Việc Nam Hải bang hay nói chính xác hơn là Nguyễn gia thèm khát hắc đạo Đông Doanh cũng không phải là điều qua bí mật. Chỉ cần chú ý nghe ngóng một chút là cũng có thể nghe được không ít thì nhiều thế nên Hầu Toàn mặc dù mới bước chân vào hắc đạo nhưng cũng biết một chút.
Suy ngẫm một chút, Hầu Toàn thấy điều Vương Minh nói cũng có lý bởi hiện giờ tình hình hắc đạo Đông Doanh đúng là rất thích hợp cho các thế lực bên ngoài tiến vào với mục đích tranh giành một phần của chiếc bánh ngọt béo bở. Bất qua hắn ngẫm kỹ càng hơn thì hắn thấy việc Nam Hải bang tiến quân vào Đông Doanh lúc này khả năng là rất nhỏ bởi có rất nhiều nguyên nhân tạo ra lực cản đối với Nam Hải bang. Hầu Toàn nói:
“Theo em nghĩ khả năng này cũng không cao lắm bởi hiện tại Nguyễn gia Nam Hải cùng chính phủ như anh nói đều đang đánh một ván cờ lớn. Thế nên hai phe chắc chắc sẽ tìm mọi cách trong đoạn thời gian nghỉ ngơi này, âm thầm trong bóng tối triệt hạ lực lượng của đối phương vì vậy em nghĩ Nam Hải bang một khi dám đặt chân đến Đông Hải, không cần Hắc Long bang động tay thì lực lượng cảnh sát và quân đội ở Đông Doanh cũng âm thầm bí mật loại trừ chúng rồi.”
Vương Minh nghe xong Hầu Toàn nói thì ánh mắt nhìn Hầu Toàn hơi có chút bất ngờ bởi hắn hiểu được trong đoạn nói chuyện này, đặc biệt là câu cuối cùng Hầu Toàn muốn ám chỉ cái gì. Vương Minh xoa xoa cái cằm nhăn bóng của hắn, híp mắt nhìn Hầu Toàn ở đối diện, khoé miệng cười có chút mờ ám nói:
“Anh thật không ngờ tin tức của chú lại linh thông như vậy a. Đến cái việc chính phủ nhúng tay vào hắc đạo Đông Doanh bí mật như vậy mà cũng bị chút nghe ngóng được. Anh quả thật là bội phục a”
Theo như Vương Minh được biết vì để tạo ra sức ép đối với Nguyễn gia thì từ rất lâu các vị lãnh đạo quốc gia đã hoạch định sẵn Đông Doanh sẽ là địa bàn có tính chiến lực quan trọng. Chính vì vậy mà chính phủ đã phá bỏ quy tắc thông thường, âm thầm trợ giúp Nguyễn Sinh từ nhiều năm nay để Nguyễn Sinh có thể một mình độc bá Đông Doanh. Thế nên từ rất lâu, ngay từ ngày Nguyễn Sinh bước bước chân đầu tiên vào giới hắc đạo Đông Doanh thì ngày đó thế cục hắc đạo Đông Doanh đã được định ra sẵn rằng Đông Doanh sẽ là do một mình Hắc Long bang độc chiếm. Bất quá để tránh Nguyễn gia nghi kỵ đồng thời cũng tránh để người trong giới hắc đạo bất mãn vì sự can thiệp quá mức này của chính phủ, các vị lãnh đạo cố tình bày ra một cục diện hắc đạo Đông Doanh lúc trước. Thế nên nhìn lúc trước, thế cục hắc đạo Đông Doanh nhìn hỗn loạn vậy thôi chứ thực chất các bang phái ở Đông Doanh kể cả hai thế lực lớn từ trước đến nay luôn cạnh tranh với Hắc Long bang của Nguyễn Sinh là Nhị bang và Liên Minh luôn trong tâm kiểm soát của chính phủ, chỉ cần các thế lực bang phái này có bất cứ hành động làm ảnh hưởng đến thế cục đã được định sẵn thì lập tức sẽ bị chính phủ và Hắc Long bang âm thầm phát động tấn công tiêu diệt ngay lập tức.
Khi Vương Minh biết được điều này từ Nguyễn Sinh thì hắn cảm thấy mình vạn van phần may mắn bởi nếu không phải hắn gặp được Nguyễn Giai Giai sớm, sớm có được tình yêu của nàng, trở thành con rể tương lại của Nguyễn Sinh thì có lẽ Hắc bang của hắn đã bị chính phủ âm thầm tiêu diệt. Đúng là may mắn, may mắn a.
