rồi đợi khi đầu bên kia thông thì giọng đầy uy nghiêm, đúng nghĩa một vị thượng cấp ra lệnh
“Chuẩn bị phương án xâm nhập”
Nói thêm vài câu thì Thư Vân cúp máy rồi quay ra nhìn Lương Vĩnh Thành nói
“Mọi thứ đang sắp xếp, ngày mai sẽ xong xuôi”
--------------------------o0o------------------------
Một cơn mây mưa qua đi, Vương Minh thức dậy lúc trời mới hửng sáng, nhìn người đẹp dang ngủ trong lòng thì Vương Minh không khỏi cảm khái. Lúc trước thì cuộc sống này là mơ ước của hắn, hàng đêm hắn đều mơ một ngày sẽ có một cuộc sống như thế này nhưng mà khi đạt được rồi, nhất là từ sau khi làm cái nhiệm vụ ám sát tên trùm buôn vũ khí Zack Macathy trên tàu Elise thì lại cảm thấy cái cuộc sống mơ ước này có chút gì đó buồn tẻ vô vị.
Bàn tay Vương Minh xoa xao bộ mông trắng ngấn no đủ của Triệu Vận, một cảm giác đầy đặn truyền vào tay khiến Vương Minh cảm thấy rất thích thú. Lại nhớ lại cái đêm triền miên tối qua, Vương Minh để ý một điều là Triệu Vận càng lúc càng cuồng nhiệt hơn, đồng dạng với đó là cái thứ hác ám nội khí trong cơ thể nàng cũng lớn hơn trước. Điều này khiến hắn rất lo ngại không biết hắc ám nội khí kia có ảnh hưởng gì đến Triệu Vận hay không.
Nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay của Triệu Vận, không muốn đánh thức nàng dậy, Vương Minh rón rén xuống giường, cầm quần áo vào phòng vệ sinh sau đó lập tức xuống nhà phóng xe đến nhà Tô Hải.
Đi đến nhà Tô Hải, Vương Minh không hề thấy Tô Hải đâu cả nhưng mà lại gặp một vũ khách bất ngờ, đã khá lâu ròi hắn mới thấy xuất hiện. Đó chính là dì Bạch. Nhìn thấy thây dị Bạch đang ngồi ở phòng khách của nhà Tô Hải, ung dung vắt chân ngồi thưởng thức chén trà. Nhìn thấy cản này khiến Vương Minh một phen sửng sốt mãi một lúc sau mới lắp bắp nói được
“Dì… dì Bạch. Sao dì lại ở đây?”
Dì Bạch lúc này đang chú ý xem chương trình hướng dẫn chăm sóc sắc đẹp trên tivi thì nghe thấy có tiếng gọi mình cũng giật mình nhìn ra ngoài cửa thì thấy Vương Minh. Dì Bạch ngây người ra một dây, không ngờ rằng Vương Minh đột nhiên lại xuất hiện ở đây. Dì Bạch không hề biết rằng lần trước Vương Minh đến nhà Tô Hải chơi thì Tô Hải đã đưa cho Vương Minh một chùm chìa khóa cửa bảo hắn lần sau đến chơi cứ cầm chìa khóa trực tiếp vào nhà nên lần này Vương Minh cứ chiếu theo đó mà trực tiếp xong vào nhà không cần phải bấm chuông, lại không ngờ gặp được dì Bạc tại nơi này.
“Vương Minh hả, vào đây”
Dì Bạch là người từng trải nên chỉ sững sờ trong giây lát mà thôi, vội vàng đứng dậy mời Vương Minh. Vương Minh cười cười ngồi vị trí bên cạnh dì.
“Uống gì?”
“Con uống trà được rồi”
“Ừm. Trà Long Tỉnh thượng phẩm trà của Trung Quốc đấy, mới pha đấy”
“Vâng cảm ơn dì”
Hai người ngồi đối im lặng không ai chủ động nói trước, chỉ chuyên tâm thưởng thức cốc trà trên tay mình. Bất giác trong căn phòng khách nhỏ không khí có chút trầm lặng. Một lúc sau Vương Minh chủ động lên tiếng trước
“Sao dì lại xuất hiện ở đây?”
“À cũng không có gì, già rồi nên có nhiều thời gian rảnh. Ta đang đi vòng quanh thế giới tiện thể đi qua đây ghé thăm ngươi luôn”
“Ồ thì ra là vậy. Mà Tô Hải tiên sinh đâu, sao dì lại ở nhà của Tô Hải tiên sinh”
Bĩnh thường chỉ có hai người Vương Minh và Tô Hải thì có thể xưng hồ có chút tùy ý nhưng mà có người khác thì tốt nhất là nên giúp hắn giữ chút mặt mũi vì vậy Vương Minh cũng thay đổi cách xưng hô cho phù hợp.
