Nếu như để những người này gia nhập Hắc bang, giúp tăng thực lực cả Hắc bang thì Vương Minh cũng coi như là nguyện ý chứ để những người này trở về làm vệ sỹ thì có đánh chết hắn cùng không làm. Dù rằng những người này không thể kích phát nội khí nhưng trải qua huấn luyện khắc nghiệt, được dùng dược liệu tẩm bổ thân thể nên thể chất và lực lượng hẳn hơn người thường, thậm chí nếu những người này so đấu tay đôi đối với đặc công của các quốc gia chắc cũng chả thua thiệt đâu. Một lực lượng như vậy là niềm ao ước của bao nhiêu quốc gia, nếu chỉ để làm vệ sỹ bảo vệ quả thức là một sự lãng phí to lớn.
“Hệ thống tình báo? Chẳng phải hệ thống tình báo của Hắc bang hiện giờ vẫn làm rất tốt sao?”
Lê Minh Đức khó hiểu hỏi
Vương Minh lắc đầu nói
“Đúng là hệ thống tình báo của Hắc bang hiện giờ rất tốt nhưng nếu nhìn kĩ lại thì hóa ra lại không tốt như tưởng tượng. Hệ thống tình báo của Hắc bang đúng là lực lượng rất đông đảo và trải rộng nhưng không tinh nhuệ, nếu như mấy thông tin tình báo lông gà vỏ tỏi thì còn được chứ mấy thông tin tình báo quan trong mang tính tuyệt mật thì chỉ có nước bó tay chịu chết vì vậy anh muốn kiến tạo một đội tình báo tinh nhuệ không kém gì lực lượng tính báo của các quốc gia trên thế giới”
“Vâng em đã hiểu, em sẽ lập tức làm ngay”
Lúc này Lê Minh Đức đã hiểu tại sao Vương Minh lại nói hắn xử lý công việc có chỗ chưa hợp lý, lúc này được Vương Minh chỉ ra hắn cảm thấy đúng như vậy. Đẩy những người bị loại kia ra khỏi trở lại công ty bảo an Vương thị đúng là một việc sai lầm.
“Ừ nhanh giải quyết việc này đi, đội tình báo này đối với Hắc quân chúng ta có ý nghĩ hết sức trọng đại đấy”
Vương Minh gật đầu rất hài lòng với thái độ biết tiếp thu của Lê Minh Đức. Hắn cười nói
“Vâng”
“Được rồi công việc của Hắc quân thế là tạm ổn, hiện giờ nói đến chuyện chính, cũng chính là lí do tại sao hôm nay anh lại đến đây”
Mọi người nghe thấy Vương Minh ngữ khí nói chuyện nghiêm túc như vậy thì cũng hiểu điều hắn sắp thông báo có ý nghĩa rất to lớn, có liên quan trọng yếu đến Hắc quân vì vậy mọi người thậm chí cả Lê Linh cũng tự giác ngồi ngay ngắn lại, chăm chú tập trung đợi Vương Minh nói
Vương Minh thấy mọi người đã tập trung lắng nghe thì mới bắt đầu mở miệng nói
“Sắp tới Hắc quân của chúng ta sẽ hợp tác với chính phủ và quân đội tham gia một nhiệm vụ tuyệt mật có ý nghĩa hết sức quan trọng, liên quan trực tiếp đến sự an toàn của quốc gia và nhân dân”
Tin này quả thật là quá sức bất ngờ với sáu người Lê Minh Đức còn chưa kịp tiêu hóa xong tin tức này thì đã lại nghe Vương Minh nói tiếp
“Chiến dịch lần này hết sức nguy hiểm, nếu nói là thập tử vô sinh cũng không quá vì vậy tôi yêu cầu mọi người cẩn thận suy nghĩ rồi phát biểu ý kiến xem chúng ta có nên tham gia hay không?”
Sáu người phía dưới tất cả đều là người Việt Nam, chảy dòng máu người Việt trong người, khi nghe thấy Vương Minh nói có thể góp sức cho quốc gia đất nước thì ai cũng cảm thấy rạo rực vô cùng đặc biệt là bốn người đội trưởng. Nhưng nghe câu nói sau của Vương Minh thì bốn người lập tức thanh tỉnh trở lại, đúng vậy nhiệm vụ này chắc chắn sẽ rất khó khăn bằng không với thực lực của quân đội sao lại cần Hắc quân tham gia giúp sức chứ. Nghĩ đến đây bốn người trở lên trầm lặng, cảm giác rạo rực bừng bừng lúc đầu đã biến mất đi hơn phân nửa
“Đại ca có thể nói mục đích tiêu của nhiệm vụ lần này là ai?”
Người mở miệng hỏi là Nguyễn Đại Dương.
Vương Minh cũng không muốn giấu diếm, dù sao lúc này đang cần mọi người lựa chọn tốt nhất không nên có bất kỳ thông tin nào không chính xác ảnh hưởng đến lựa chọn của mọi người. Vương Minh gật đầu nói thật
“Là Nguyễn gia Nam Hải”
“Nguyễn gia Nam Hải?”
