Nguyễn Hùng giật mình rồi lúc sau hắn nở nụ cười rất mờ ám. Hắn nào có không hiểu được ngụ ý của Nguyễn Hải Thượng. Quả thật lúc trước khi gặp Helen Morgan ở châu Âu, Nguyễn Hùng đã bị nàng hấp dẫn đến nỗi suýt chút nữa thất hồn lạc phách, hắn rất muốn truy cầu nàng nhưng hắn lại ngại di huấn của tổ tiên: con cháu Nguyễn gia phải dòng là dòng máu người Việt chính thống. Cũng chính vì cái di huấn này mà Nguyễn Sinh năm đó sau khi cha hắn, gia chủ đời trước của Nguyễn gia và cũng là cha của Nguyễn Hải Thượng mất đi thì Nguyễn Sinh liền bị đá đít ra khỏi Nguyễn gia.
Nguyễn Hùng cũng từng nghĩ đến cách làm của mọi khi, tán tỉnh nàng sau đó lên giường chơi đùa vài bữa đến khi chán rồi thì đá bỏ nhưng nhớ đến nàng ta là người của gia tộc Morgan thì Nguyễn Hùng liền đập tan ngay cái ý định này. Đúng vậy, Helen Morgan mặc dù là con riêng của Kate Morgan, trong gia tộc cũng không có nhiều người chấp nhận nàng nhưng dù sao dòng máu trong người nàng cũng là dòng máu của gia tộc Morgan, họ của nàng cũng là Morgan vì vậy nếu hắn dám làm cái loại chuyện như vậy thì chẳng khác nào ném shit vào mặt mũi của gia tộc Morgan. Nguyễn Hùng cũng biết mình không có đủ đạm lượng để làm cái việc động trời như vậy, mà cho dù có thì hắn cũng không đủ sức gánh chịu hậu quả sau đó. Vì vậy sau khi đã suy nghĩ rất nhiều Nguyễn Hùng chỉ có thể dằn lòng buông tha cho việc truy cầu Helen Morgan mà thôi
Nhưng với một câu nói này của Nguyễn Hải Thượng, Nguyễn Hùng cảm thấy vui sướng cực độ không thua kém gì lúc trước khi Nguyễn Hải Thượng nói sẽ giao việc cho hắn làm. Nếu như hắn đem Helen Morgan về làm vợ bé, thứ nhất sẽ không vi phạm di huấn của tổ tiên, thứ hai là mang về cho Nguyễn gia một siêu cỗ máy kiếm tiền dù rằng đem nàng ta làm vợ bé thì có hơi chút làm mất mặt gia tộc Morgan nhưng Nguyễn Hùng tin tưởng hắn chỉ cần đem một chút lợi ích đưa đến cho gia tộc Morgan là mọi chuyện sẽ giải quyết xong xuôi hết cả.
Nguyễn Hải Thượng nhìn đứa con trai hưng phấn đến độ mặt đỏ bừng bừng thì cười cười. Để làm ra quyết định này hắn cũng đã trải qua nhiều lần suy tính toán kĩ càng, nhận định được rằng nếu như đem Helen Morgan về làm con dâu thì cái lợi thu được nhiều hơn cái hại nên Nguyễn Hải Thượng mới đồng ý cho Nguyễn Hùng bằng không Nguyễn Hải Thượng thân là giả chủ Nguyễn gia làm sao chịu chấp nhận có một người con dâu là người phương Tây cơ chứ. Nguyễn Hải Thượng nói
“Lần này ngươi phụ trách việc làm ăn và hợp tác với chúng ta của gia tộc Morgan chính là Helen Morgan, nghe gia chủ Morgan nói là sẽ đặt trụ sở của tập đoàn Morgan Việt Nam ngạy tại thành phố Nam Hải chúng ta. Ta nghĩ sẽ giao mấy cái việc này cho con phụ trách, con thấy sao?”
