“Hơn 300 người kích phát. Xem ra lần tuyển quân này chất lượng rất tốt. Chú làm tốt lắm, anh rất hài lòng”
Vương Minh nghe thấy có nhiều thành viên như vậy kích hoạt được nội khí thì rất vui mừng, cũng không keo kiệt gì liền tặng cho Lê Minh Đức một câu khen thưởng. Vương Minh lại hỏi tiếp. Tính ra thì trong bốn đợt tuyển quân thì lần này là số lượng thành viên kích hoạt được nội khí là lớn nhất, điều này chứng tỏ là chất lượng thành viên càng ngày càng được nâng cao đồng thời cũng chứng minh sự thay đổi vị thuốc của Vương Minh có hiệu quả.
Vốn là lúc trước khi còn ở trong cái căn cứ của nhóm thực hiện chiến dịch chống lại Nguyễn gia, Vương Minh nhận được một chiếc USB cửa cái vị sư phụ vô lương tâm lão Tà từ tay lão Henry. Lúc đầu Vương Minh cũng không chú ý, mà hắn cũng không có tinh lực chú ý bởi lúc đó hắn còn đang bị kỹ năng tạo vũ khí nóng hấp dẫn nhưng đến một hôm ngồi chán chê mê mỏi không có gì làm Vương Minh bật máy tính xem thử sư phụ gửi hắn cái gì trong USB. Thật không ngờ đến là bên trong cái USB này lại chưa công thức cải tiến của thuốc tăng trưởng, thứ thuốc Vương Minh đang dùng cùng với phương pháp rèn luyện bí truyền của gia tộc Lê Minh Đức để giúp cho các thành viên của Hắc quân có thể kích phát được nội khí.
Vương Minh cũng chính mình tự thử nghiệm thấy hiệu quả của phương thuốc ngâm mới này hiểu quả ít nhất phải gấp đôi so với phương thuốc cũ vì vậy lập tức không chần chừ đưa ngay phương thuốc này đến cho Hắc quân sử dụng ngay lập tức. Mặc dù biết dược lực mạnh hơn phương thuốc trước rất nhiều nhưng Vương Minh cũng không có quá nhiều kỳ vọng vào phương thuốc mới này nhưng thật không ngờ kết quả thu được lại bất ngờ và nhanh đến như vậy. Sự việc quá bất ngờ và quá đỗi vui mừng khiến Vương Minh lúc này nụ cười tươi rói, cười đến nỗi muốn khép miệng lại cũng khó.
“Hì hì, đại ca quá khen, có thu hoạch tốt như vậy cũng một phần nhờ vào chất lượng người lần này tốt nhưng quan trọng nhất vẫn là nhờ phương thuốc ngâm mới của anh quả thật quá hiệu quả. Đến em thử dùng cũng cảm thấy nội khí và thể chất của bản thân tăng lên không ít”
Lê Minh Đức cũng vui vẻ nói.
Vương Minh cười gật đầu.
“Nếu đã như vậy thì chú lập tức dùng phương thuốc mới này thay thế hoàn toàn phương thuốc cũ cho các anh em mới và cũ đều sử dụng”
Lúc trước Vương Minh chỉ muốn thử nghiệm để xem hiệu quả của phương thuốc mới nên chỉ dùng cho những thành viên mới tại đợt tuyển quân lần thứ tư này. Nay thấy nó hiệu quả vượt quá mức mong đợi vì vậy Vương Minh cũng không chậm trễ lập tức hạ lệnh cho Lê Minh Đức nhanh chóng phổ biến ra toàn bộ Hắc quân. Dù sao sắp tới đối thủ sẽ rất cường đại, phương thuốc mới này dù rằng khiến nội khí và thực lực của các thành viên tăng lên không nhiều như dù sao thêm một chút cũng là thêm, coi như cũng tăng thêm một phần tỉ lệ sống sót.
“Vâng, em sẽ lập tức cho người làm”
Lê Minh Đức vội vàng đáp.
Vương Minh gật đầu lại hỏi:
“Vậy hiện giờ ai đang ở tổng bộ”
Lê Minh Đức lắc đầu bất đắc dĩ đáp:
“Là Lê Linh. Vốn nó cũng muốn tham gia đợt huấn luyện lần này nhưng em nghĩ nó là con gái tham gia mấy việc quản lý sự vụ của Hắc quân đã là quá mức rồi, nếu để nó tham gia huấn luyện thì đúng là chẳng ra làm sao. Vì vậy viện cớ là tổng bộ cần người tọa trấn mới ép được nó ở lại”
Vương Minh gật đầu tán thành với quan điểm của Lê Minh Đức .
“Chú nghĩ như thế là đúng, anh tán thành hai tay hai chân luôn. Con gái con nứa mà suốt ngày cứ đánh đánh giết giết là không ổn, phải có vẻ hiền thục mới đúng”
Tiếp sau đó Vương Minh với Lê Minh Đức trao đổi thêm một chút thông tin khác, rất nhanh thời gian trôi qua Vương Minh nhìn thấy ở xa xa phía trước có một đoàn xe khách. Hắn chỉ về phía đoàn xe hỏi Lê Minh Đức ở bên cạnh.
“Kia có phải là xe của chúng ta phải không?”
Lê Minh Đức không có được thị lực tốt như Vương Minh nên trong mắt hắn đoàn xe ở phía xa kia chỉ lờ mờ không rõ ràng. Phải mãi đến khi Vương Minh kéo gần khoảng cách giữa xe của hắn và đoàn xe phía trước một khoảng thì Lê Minh Đức mới gật đầu xác nhận:
“Đúng là xe của chúng ta rồi”
Vương Minh gật đầu tăng tốc vọt hắn lên.