Nhóm bốn đội trưởng nghe xong cái danh tự này thì giật mình, sắc mặt trở lên rất khó coi. Lê Minh Đức và Lê Linh tuy rằng là người miền nam nhưng đều thuộc về tầng lớp bình dân kể cả khi đến Đông Doanh thì hai người suốt ngày chỉ ở trong căn cứ của Hắc quân gần như không để ý đến thế giới bên ngoài nên không biết được sự khủng bố của Nguyễn gia Nam hải, thấy bốn vị đội trưởng nghe thấy cái tên này thì sắc mặt khó coi, Lê Linh tò mò hỏi
“Nguyễn gia Nam Hải? Chẳng phải chỉ là một cái gia tộc thôi sao, làm sao mọi người phải kinh hoàng đến như vậy chứ?”
Bốn người đột trưởng ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta cuối cùng đội trưởng đội bốn là Bùi Thanh Tùng lên tiếng giảng giải cho hai anh em Lê Minh Đức và Lê Linh về sự cường đại của Nguyễn gia Nam Hải
“Nguyễn gia Nam Hải đúng là một gia tộc nhưng không phải một gia tộc bình thường mà là một đại gia tộc, một con quái vật đã tồn tại Việt Nam vài trăm năm qua. Có thể nói ở Việt Nam, dù là trong quan trường, thương trường, quân đội hay hắc đạo đều có một bộ phận không nhỏ chịu sự khống chế của Nguyễn gia Nam Hải. Nguyễn gia Nam Hải thậm chí còn cường đại đến nỗi cả thành phố lớn nhất và phát triển nhất khu vực miền Nam này là Đông Doanh thực tế là lãnh địa riêng của bọn chúng”
Lê Minh Đức nghe xong há hốc mồm kinh ngạc không tin hỏi
“Thật sự cường đại như thế ư”
“Đó vẫn chưa phải là thực lực thật sư của Nguyễn gia Nam Hải đâu”
Lần này người lên tiếng là Vương Minh. Hắn chầm chậm từ từ nói
“Tất cả những thứ đó mới chỉ là thực lực ở ngoài sáng của Nguyễn gia Nam Hải mà thôi, những thứ này nhìn bên ngoài thì đáng sợ đó nhưng thật ra chả là gì cả. Thứ tạo nên sự khủng bố của Nguyễn gia Nam Hải chính là lực lượng trong bóng tối của chúng?”
“Lực lượng trong bóng tối?”
“Đó là lực lượng các dị năng giả và khí giả của Nguyễn gia”
Lê Linh và Lê Minh Đức nghe xong giật mình. Lê Linh không tin hỏi
“Có cả dị năng giả sao? Chẳng phải dị năng giả chịu sự quản lý chặt chẽ của chính phủ và quốc gia mà, tại sao Nguyễn gia lại có dị năng giả trong tay được”
Lê Linh đúng là nghĩ không có gì sai cả. Đối với các quốc gia trên thế giới thì khí giả không đáng sợ bởi về bản chất khí giả chỉ là những người có cấu tạo cơ thể đặc biệt khiến khí giả mạnh thể chất siêu việt hơn người bình thường, có thể tự tạo ra một loại năng lượng đặc biệt gọi là nội khí nhưng dị năng giả lại hoàn toàn khác, thứ khiến các chính phủ trên thế giới lo sợ ở dị năng giả chính các dị năng của những dị năng giả đặc biệt là những dị năng giả cấp ba hoặc cấp cấp bốn sở hữu những dị năng mang tính hủy diệt ở diện rộng. Vì vậy các chính phủ trên thế giới đều khống chế và kiểm soát dị năng giả rất chặt chẽ mà lực lượng phụ trách việc này không ai khác chính là các tổ đội dị năng trực thuộc quân đội. Bất quá Lê Linh nàng còn trẻ tuổi kinh nghiệm xã hội còn rất ít nên không biết rằng quy tắc hay pháp luật chỉ áp dụng cho những người thấp cổ bé họng chứ trước những thế lực khủng bố như Nguyễn gia Nam Hải thì đó chẳng khác gì một tờ giấy vụn cả
Vương Minh lắc đầu có chút bó tay trước sự ngây thơ của Lê Linh nói
“Đức, Linh em nghĩ xem với một gia tộc có tuổi đời vài trăm năm như Nguyễn gia, đã ăn sâu bám rễ vào đất nước này sẽ không có gì lạ khi gia tộc này bí mật tư tàng xây dựng cho riêng mình một chi đội quân dị năng giả cả. Giờ em đã rõ chưa”
“Đã rõ”
Lê Linh cũng không phải người ngu, nàng tuy ít kinh nghiệm nhưng nàng cũng chứng kiến không ít cảnh kẻ có tiền được ưu đãi “đặc biệt” hơn hẳn so với người bình thường nên cũng hiểu được tám chín phần lời Vương Minh nói
“Đại ca, cho em hỏi lực lượng dị năng của Nguyễn gia nhân số bao nhiêu, thực lực như thế nào?”
Suốt từ đầu ngồi trầm ngâm im lặng, đội trưởng đội hai Hồ Anh Tuấn đột nhiên hỏi
Vương Minh lắc đầu thở dài nói
“Không thể có con số chính xác được, bất quá chắc chắn nhân số rất nhiều. Cách đây mấy ngày, người của chính phủ trên đường đi hành động bị phục kích, Nguyễn gia đã có thể xuất động vài chục tên dị năng giả hóa thú. Đó là còn chưa tính đến những sản phẩm thí nghiệm từ cuộc thí nghiệm điều chế thứ thuộc có khả năng biến người bình thường thành dị năng giả”