“Được… được…”
Nguyễn Hùng gật đầu vội vàng đáp. Hắn biết Nguyễn Hải Thượng đang sáng tạo cơ hội cho hắn, chỉ cần hắn tham gia quản lý việc làm ăn của Nguyễn gia với gia tộc Morgan thì hắn sẽ có nhiều cơ hội danh chính ngôn thuận tiếp xúc với Helen Morgan. Ông cha xưa có câu nhất cự ly nhì cường độ, đối với Nguyễn Hùng thì hắn thấy mình đã hội tụ đủ cả hai yếu tố vì vậy mộng tưởng ôm người đẹp lên giường của hắn có khả năng thành công rất là cao. Nghĩ đến việc cảnh tương lại, khi mà hắn áp Helen Morgan xuống dưới thân, thỏa thích hưởng thụ thân thể ma quỷ của nàng ta, nhất là hai cái ngọn núi cao chót vút kia thì quả thật là sướng như lên tiêng. Mới chỉ nghĩ đến đấy thôi mà Nguyễn Hùng dâm ý bốc lên hừng hực cảm giác bụng dưới tự nhiên sinh ra một đoàn nhiệt năng nóng bừng bừng, thằng em có xu hướng bắt đầu rục rịch
Nguyễn Hải Thượng nhìn Nguyễn Hùng ngồi trước mặt đang chìm đắm trong suy nghĩ tự sướng đến ánh mắt chưa đầy dâm dục, khóe miệng chạy nước dãi thì lắc đầu. Hắn cũng không vì việc này mà cảm thấy thất vọng gì đối với Nguyễn Hùng cả bởi hắn đã từng một thời như Nguyễn Hùng, trẻ tuổi tinh lực dồi dáo không có khả năng kháng cự lại cái đẹp đặc biệt là một mỹ nhân có thân hình bốc lửa nóng bỏng hấp dận chết người như Helen Morgan.
“Khục…”
Ngồi đợi suốt năm phút đồng hồ Nguyễn Hải Thượng vẫn thấy Nguyễn Hùng vẫn chưa trở về được với thực tại thì có chút không kiên nhân, khẽ ho một tiếng để thức tỉnh Nguyễn Hùng
“A… cha có việc gì phân phó nữa không”
Nguyễn Hùng giật mình, hắn lúc này mới nhận ra mình lúc nãy tự sướng quá mức rồi. Thật sự là một việc mất mặt a, vì vậy hắn vội lên tiếng mở chủ đê để che dấu sự xấu hổ.
“Cũng không còn việc gì nữa, con có thể đi”
Nguyễn Hải Thượng nói
Nguyễn Hùng cảm thấy lúc này nên biểu hiện một chút lòng hiếu thảo vì vậy mở miệng nói
“Vậy con xin lui, cha nhớ nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe, cả gia tộc vẫn cần có cha chèo chống”
“Ta biết rồi, con đi ra đi. Nghe nói ba ngày nữa người của tập đoàn Morgan đến, coi về chuẩn bị đi, nhất định là phải gây ấn tượng tốt với họ”
“Vâng, con đã biết”
Nguyễn Hùng nói xong, mông như thể bị một cái kim đây vào lập tức bật dậy khỏi ghế ngồi, ba chân bống cảnh chạy như bay ra khỏi phòng làm việc của Nguyễn Hải Thượng.
--------------------------------o0o---------------------------------
Đã hay ngày trôi qua kể từ khi Vương Minh đến trụ sở chính của Hắc quân, trong suốt hai ngày này Vương Minh buổi sáng thì cùng hai nàng Nguyễn Giai Giai và Triệu Vận đi chơi khắp nơi, buổi tối thì chạy đi gặp hai anh em Hầu Toàn, Hầu Ba và Trương Nghĩa để tìm hiểu về tình hình của Hắc bang và công ty Vương thị gần đây. Mặc dù rằng trong suốt hơn tháng Vương Minh liên tục nhận được báo cáo công việc hàng ngày của Hắc bang và công ty Vương thị nhưng hắn cảm thấy có lẽ trực tiêp trao đổi vẫn là tốt hơn bởi dù sao nhưng tập báo cáo kia phải thông qua kiểm tra nội dung của bộ phận an ninh mà lại có một số việc bí mật không thể người khác biết vì vậy không thể ghi lại trong báo được, phải gặp trực tiếp trao đổi.
