Lê Thị Tuyết nhìn thấy Vương Minh không dám nhìn nàng thì tươi cười, mở miệng trả lời nhưng lại không hề liên quan đến câu hỏi của Vương Minh:
“Mr Boss, nói chuyện với người khác mà không nhìn người ta thì có phải hay không là không lễ phép”
Vương Minh cảm thấy rất khó hiểu, không biết tại sao lúc này đột nhiên Lê Thị Tuyết lại lôi mấy cái lễ phép xã giao ra làm gì. Mặc dù không sờ được gì được Lê Thị Tuyết đang có chủ ý gì nhưng Vương Minh vẫn cẩn cẩn thận thận, hắn quay ra nhìn Lê Thị Tuyết.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thì Vương Minh lại cảm giác ngọn lửa đụng ở bụng dưới vừa bí hắn áp chế lập tức bùng cháy, thậm chí so với lúc nãy còn dữ dội hơi vài phần. Đặc biệt lúc này Lê Thị Tuyết không biết cố tình hay vô ý lại hơi nhích người để cặp đùi đẹp đập vào tầm mắt của Vương Minh, thậm chí thỉnh thoảng nàng ta hơi đung đưa đung đưa như thể khiêu khích càng khiến dục hỏa của Vương Minh thịnh hơn.
Vương Minh lúc này trong lòng cực kỳ hoảng hốt bởi vì theo dục hỏa dâng lên cao, hắc ám nội khí trong cơ thể hắn sục sôi dữ dội, cơ hồ sắp thoát ra khỏi tầm khống chế của hắn. Vương Minh rất sợ trường hợp này xảy ra bởi vì nếu như hắc ám nội khí thoát ra khỏi tầm khống chế, lý trí của hắn sẽ bị hắc ám nội khí khống chế. Vì vậy lúc này Vương Minh cũng không thèm quan tâm đến Lê Thị Tuyết nữa, vội vàng nhắm mắt lại, sử dụng phương pháp hô hấp mà hắn học được từ môn Yoga để bình tĩnh lại hô hấp, cố gắng an tĩnh lại tâm thần, ném hết những suy nghĩ về dục vọng ra ngoài. Nhưng sự kiện xảy ra tiếp theo khiến mọi cố gắng của Vương Minh giống muối bỏ biển, phá vỡ mọi cố gắng khống chế hắc ám nội khí của hắn….
Ngồi ở đối diện Vương Minh, Lê Thị Tuyết nhìn thấy Vương Minh nhắm mắt lại, bộ dạng giống như đang ngồi thiền thì cảm giác rất khó hiểu. Nhưng mà khó hiểu thì khó hiểu, nàng chỉ biết rằng nếu Vương Minh vẫn chứ ở cái tình trạng này thì kế hoạch của nàng hoàn toàn sẽ thất bại vì vậy nàng lập tức ném cái sự khó hiểu này ra khỏi bộ não. Lê Thị Tuyết lúc này đứng lên, đảo bước đi về phía Vương Minh, không hề có chút cố kỵ nào cả mà ngồi xuống ngày bên cạnh hắn. Cả cơ thể đầy đặn, lồi lõm, nóng bỏng của nàng dựa sát vào Vương Minh, nếu như lúc này có người nào chứng kiến bộ dạng của hai người lúc này chắc chắn sẽ nghĩ hai người là một đôi tình nhân yêu nhau say đắm chứ chẳng nghĩ đến hai người chỉ là hai người xa lạ, lần đầu tiên gặp nhau.
Vương Minh lúc này đang tập trung tinh thần trấn áp hắc ám nội khí đang có dấu hiểu nội dậy thì đột nhiên cảm thấy có một khối mềm mại lại ấm áp dựa vào người hắn. Đặc biệt là ở cánh tay phải của Vương Minh, Vương Minh cảm giác dường như có hai khối gì đó rất mềm lại vừa rắn chắc vừa đàn hồn đang kẹp ép cánh tay của hắn. Cũng chẳng cần tốn quá nhiều não, Vương Minh cũng biết hai cái đang kẹp cánh tay của hắn là cái gì, cái cảnh đó vừa hiện lên trong óc hắn lập tức khiến Vương Minh máu nóng sôi trào, tinh thần lung lay dao động, không thể nào toàn tâm toàn trí tập trung đàn áp hắc ám nội khí được. Đã vậy trong từng đợt hô hấp của Vương Minh không chỉ mang theo không khí mà còn mang theo mùi thơm của nước hoa cùng mùi thơm đặc trưng trên cơ thể nữ giới. Việc này chả khác nào là đổ thêm dầu vào lửa cả, hai mùi thơm mang lại sự kích thực dục vọng cực lớn cho Vương Minh khiến ngọn lửa dục ở bụng dưới của Vương Minh lại càng lúc càng cháy dữ dội, đẩy lý trí của Vương Minh càng ngày càng gần đến bờ vực sụp đổ. Nếu như không phải Vương Minh có ý chí cứng rắn hơn người thường không biết bao nhiêu lần thì có lẽ lúc này, đối mặt với thế công như liên tục và dữ dội như bão tố của Lê Thị Tuyết chắc hắn đã hoàn toàn bị dục vọng chi phối rồi.
