Cuối cùng những ngày nghỉ tết đã chấm dứt được một tuần, hàng ngàn sinh viên như cơn lũ trở lại trường, lúc này sân trường rộng lớn của đại học tổng hợp Đông Doanh đầy ắp sinh viên tụm ba tụm năm trò chuyện, khung cảnh quả thực sôi nổi. Đứng trong khung cảnh này lại cộng thêm không khí tỏng lành, khí trời hôm nay vừa phải không ấm quá mà cũng không lạnh quá, Vương Minh đứng tại đây hít một hơi căng phồng lồng ngực rồi thở mạnh ra, cảm thấy tinh thần thật sự thoải mái a. Suốt một tuần nay Vương Minh mới cảm thấy mình mới làm một sinh viên đúng nghĩa, sáng đi học chiều về đi nhậu đi chơi với bạn gái đúng nghĩa cuộc sống của một sinh viên chỉ lo ăn lo chơi lo học không phải suy nghĩ quan tâm về những vấn đề khác. Nhưng có lẽ những ngày như thế này chỉ kéo dài đến đây mà thôi bởi…
Ring… ring…!
Đang thở thẩn dạo bước đột nhiên điện thoại trong túi rung lên, Vương Minh thở dài hắn móc điện thoại ra là Hắc Cẩu gọi điện đến. Vương Minh có chút chán nản nói
“Ở Giang Kiều lại có chuyện gì sao Hắc Cẩu”
“Dạ không”
Hắc Cẩu nói
“Vậy chú gọi điện cho anh có việc gì?”
Nghe được câu trả lời của Hắc Cẩu thì Vương Minh nhăn mày khó chịu, chẳng lẽ tên Hắc Cẩu này ở dưới Giang Kiều nhàn rỗi quá mức nên định gọi điện nấu cháo điện thoại với hắn sao?
Hắc Cẩu nghe thấy giọng nói khó chịu của Vương Minh mặc dù khó hiểu nhưng nào dám hỏi, hắn vội vàng nói
“Chả là bọn em đã điều tra được danh tính người tình bí ẩn của Phương Thiên Uy”
“Thật sao?”
Tin này đối với Vương Minh có lẽ là cái tin vui nhất trong suốt một tuần quá. Nếu như thực sự tìm được tung tích người tình bí ẩn của Phương Thiên Uy vậy đồng nghĩa với việc giờ chết của Phương Thiên Uy đã bắt đầu đếm ngược, kế hoạch đánh chiếm Giang Kiều của Vương Minh sẽ càng tiến gần đến thành công hơn.
“Vâng”
Hắc Cẩu trả lời
“Mau gửi tài liệu cho anh”
“Em gửi ngay đây”
Nói xong Hắc Cẩu dập máy. Một lát sau màn hình điện thoại của Vương Minh lại sáng lên báo có email đến hòm thư điện tử. Vương Minh vội vàng đăng nhập vào hòm thư điện thử, trong đó có một tập tài liệu được đính kèm trong email của Hắc Cẩu. Hắn vội vàng tải xuống, sáu đó mở ra nhanh chóng đọc kĩ từng từ một.
Không đọc thì không biết, vừa độc hết xong Vương Minh cũng không tránh khỏi bàng hoàng. Không thể ngờ được người tình bí ẩn của Phương Thiên Uy lại là nữ doanh nhân nổi tiếng của thành phố Đông Doanh, chủ tịch tập đoàn thương mại Tuyết Thiên, Lê Thị Tuyết. Người đàn bà này hắn mới gặp có một lần duy nhất trong bữa tiệc tất niên của Nguyễn Sinh, trong ấn tượng của hắn thì đây là một người đàn bà trung niên quí phái lịch lãm, có một vẻ đẹp của người phụ nữ trung niên nhưng quan trọng nhất là tài năng kinh doanh cực kì tài giỏi. Từ hai bàn tay trắng người đàn bà này một tay dựng lên công ty điện tử Tuyết Thiên rồi nhanh chóng quật khởi chỉ cần sau ba năm không gặp chút cản trở nào, thuận lợi ngồi tên lửa thẳng một đường đã từ một công ty con nhỏ nhoi trở thành một tập đoàn lớn lọt vào danh sách mười tập đoán công ty đứng đầu thành phố Đông Doanh. Có thể nói sự nghiệp thương trường của người phụ nữ này là một truyền kỳ bí ẩn trong giới thượng mại khắp cả miền nam.
Bất quá lúc này đây Vương Minh đã chính thức giải mã được cái truyền kỳ bí ẩn này. Lúc này hắn đã hiểu được sự quật khởi mạnh mẽ và nhanh chóng của người đàn bàn truyền kỳ này có liên quan đến người tình bí của bà ta, Phương Thiên Uy. Càng Vương Minh càng cảm thấy điều này rất đúng bởi thứ nhất nhìn vào tập tài liệu về số vốn lúc thành lập công ty của bà ta là một số vốn không lồ mà dựa theo xuất thân của bà ta vốn giả đình chỉ là một gia đinh bình thường, thu thập chỉ đủ ăn há lại kiếm đâu ra được một số tiền lớn như vậy
Điểm đáng ngờ thứ hai chính là từ hiện tại. Người phụ nữ trung niên Lê Thị Tuyết này phải nói là rất đẹp nhưng điều khó hiểu là đến bây giờ người phụ nữ này vẫn còn độc thân chưa hề kết hôn với bất cứ người đàn ông nào thậm chí cả tin đồn kiểu như bà ta đang hẹn hò hay quan hệ gần gũi với một người đàn ông nào đó cũng không có. Vậy lí do tại sao bà ta lại thủ tiết suốt chục năm trời như vậy? Điều lí giải dễ hiểu nhất chính là trong lòng bà ta đã có người đàn ông khác nhưng người đàn ông này không có khả năng lộ mặt ra ngoài ánh sáng
Mà điểm đáng ngờ thứ ba lại nằm ở sự phân bố sản nghiệp điện tử của công ty Tuyết Thiên. Theo như tư liệu thì mặc dù là một trong mười tập đoàn lớn nhất Đông Doanh như thành phố này chỉ là nơi đặt tổng bộ của tập đoán, mà tất cả các nhà xưởng và công ty còn hầu hết tập trung ở Giang Kiều hoặc các thành phố phụ cần gần đó.