“Tô Hải hả, hắn đi đến Vân Nam rồi. Đúng lúc ta đến thăm hắn nên hắn nhờ ta trông nhà giùm”
“Ra vậy”
Vương Minh gật đầu hiểu, trong lòng có chút tò mò không hiểu Tô Hải đến Vân Nam làm gì. Có đươc mấy lời nói này phá thông bế tăc, hai người tiếp theo trò chuyện rất vui vẻ, chủ yếu là dì Bạch nói về những điều đã trải qua trong chiến du lịch vào quanh thế giới của mình.
Vương Minh đột nhiên nhớ ra nguyên nhân tại sao mình tại tới đây, tuy rằng bây giờ không có Tô Hải nhưng hỏi dì Bạch cũng được. Vì vậy hắn liền nói ra những tình huống của Triệu Vận. Dì Bạch nghe xong thì lâm vào trầm tư, Vương Minh biết dì đang suy nghĩ nên cũng không dám làm phiền và cũng không hề thúc giục, chỉ im lặng ngồi uống trà đợi. Một lúc lâu sau thì dì Bạch mới lên tiếng
“Trường hợp này ta đã đọc qua rồi. Cũng không có gì nguy hiểm đâu trái lại còn có chút thú vị đó”
Vương Minh nghe thấy không có nguy hiểm thì thở phào nhưng nghe tháy câu cuối thì cảm thấy tò mò hỏi
“Thú vị gì ạ?”
“Là thế này. Thực ra hắc ám nội khí bên trong cơ thể bạn gái ngươi chỉ là ở dạng tĩnh. Nói cho ngươi hiểu thì khi hai người ây ấy thì hắc ám nội khí chuyển động, đưa một phần sang cơ thể bạn gái ngươi nhưng mà cái phần hắc ám nội khí này trong cơ thể bạn gái ngươi thì nó trong trạng thái ngủ đông. Những khi nào mà hắc ám nội khí trong cơ thể ngươi bị thiếu hụt thì lúc hai ngươi ấy ấy, lượng hác ám nội khí kia sẽ tỉnh dậy rồi truyền trở lại cơ thể ngươi bù đắp lượng khuyết thiếu”
“Ồ thì ra là vậy”
Vương Minh gật gật đầu. Ngẫm lại thấy lời di Bạch cũng có lí. Mấy lần Vương Minh chiến đấu phải tiêu hao một lượng hắc ám nội khí thì sau khi hoạt động xong, ngay sáng hôm sau thì thấy một lượng lớp hắc ám nội khí thêm vào bù đắp. Lúc đầu Vương Minh cứ tưởng đó là lượng hắc ám nội khí tự sản sỉnh nay nghe dì Bạch giải thích mới hiểu hóa ra đó là do lương hắc ám nội khí trong cơ thể Triệu Vận bổ sung vào cơ thể hắn
Mặc dù trước đây đã hỏi qua Tô Hải về vấn đề này nhưng mà tình hình hiện nay khiến Vương Minh có chút lo lắng nên khi nghe thấy lời của dì Bạch nói rằng không nguy hiểm thì Vương Minh như được cho một viên thuốc an thần, trong lòng khẽ thở pháo nhẹ nhõm
Dì Bạch nói tiếp
“Không chỉ có vậy, mặc dù lượng hắc ám nội khí đó ngủ đông nhưng cũng khiến cơ thể của bạn gái ngươi có chút cải tạo. Ví dụ như là cơ thể khỏe hơn, dẻo dai hơn bình thường. Nếu may mắn hơn thì bạn gái ngươi có thể huy động được một phần hắc ám nội khí đó để sử dụng”
Vương Minh nghe thấy vậy thì hai mắt sáng rực như sao. Đây quả thật là tin tốt a
“Vì vậy từ này cố gắng mà “bồi dưỡng” bạn gái nhiều vào. Có rất nhiều lơi ích đó”
Dì Bạch híp mắt nhìn Vương Minh, khóe miệng nở nụ cười đầy hàm ý. Vương Minh đương nhiên hiểm “bồi dưỡng” ở đây là gì, Vương Minh cười cười có chút xấu hổ. Hắn quyết định tốt nhất không dây dưa thêm ở vấn đề tế nhị này nữa, thứ muốn biết thì đã biết rồi nên chuyển đề tài thì hơn.
“À đúng rồi dì Bạch, lão Tà hiện giờ đang làm gì”
“Lão ta hả”
Dì Bạch hơi bất ngờ vì câu hỏi đột ngột của Vương Minh, một lúc sau gật đầu nói
“Ta cũng vừa gặp ông ta cách đây mấy tháng ở Qatar
“Qatar. Tà lão đến đấy là gì?”
“Cái này ta làm sao biết được. Tính tình của ông ta từ trước đến nay vẫn thế, luôn thích làm những việc khó hiểu mà người khác không đoán ra được. Ngươi muốn biết thì đi mà hỏi lão ta”