Mục lục
[Dịch]Siêu Cấp Ác Ma- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Minh nói rồi tạm biệt Lâm Yên Yên. Cúp máy, lập tức bộ dạng sầu khổ bất lực lúc trước của Vương Minh hoàn toàn biến mất thay đó vào là khuôn mặt hả hê khi thấy người khác gặp nạn. Lúc này vừa đi về phòng, Vương Minh vừa cao hứng bắt đầu phát huy tối đa trí tưởng tượng xem mấy ngày nữa tên Phan Hoàng đáng ghét kia sẽ có bộ dạng như thế nào.

Quả thật một đòn phản công này của Vương Minh cực sát bén và đau đớn khiến Phan Hoàng mấy ngày sau muốn khóc không được. Nguyên lai từ khi Lâm Yên Yên trở lại thành phố lập tức gọi Phan Hoàng đến răn dạy một trận như mẹ răn còn rồi từ ngày đó trở đi cứ mỗi khi ở đâu là phải gọi điện trình báo, nếu có một lời dối trá lập tức là một trận quyền cước đầy bạo lực chờ đón. Đặc biết là khi hắn đến công ty nếu Lâm Yên Yên có thời gian rảnh rỗi là lại kè kè với hắn như hình với bóng mà khi đi với nàng chỉ cần thấy cô gái nào mà hắn liếc nhìn qua một chút thôi là kiểu gì cái hai cái mạn sườn của hắn cũng là nơi chịu trận đầu tiên. Tuy nhiên đây là chuyện của mấy ngày sau bây giờ quay trở lại với Vương Minh

Vương Minh đang vui vẻ rạo bước trên hành lang trở lại phòng, lúc này tâm trạng của hắn phải nói là cao hứng nhất kể từ ra viện đến giờ. Lúc này hắn muốn tìm một ai đó để chia sẻ cùng niềm vui sướng hiện tại, đang không biết tìm ai thì điện thoại reo lên

Ring… ring…!

Trên màn hình hiện số điện thoại của Hầu Toàn. Vương Minh mỉm cười, hắn cười bởi năng suất làm việc của Hầu Toàn quả thật là quá cao làm hắn không thể không hài lòng được, việc vừa mới giao tối qua vậy mà bây giờ đã xong rồi. Hắn tươi cười bắt máy nói

“Hầu Toàn à, việc xong rồi sao?”

“Anh Minh, kế hoạch đã làm xong. Bao giờ anh có thời gian rảnh thì…”

Trong điện thoại truyền đến thanh âm có chút mệt mỏi có chút uể oải của Hầu Toàn

Vương Minh lập tức nói

“Anh lúc nào cũng rảnh. Chú ở tổng bộ đợi anh một lúc anh sẽ đi xe đến ngay”

“Vâng”

Hầu Toàn đáp một tiếng rồi cúp máy. Vương Minh đút điện thoại vào trong túi rồi lập tức chạy xuống nhà để xe ngầm của khách sạn lấy xe, chạy một mạch đến tổng bộ của Hắc bang tại quận 13. Nhưng khi đi đến gần trụ sở, còn cách trụ sở đúng một ngã tư dường nữa thì Vương Minh dừng xe lại. Hắn nhìn khung cảnh trước cổng trụ sợ mà nhíu mày.

Nếu trí nhớ của hắn không lầm thì con đường trước trụ sở của Hắc bang rất vắng vé, bình thường ít người qua lại chứ đừng nói đến là các sạp nước. Điều này cũng dễ hiểu thôi, quận 13 là một trong những quận nghèo trọng điểm của thành phố Đông Doanh, người dân ở đây đa phần là những người dân lao động chân tay và có thu nhập thấp lại nói khoảng đường phía trước là nơi đặt trụ sở của Hắc bang, có người dân nào lại buôn bán mà dính dáng đến xã hội đen đâu chứ, tránh xa còn không kịp nữa. Vì vậy bình thường khoảng đường trước cửa trụ sỏ rất vắng vẻ, người cũng ít vô cũng