Hầu Toàn cười có chút ngượng ngạo nói:
“Em làm gì như anh nói. Chẳng qua là lúc trước khi còn trong quân đội, em có quên với mấy anh em chiến hữu. Về sau những người chiến hữu này của em được điều động đi làm một nhiệm vụ. Mãi đến lúc trước khi xuất ngũ thì tình cờ gặp được mấy người này đang lăn lộn trong một bang phái ở Đông Doanh. Anh em nhiều năm gặp mặt nhau thế nên không tránh khỏi phải ngồi xuống cùng nhau làm vài chén rượu, ôn lại chuyện xưa. Thế là trong lúc quá chén, mất người anh em này tình cờ buột miệng ra một chút tin tức. Lúc đó em cũng hơi say say đồng thời cũng không để ý lắm bởi cho đó là lời của người say, không đáng tin bất quá gần đây đột nhiên những lời này lại xuất hiện trong đầu em thế nên em cẩn thận ngẫm lại một phen mới nhận ra được”
Vương Minh nghe xong, giơ ngón cái tỏ vẻ tán thưởng Hầu Toàn. Bất quá hắn cũng phải cẩn thận nhắc nhở Hầu Toàn một lần bởi dù sao việc chính phủ nhúng tay vào hắc đạo cũng không phải là hay ho. Vương Minh chỉnh lại sắc mặt, nghiêm giọng nói:
“Việc này chú nhớ phải giữ kín mồm kín miệng bằng không e rằng…”
Vương Minh không nói xong nhưng hắn tin tưởng một người thông minh như Hầu Toàn, chỉ dựa vào vài thông tin vụn vặt từ miệng người nói say cùng với tình thế Đông Doanh hiện nay mà đoán ra được việc bí mật như vậy thì chắc chắc sẽ tự hiểu được phần còn lại.
Dù sao Hầu Toàn cũng từng là bộ đội xuất sắc, tư tưởng chính trị cũng rất cao thế nên hắn cũng biết mấy việc liên quan đến chính phủ như thế này là phải làm như thế nào. Hầu Toàn hết sức nghiêm túc gật đầu nói:
“Em biết”
“Biết là tốt”
Vương Minh cũng không muốn tiếp tục dây dưa ở cái đề tài không nên nói ra ngoài miệng như thế này thế nên hắn lập tức đổi đề tài.
“Tuy rằng khả năng Nam Hải bang trực tiếp xua quân đến Đông Doanh là không thể bất quá Nam Hải bang làm vài trò mờ ám chọc gậy bánh xe chắc là không thể thiếu rồi”
“Ý anh là…”
“Ừ. Anh nghĩ bọn chúng rất có thể tiến hành hợp tác viện trợ một bang phái nào đó ở Đông Doanh. Đương nhiên viện trợ ở đây không phải là về mặt nhân lực mà là về tài chính và vũ khí”
Hầu Toàn trầm tư một lúc lâu. Đúng vậy, Nam Hải bang vì nhiều lý do mà không thể trực tiếp nhảy vào cuộc tranh giành miếng báng hắc đạo Đông Doanh nhưng chắc chắc bọn chúng sẽ không chịu ngồi yên mà nhìn đối thủ truyền kiếp Hắc Long bang một đường nhẹ nhàng độc chiếm cả hắc đạo Đông Doanh. Kiểu gì thì kiểu, bọn chúng cũng phải làm vài trò để ngăn cản Hắc Long bang, hoặc không thì ít nhất cũng tạo cho Hắc Long bang phiền toái, không thể dễ dàng nhàn hạ được.
Vương Minh lại nói tiếp:
“Theo anh đoán không nhầm thì có lẽ sắp tới Nam Hải bang sẽ phái một kẻ nào đó đến Đông Doanh tiến hành việc lựa chọn đối tượng hợp tác bất quá có lẽ bọn chúng sẽ không lựa chọn lén lút đến mà đến một cách đường đường chính chính”
Hầu Toàn ánh mắt nhìn Vương Minh có chút cổ quái, hắn quả thật là không biết Vương Minh dựa vào cái gì mà lại dự đoán kỳ quặc như vậy. Hầu Toàn hoàn toàn đồng ý với Vương Minh rằng sắp tới Nam Hải bang sẽ phái người xuống tiếp xúc với các thế lực còn sót lại tại Đông Doanh bất quá theo ý nghĩ của hắn thì lần này người của Nam Hải bang sẽ phải lén lút mà đến bởi dù sao hiện giờ thế lực của Hắc Long bang đã bao phủ gần như cả Đông Doanh, còn chưa kể đến việc chính phủ luôn luôn có sự khống chế ngắt ngao với thế cục hắc đạo Đông Doanh. Nếu như bọn chúng theo như Vương Minh nói là lựa chọn công khai, tiếp xúc một cách trực tiếp lộ liễu thì chẳng khắc nào là “lạy ông tôi ở bụi này”, khiến cái bang phái của bọn chúng hợp tác trở thành đích ngắm cần tiêu diệt cẩn cấp của cả chính phủ và Hắc Long bang. Hầu Toàn quả thật không tin đám đại ca lãnh đạo của Nam Hải bang cùng với đám người Nguyễn gia ở phía sau lại ngu ngốc, thừa hơi, nhàm chán đến mức làm một việc chẳng khác gì mấy việc kiểu như “đem tiền thật đi đốt vàng mã” cả. Đúng là quá khó để tin tưởng vào cái giả thuyết của Vương Minh.