“Chủ tịch Lê, mời chị tránh xa tôi ra một chút”
Biết nếu cứ để tình trạng này tiếp tục xuống thì cho dù hắn có cố như thế nào cũng không thể tập trung tinh thần để khống chế hắc ám nội khí được nên Vương Minh dùng một chút lý trí còn lại làm ra kháng cự. Hắn hơi nhúc nhích cựa quậy người tránh thoát, cố làm giọng nói trở lên lạnh nhạt bình tĩnh.
Lê Thị Tuyết nghe giọng nói của Vương Minh rất lạnh nhạt như thể không có gì nhưng nàng cảm giác được giọng nói của Vương Minh hơi nặng và hơi run run hơn bình thường. Nàng biết việc quyến rũ của mình đã làm ra hiệu quả, kế hoạch của nàng tiến hành rất thuận lợi thế nên lúc này há nàng lại nghe lời Vương Minh rời ra xa hắn chứ. Chỉ thấy cơ thể nàng càng lúc càng dựa sát vào người Vương Minh như thể hận không thể ngay lúc này cùng cơ thể của Vương Minh hòa tan lại làm một vậy, vòng tay ôm ở eo của Vương Minh càng lúc càng chặt, không cho hắn thoát ra.
Nếu như đổi lại bình thường, Vương Minh tin chắc hắn chỉ cần dùng chút lực là có thể thoát ra khỏi sự ôm ấp của Lê Thị Tuyết nhưng mà lúc này lý trí của hắn còn đang chống cự lại hắc ám nội khí nên dù muốn nhưng hắn chỉ dùng được một lượng sức lực ít đến thương cảm. Cố vùng vẫy nhưng Vương Minh mãi không thể thoát ra được, Vương Minh lúc này cực kỳ khẩn trương gấp gáp bởi vì hắn cảm giác hắc ám nội khí được sự trợ giúp của dục hỏa càng lúc càng mạnh, dần dần đẩy lùi sự phản kháng áp chế của hắn. Đồng thời đột nhiên lúc này Vương Minh phát hiện ra trong cơ thể hắn bỗng nhiên xuất hiện một luồng khí lạ. Cái luồng khí này xuất hiện từ phần bụng dưới của hắn, nơi đang bị dục hỏa thiêu đốt dữ dội nhất, một đường hướng thẳng lên não bộ của hắn, dường như cái luồng khí lạ này cũng có ý đồ giống với hắc ám nội khí, muốn thôn tính khống chế lý trí của hắn thì phải. Chỉ là cái luồng này khí so với hắc ám nội khí nhỏ bé đến đáng thương nên vừa mới bước vào não bộ đã bị hắc ám nội khí thôn phệ, lấy làm chất bổ để gia tăng sức tấn công vào lý trí của Vương Minh.
Vương Minh thấy một màn này thì hắn chỉ có thể cười khổ bởi nhờ cái luồng khí lạ kia mà hắc ám nội khí như được uống thuốc tăng lực, càng công càng mạnh. Đồng thời Vương Minh lúc này cũng tinh tường ý đồ sắc dụ của Lê Thị Tuyết. Vương Minh đôi mắt lúc này hơi có chút đục ngầu, trợn trừng đồng thời từ đôi mắt bắt ra những ánh mắt nóng rực nhìn Lê Thị Tuyết ở bên cạnh, đe dọa nói:
“Chủ tịch Lê, tôi cánh cáo chị lần cuối là nếu chị không nhanh chóng thôi ngay cái trò này đi thì chị sẽ phải hối hận”
Lê Thị Tuyết nhìn ánh mắt giống như thể hận không ăn thịt nàng của Vương Minh thì biết Vương Minh sắp bị dục vọng đốt cháy mà mất lý trí. Nàng trong lòng lúc này trong lòng cũng thả lỏng đôi chút bởi chỉ cần đợi một chút nữa thôi, khi mà Vương Minh chính thức đánh mất lý trí thì kế hoạch của nàng chính thức thành công rồi. Thế nên nàng chẳng thèm đếm xỉa đến lời uy hiếp của Vương Minh thậm chí còn cười khanh khách, nháy nháy mắt cực kỳ quyến rũ nói:
“Khách khách… vậy nếu tôi không chịu thì Mr Boss định làm gì tôi nào”
Vương Minh nhìn Lê Thị Tuyết biết là muốn nàng rời xa hắn là điều không có khả năng vì vậy cũng buông tha việc áp chế hắc ám nội khí. Hắn nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang ôm hắn lúc này, hắn nở nụ cười lạnh, hắn muốn cho người phụ nữ này biết cái kết quả mà nàng ta phải nhận khi mà dám giở trò mờ ám với hắn.