Hầu Toàn tốc độ khôi phục rất tốt, hầu hết các vết thương đều đã hồi phục chỉ có các đoạn xương bị gãy vẫn chưa thể hồi phục nên vẫn chưa thể dời giường bệnh, đi lại cần phải nhờ đến xe lăn bất quá vì lo lắng cho sự vụ của Hắc bang nên mặc dù vẫn nằm trên giường bệnh hắn vẫn cố gắng cùng với người em trai Hầu Ba xử lý một phần công việc của Hắc bang mặc cho Vương Minh đã vài lần khuyên giải
Thực sự Vương Minh lúc này cũng cần Hầu Toàn bởi thứ nhất Hầu Ba mặc dù thay thế anh trai Hầu Toàn quản lý Hắc bang đoạn thời gian ngắn gần đây cũng không tệ, cũng có thể tạm coi là làm tròn chức trách nhưng mà trong hoàn cảnh hiện tại, khi mà đại kế của Vương Minh phát động cũng là cơ hội khuếch trương lớn mạnh của Hắc bang thì cần một bộ óc như Hầu Toàn. Nói như vậy không có nghĩa là Vương Minh không đánh giá cả Hầu Ba chỉ là Vương Minh nhận thấy Hầu Ba cùng với Hầu Dũng là một loại người, thiết huyết sát phạt có thừa nhưng về khoản mưu kế và sử dụng đầu óc thì còn kém Hầu Toàn rất nhiều. Vì vậy Vương Minh khuyên Hầu Toàn vài lần không được liền lập tức không nói thềm gì nữa.
Về phần công ty Vương thị, Vương Minh rất hài lòng với công việc của Trương Nghĩa. Trong mấy tháng gần đây, dưới sự lãnh đạo của Trương Nghĩa công ty mặc dù chịu sự chèn ép trên phương diện kinh tế của công ty Phi Long nhưng mọi hoạt động vẫn diễn ra suôn sẻ, tiền lãi kiếm được từ các hạng mục đầu tư lúc trước càng lúc càng nhiều, dần dần công ty đã thoát ra sự lệ thuộc vào nguồn tiền riêng của Vương Minh. Thậm chí có chút ngoài mong đợi của Vương Minh là trong hơn một tháng này, Trương Nghĩa kết họp với Thư Kiều rất ăn ý và hiệu quả, hiện nay cả hai đã thu mua được 10% cổ phần của công ty Phi Long. Đây quả là một tin mừng a
Chỉ tiếc là Vương Minh vui mừng không trọn vẹn bởi vì suốt hơn một tháng qua Mã Đống vẫn chưa trở về. Vương Minh cảm thấy rất kỳ lạ không biết Mã Đống ra nước ngoài làm cái gì mà lại đi lâu như vậy. Nếu như không phải mỗi ngày Mã Đống gọi điện liên lạc với Trương Nghĩa để tìm hiểu về tình hình hoạt động công ty thì có lẽ Vương Minh nghĩ rằng hắn đã xảy ra chuyện gì không may ngoài ý muốn rồi
Tối nay, giống như tối hai hôm trước, sau khi ăn bữa cơm tối với hai nàng và vợ chồng Nguyễn Giai Giai, Vương Minh lái xe đi ra ngoài xử lý công việc. Nhưng lần này địa điểm đến của Vương Minh không có liên quan đến Hắc bang hay công ty Vương Minh. Địa điểm cần đến đêm nay của hắn là căn biệt thự bên trong Trại trẻ mồ côi số 1.
Khung cảnh gần trại trẻ mồ côi vẫn như lần trước Vương Minh đến đây, yên tĩnh, vắng vẻ chỉ là Vương Minh trên đường đi phát hiện ra trong bóng tối có vài kẻ ẩn núp, hành động rất bí ẩn, mà cang đi đến gần trại trẻ mồ côi thì nhân số của những kẻ ẩn núp trong bóng tối này càng lúc càng nhiều hơn. Lúc này Vương Minh mới biết mục tiêu của đám người này chính là giám thị trại trẻ mồ côi, nói chính xác hơn là giám thị chủ nhân của trại trẻ này, Hắc Phượng. Đặc biệt Vương Minh càng vào trong vô tình nhận ra một số kẻ có thủ pháp theo dõi giống y hết như hai tên theo dõi Thư Vân bị hắn xử lý lần trước. Đột nhiên một ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn, đối phương đã bố trí nhiều tai mắt như vậy thì chiếc xe của Vương Minh lúc này quả là một mục tiêu quá rõ ràng vì vậy hắn quay đầu xe lại, gửi xe tại một bãi xe cách nơi ở của Hắc Phượng khoảng hơn một cây sau đó đi đến trại trẻ mồ côi số 1