Lê Minh Đức thấy Vương Minh vọt qua đoàn xe thì cảm thấy kỳ lạ nhìn Vương Minh hỏi
“Sao anh lại vượt lên vậy?”
Vương Minh cười nói:
“Anh muốn đi lên trước kiểm tra một chút điều kiện với địa hình, thuận tiện cho việc bố trí huấn luyện lần này”
Cở sở huấn luyện của Hắc quân nằm trong khu rừng nhiệt đới tại giữa biên giới của Việt Nam và Camphuchia vì vậy đường đi đến đây chỉ toàn là đường đất và rất khó đi. Ra khỏi đoạn đường quốc lộ, đi trên một đoạn đường đất đầy ổ gá, lầy lội và đá lởm chởm, hai người Vương Minh cuối cùng cũng đến nơi.
Giống như cắn cứ tổng bộ của Hắc quân ở ngoại ô Đông Doanh, cơ sở huấn luyện của Hắc quân cũng được xây dựng nằm trên một ngọn núi nhỏ. Bất quá chỉ có một điều khác biệt duy nhất là vì nơi này nằm trong cánh rừng nhiệt đới nên cả cơ sở huấn luyện được bao quanh bởi rất nhiều cây cối, núi non và sương mù.
Xuống xe, nheo mắt nhìn một mảnh rừng rậm xanh mướt ở xung quanh, nhìn những dãy núi sừng sững ẩn ẩn hiện hiện sau nhưng làn mây, hít thở không khí ẩm ướt đặc trưng của một khi rừng rậm nhiệt đới, Vương Minh có lại có chút hoài niệm về những ngày tháng xưa kia. Thở ra một ngụm khí, Vương Minh có chút cảm khái nói:
“Nơi này thật tốt a, thật thích hợp để ở ẩn”
Đứng ở phía sau lưng Vương Minh, Lê Minh Đức nghe xong lời của Vương Minh mà cảm thấy cực kỳ quái dị. Nhìn Vương Minh năm nay mới hơn hai mươi một chút, đang trong thời kỳ trẻ trung sung sức nhất, sự nghiệp cũng thằng tiến thần tốc vậy mà lại có cái suy nghĩ giống như mấy ông lão năm mươi sáu mươi, chưa gì đã nghĩ đến cuộc sống quy ẩn rồi. Quả thật là quái dị a.
Vương Minh đột nhiên quay người lại hỏi Lê Minh Đức ở phía sau:
“Chú cho gọi người phụ trách ở nơi này đến đây cho anh”
Lê Minh Đức bị động tác bất ngờ của Vương Minh hù cho hơi nhảy về phía sau. Phải mất một giây hắn mới hồi thần vội vàng quay người chạy vào trong cơ sở huấn luyện tìm người phụ trách đến. Khoảng chừng năm phút sau thì Lê Minh Đức quay lại, đi theo phía sau hắn còn có một người thanh niên khuôn mặt lạnh băng.
Vương Minh híp mắt nhìn người được Lê Minh Đức chọn làm đảm nhiệm cơ sở huấn luyện. Thân cao chừng 180 cm, ngực nờ nang, cơ bắp rắn chắc, thân hình cân đối, dáng đi vững vác có lực, khuôn mặt có thể nói là dễ nhìn nhưng lại đầy đầy góc cạnh và lạnh lùng đặc biệt là ánh mắt sáng quắc và sắc bén khiến người khác mỗi khi đối diện với hắn chắc chắn trong lòng vô hình sản sinh ra một loại áp lực khiến không ai dám nhìn thẳng vào mặt hắn. Nhưng thứ khiến Vương Minh thích nhất ở trên người cái tên thanh niên trước mặt này chính là sát khí và mùi huyết tinh trên người hắn. Mặc dù hắn đã cố gắng che giấu nhưng với bản năng của một sát thủ lại công với sở hữu hắc ám nội khí nên đối với huyết tinh và sát khi Vương Minh cực kỳ mẫn cảm. Cảm nhận sát khí và huyết tinh trên người người thanh niên này, Vương Minh đoán người thanh niên này cũng đã giết tróc không ít.
Nhìn tới nhìn lui một lúc, đến khi người này cùng với Lê Minh Đức đứng lại trước hắn thì Vương Minh mới thu lại ánh mắt dò xét, trong lòng thầm tán thưởng Lê Minh Đức có ánh mắt chọn được một người rất thích hợp đảm nhiệm nhiệm vụ quan trọng như huấn luyện thành viên Hắc quân. Có thể nói là về ấn tượng bên ngoài và thành tích thì người này đã chiếm được sự tán thưởng của Vương Minh bất quá Vương Minh thấy hắn cũng cần phải chính tay thử thách hắn một chút.
Vương Minh làm vậy không phải đại biểu là hắn không tin tưởng Lê Minh Đức mà là hắn muốn chắc chắn người trước mặt này là sự lựa chọn hoàn hảo nhất bởi vì công việc đào tạo và huấn luyện thành viên cho Hắc quân là một công việc có ý nghĩa hết sức to lớn và quan trọng, không thể để xuất hiện bất cứ mỗi sai lầm nào dù là nhỏ nhất vì vậy Vương Minh cần phải cẩn cẩn thận thận làm một bài kiểm tra xem quả thật là người thanh niên trước mặt này liệu có thực sự là lựa chọn hoàn hảo nhất cho vị trí tổng huấn luyện viên hay không?
“Đại ca, người em đã mang đến rồi”
Lê Minh Đức nói.
Vương Minh gật đầu nói:
“Chú giới thiệu cho anh làm quen chút với người anh em này đi”