Vậy mà lúc này đây đoan đường quen thuộc có phần đông đúc người hơn bình thường rất nhiều, người qua lại cũng nhiều hơn, các sạp bán rong trên vỉa hè cũng không ít. Lại ngồi trên xe chú ý một lúc, hắn chợt phát hiện ra một điều là các sạp bán hàng kia có vấn đề rất lớn. Chủ nhân của các sạp này đều là những tên thanh niên choi choi, tóc xanh tóc đỏ mặc dù bộ dạng rất nhiệt tình mời khách nhưng nhìn đi nhìn lại vẫn chả có chút ngượng ép cứng ngắc rập khuôn.

Vương Minh nghi hoặc tiếp tục lái xe dạo vòng vòng quanh các con đường xung quanh trụ sở thấy tình hình các con đường này giống y hệt không chút nào khác. Đi hết một vòng ,quay lại vị trí lúc đầu Vương Minh nhăn mày hắn rút điện thoại gọi cho Hầu Toàn nói tình hình ở đây. Hầu Toàn thở dài nói

“Em biết, đám chó săn này đang theo dõi hanh động của chúng ta mà”

“Vậy sao chú không cầm gậy đánh đuổi lũ chó này đi cho rảnh nợ”

Vương Minh khó hiểu hỏi. Hắn biết Hầu Toàn là một người thông minh, tính cách mạnh mẽ, thủ đoạn quyết đoán chắc chắn sẽ cho người ra đánh cho đám cho săn này đi. Nhưng mà tại sao bọn chúng lại vẫn còn ung dung nhởn nhơ ở đây chứ? Chắc chắn trong này có vấn đề khó giải quyết. Càng nghĩ Vương Minh càng cảm thấy điều này rất có khả năng, hắn liền nói

“Có phải có vấn đề gì khó làm phải không?”

“Anh nói hoàn toàn chính xác”

Trong điện thoại vang lên tiếng cười khổ của Hầu Toàn. Hắn nói

“Không hiểu đám người này thần thông quảng đại thế nào mà xoay ra giấy phép của cục quản lí đô thị nên nếu chúng ta cương quyết làm hành động mạnh tay chắc chắn sẽ khổ sở với đám cảnh sát và chính quyền”

“Thật không ngờ”

Vương Minh ngạc nhiên, hắn thật sự bất ngờ đám lưu manh này lại có năng lượng lớn nhất vậy. Chắc chắn đứng sau lưng chúng là một đại bang phái nào đó có quyền hành cực lớn. Lập tức một cái tên xuất hiện trong đầu hắn: Liên Minh.

Điều này rất có khả năng a. Đám người Liên Minh này từ sau cái chết của Bạch Hổ đã coi như cùng Hắc bang chính thức lật mặt nhau nhưng qua nhiều lần giở thủ đoạn nhưng không làm gì được Hắc bang cả, lại đến gần đây Liên Minh bị đệ nhất bang phái trong hắc đạo Đông Doanh Hắc Long của ông bố vợ tương lai Nguyễn Sinh kìm hãm nên một thời gian này cũng không có thêm bất cứ động tĩnh nào nhằm vào Hắc bang. Nhưng Vương Minh biết với tính cách kiêu ngạo không xem một bang phái mới nổi vào mắt như đám lãnh đạo cao tầng của Liên Minh, cái thù này chắc chắn là không thể không báo được. Mà gần đây dựa theo một cuộc nói chuyện phiếm giữa Vương Minh và Trương Thắng, người đứng đầu Hắc Long bang thì Liên Minh dạo gần đây bắt mối được một đối tác lớn lên gan cũng lớn lên, dần dần thoát ra khỏi sự chèn ép của Hắc Long bang. Mà biểu hiện rõ ràng nhất của điều này đang ở trước mặt Vương Minh lúc này.

“Anh Minh… anh Minh…”

Hầu Toàn ở đầu bên kia thấy một lúc lâu rồi mà Vương Minh vẫn chưa mở lời nên chần chừ lên tiếng.