Điều kì quái thứ tư chinh là ở số cổ phiếu của tập đoán này theo như trong tài liệu thì cổ phiếu của tập đoàn này được chia là ba phần. Trong đó Trương Thị Tuyết chiếm 30% số cổ phiếu, 30% cổ phiếu đang lưu động trên thị trường chứng khoán còn 40% còn lại nằm trong tay một doanh nhân giấu tên. Vương Minh suy đoán có lẽ người thương nhân thần bí này chính là Phương Thiên Uy bất quá có lẽ hắn không điền tên mình lên số cổ phiếu giá trị đó mà là một người thân tín của hắn.
Ngoài ra còn một số tin tức vụn vặt khác càng ủng hộ giả thuyết của Vương Minh. Vương Minh đống tư liệu lại lâm vào trầm tư, nếu quả thật người phụ nữ này là người tình của Phương Thiên Uy thì Vương Minh có thể hiểu được có lẽ người đàn bà này không chỉ là người nắm giữ tài chính và các hoạt động trong tối của Phương Thiên Uy mà thậm chí còn là nước lùi giúp hắn thoát thân trong trường hợp rơi vào bước đường cùng.
“Diệt cỏ thì phải diệt tận gốc”
Qua một thời gian dài suy nghĩ Vương Minh đã đưa ra quyết định này bởi hắn không muốn chừa cho Phương Thiên Uy bất cứ đường lui nào. Hắn biết dựa theo con người và tính cách thâm độc, ẩn nhẫn có thù tất báo của của Phương Thiên Uy nếu như để tên này sổng mất chắc chắn hắn sẽ có cơ hội tái khỏi nghĩa quay lại trả thù, lúc đó sẽ rất rắc rối và phiền phức. Vì vậy Vương Minh đã sử đổi kế hoạch ban đầu, trước tiên chặt đứt cái đường lui này của Phương Thiên Uy sau đó mới tổng lực giáng một kích trí mạng đánh dập đầu. Nghĩ là làm Vương Minh lấy điện thoại điện cho Hắc Cẩu
“Anh Minh”
Trong điện thoại truyền ra giọng nói có chút hưng phấn của Hắc Cẩu. Hắc Cẩu nghĩ rằng một khi Vương Minh có được tư liệu này trong tay lập tức sẽ phát động kế hoạch tấn công, diệt trừ Phương Thiên Uy, như vậy mộng ước báo thù cho cha nuôi của hắn và chị nuôi Dương Hân sẽ hoàn thanh.
“Ừ. Hắc Cẩu chú tạm thời đình chỉ mọi hoạt động ở Giang Kiều, không được manh động”
“Tại sao lại như vậy đại ca”
Hắc Cẩu nghe lời nói của Vương Minh hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của mình thì ngẩn ngơ trong vài giây rốt thất thố hô lên
Vương Minh nghe qua điện thoại thấy tâm trạng của Hắc Cẩu rất kích động, suy nghĩ một chút Vương Minh liền hiểu ra hắn thở dài nhẹ nhàng nói
“Anh hiểủ chú mong muốn báo thù nhưng việc này hiện giờ chưa tiến hành được”
Hắc Cẩu nghe thấy vậy thì trong lòng buồn phiền đến cực độ hắn uể oải hỏi một câu cộc lốc
“Tại sao”
“Bởi kế hoạch định ra lúc trước có sơ sót không có khả năng một kích giết chết Phương Thiên Uy”
“…”
Hắc Cẩu im lặng không nói gì. Thấy vậy Vương Minh tiếp tục nói
“Người xưa có câu thỏ khôn luôn có ba hang. Muốn bắt một con thỏ già đời và lão luyện như Phương Thiên Uy thì với kế hoạch lúc trước là cực khó thành công. Chắc chú cũng tưởng tượng được một khi để con thỏ này chạy thoát thì tương lại về sau của chúng ta ở Giang Kiều sẽ như thế nào rồi chứ”
“…”
“Mà dựa theo tư liệu của chú ánh phán đoán được người phụ nữ Lê Thị Tuyết này và cái tập đoàn điện tử Tuyết Thiên chính là một cái hang của Phương Thiên Uy”
“Anh Minh anh tính tiêu diệt cái hang này rồi mới đối phó với Phương Thiên Uy”
Lúc này Hắc Cẩu sau một lúc im lặng mới lên tiếng, hắn nếu nói đến đây mà vẫn không hiểu thì quả thật không xứng đáng là tâm phúc của Vương Minh.
Vương Minh thấy Hắc Cẩu phản ứng thì cười lạnh nói
“Không chỉ là cái hang này mà còn phải tiêu diệt những cái hang khác. Chú nghĩ xem Phương Thiên Uy đã kinh doanh nhiều năm như vậy ở Giang Kiều và các khư vực xung quanh, thậm chí là các nước ở bên kia biên giới liệu hắn chẳng lẽ chỉ có duy nhất một con đường lui”
Hắc Cẩu suy nghĩ thấy Vương Minh nói rất chí lí gật đầu tán thành
“Anh nói đúng, chắc chắn hắn còn nhiều đường lui nữa. Em hiểu rồi”