Vương Minh bừng tỉnh hắn cười gượng nói

“Xin lỗi tự nhiên anh nhập thần quá. Đúng rồi, nếu như vậy thì cứ kệ mặc bọn chúng đi, tuy vậy chúng ta vẫn phải cho người điều tra giám sát kĩ càng đám người này, không thể lở là được”

“Anh yên tâm mọi việc đã được tiến hành vào mấy ngày trước rồi. Tam thời đã có chút kết quả”

“Thật sao?”

Vương Minh nghe xong thì cực kì cao hứng, đây là một trong những điều mà Vương Minh rất hài lòng về Hầu Toàn, Hầu Toàn rất nhanh nhạy trong việc xử lí các tình huống, không cần hắn hạ lệnh thì Hầu Toàn đã ngầm đoán và cho an bài mọi việc từ trước. Đôi lúc Vương Minh cảm khái vận số của mình may mắn bởi hắn vớ được một vị siêu cấp trợ lí như Hầu Toàn a. Vương Minh vội hỏi

“Có phải liên quan đến đám người Liên Minh không?”

“Vâng. Nhưng ngoài ra còn có thêm một vị khách nữa cũng tham gia”

“Vị khách?”

“Vâng là Nhị bang.”

“Nhị bang? Chẳng lẽ đám người Nhị bang này rỗi hơi hết việc đẻ làm nên tìm chúng ta gây sự à”

Vương Minh vừa nói xong thì lập tức im miệng bởi hắn nghĩ đến một việc cực cực kì xấu. Chẳng lẽ người Nhị bang đã tra ra quan hệ giữa hắn với Hắc bang. Vương Minh nghĩ điều này bởi hắn nhớ đến quan hệ giữa hắn với cái tên Dịch Thế Hùng đã chết, mà chú của Dịch Thế Hùng lại là Trần Vĩnh Phú nhân vật số hai của Nhị Bang. Trần Vĩnh Phú vì cái chết của cháu mình nên lập tức nghĩ ngờ Vương Minh sau đó lần ra quan hệ của hắn với Hắc bang. Mặc dù quan hệ giữa Vương Minh và Hắc bang rất là bí mật, mỗi lần đến đây Vương Minh đều cẩn thận đề phòng đi vài vòng để kiểm tra, khi chắc chắn không có kẻ theo đuôi thì mới dừng xe lại từ cửa xe của trụ sở mà tiến vào. Tuy vậy Vương Minh luôn biết một câu nói: giấy không bọc được lửa, trên đời này không có bức tường nào kín gió cả. Vì vậy Vương Minh nghĩ rằng Nhị bang tham gia vào lần này là vì trả thù cho cái chết của Dịch Thế Hùng.

“Cái này thì cũng có thể hiểu được. À anh biết cái tên Dịch Thế Hùng không?”

“Có”

Vương Minh có chút khó khăn nói, lúc này trong tâm hắn càng lúc càng lo sợ. Nếu như chỉ phải đố đầu với chỉ duy nhất Liên Minh thì với thực lực của hắn bây giờ thì là chuyện thừa sức nhưng nếu có thêm Nhị bang tham chiến thì e rằng việc này quá nặng, lực lượng hiện giờ trong tay hắn e rằng kho chống đỡ nỗi.

“Thì cái tên đó lúc trước quản lí mấy tụ điểm của Nhị bang ở ranh giới giáp ranh với hai quận 13, 14 nên cùng Hắc bang có tranh chấp tuy nhiên chỉ là tranh chấp nhỏ mà thôi. Mà gần đây tên này bị chết nên Nhị bang chắc hoài nghi chúng ta giở trò vì vậy mà cho người giám sát điều tra”

“Phù. May quá.”

Vương Minh nghe xong lí do phân tích của Hầu Toàn thì thở phào một cái nhẹ nhõm. Nếu không phải là điều hắn đã nghĩ thì là được rồi, mọi việc còn có thể trong phạm vi không chế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK