Mục lục
Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chàng thiếu niên Dương Ân bị oan nên bị giam vào ngục, đáng lẽ đã phải rơi vào cục diện bị người hại chết, nhưng nhà ngục liên tục xảy ra chuyện lớn, cho Dương Ân cơ hội nghỉ xả hơi, hắn mượn cơ hội đó để khiến cho bản thân trở nên mạnh hơn, chỉ cần có cơ hội, thì hắn nhất định sẽ thoát khỏi thân phận ngục nô, tuyệt đối sẽ không mắc kẹt lại ở chỗ này cả đời.

Hiện giờ lang yêu đã xông vào khu 7, Dương Ân cũng không muốn để ý nhiều chuyện như vậy, nhưng nhìn thấy nhiều ngục nô bị giết thật sự rất khó coi, nên hắn cũng muốn dùng lang yêu để rèn giũa sức mạnh hiện tại của mình, sau đó mới có cảnh mà Vạn Lam Hinh nhìn thấy.

Vạn Lam Hinh cũng không bị sốc trước sức chiến đấu của Dương Ân, cô ta chỉ vui vì hắn vẫn còn sống.

Sau khi Dương Ân giết lang yêu, cảm thấy có ánh mắt đang theo dõi mình, hắn quay đầu nhìn về phía Vạn Lam Hinh, mỹ nhân cưỡi báo hoa khiến cho hắn có chút sững sờ.

Trong số những người cùng hắn chơi từ nhỏ tới lớn, hắn thích nhất Sên Nhỏ - người từ nhỏ đã bám dính lấy hắn, ngoài ra hắn rất nghe lời người chị gái trước mặt này, tính tình hào sảng thẳng thắn, nhiệt tình hào phóng đúng kiểu chị cả.


Quan trọng hơn, hắn rất thích thân hình đã phát triển hoàn hảo của cô ta, thân hình đó có một sức cám dỗ chết người, gây cho hắn - người đã từng là một đứa trẻ khờ khạo, một sự hoang mang không hề nhỏ.

Vạn Lam Hinh không buồn nói chuyện với Dương Ân, nơi đây vẫn còn quá nhiều lang yêu rải rác đang ăn thịt người, cô ta cầm giáo hét lớn ra lệnh: "Giết chết bọn lang yêu".

Vạn Lam Hinh đi tiên phong, thúc giục báo hoa, sau đó nhanh chóng di chuyển về phía con lang yêu gần nhất để giết chết nó.

Dương Ân không muốn có bất kỳ tổn hại nào đối với Vạn Lam Hinh.

Mặc dù cô ta đã đạt tới cảnh giới cấp tướng, nhưng số lượng lang yêu đang càng lúc càng tăng lên.

Hắn phải chia sẻ bớt áp lực cho cô ta.

Nghĩ đoạn, Dương Ân hét lên với đám ngục nô xung quanh đang chạy trốn: "Tất cả mọi người, ai có thể cùng giết lang yêu, Dương Ân ta sẽ cho lương thực của ba đêm liên tiếp!"

Dương Ân sở hữu đá Xích Cương của Hắc Tinh, có thể đổi lấy thức ăn, đây là một sự cám dỗ lớn đối với bất kỳ ngục nô nào.

Mặc dù ngục nô ở khu 7 phần lớn đều có vũ trang, nhưng không dễ gì để có được đá Xích Cương ở khu vực này, không phải cứ dùng vũ lực thì có thể giải quyết được vấn đề cơm ăn áo mặc.

Từ Kiều Hoa vất vả lắm mới ngồi lên được vị trí lão đại bù nhìn, ả ta không muốn đời mình kết thúc như thế này, nên tất nhiên sẽ hưởng ứng lời kêu gọi của Dương Ân: "Nghe lời thiếu gia, đêm nay mọi người có thể nướng thịt sói".

Nói đến món thịt sói nướng, mắt bọn ngục nô sáng lên, bọn chúng không tìm cách chạy thoát thân nữa, bắt đầu cầm xà beng lên vây giết lang yêu.

"Giết chết bọn súc sinh này thì đêm nay sẽ có thịt để ăn".

"Đúng vậy, chúng ta có rất nhiều người, còn phải sợ bọn chúng sao, mau làm thịt bọn chúng!"



Trong nháy mắt, rất nhiều ngục nô chia thành từng đoàn người lao về phía bọn lang yêu, ngục nô vốn đã là người mang tội rồi, vậy còn có gì phải sợ.

Những ngục nô này đã chia sẻ rất nhiều áp lực cho Vạn Lam Hinh và những lính gác ngục đang chiến đấu.

Dương Ân cũng không rảnh tay, hướng về phía Vạn Lam Hinh đánh tới, cho dù cảnh giới của cô ta cao hơn hắn, nhưng hắn là nam nhân, nam nhân bảo vệ nữ nhân không phải mới là điều đúng đắn sao?

Càng lúc càng có nhiều lang yêu xuất hiện, và con lang yêu mạnh nhất cũng sắp xuất hiện. Nó hiển nhiên đã đạt tới cảnh giới yêu tướng trung cấp, liên tục cắn xé đám ngục nô, hai lính gác ngục khác cũng đã bị nó xé xác.

Sau khi Vạn Lam Hinh liên tiếp giết chết hai con lang yêu, cô ta ngay lập tức nghênh chiến con lang tướng.

Lang tướng há miệng phun ra một luồng ánh sáng xanh lục, giống như lưỡi dao sắc bén lao về phía Vạn Lam Hinh, cột ánh sáng cao tới ba trượng, mang uy lực cực kỳ bá đạo.

Ngọn giáo của Vạn Lam Hinh cũng tỏa ra ánh sáng xanh lam, di chuyển trong một tư thế tao nhã, hướng về phía trước, ngọn giáo bắn ra ba lần, đòn tấn công của lang tướng đã bị thổi bay.

Vạn Lam Hinh chỉ là một nhân tướng sơ cấp, có thể đánh bại sức mạnh của một yêu tướng trung cấp, cho thấy cô ta quả thực không tầm thường.

Cánh tay của Vạn Lam Hinh phát run, trong lòng thầm nói: "Chiến đấu vượt cảnh giới thật sự không dễ dàng, có khi là một trận tử chiến rồi!"

Cô ta nghiến răng, trực tiếp cưỡi báo hoa vọt tới, chiến binh trong tay cũng xông tới đối mặt với lang yêu trung cấp đang từ trên cao nhìn xuống.


Vạn Lam Hinh dẫn binh vây giết lang tướng hết lần này đến lần khác, báo hoa cũng không nhàn rỗi, nó liên tục chờ thời cơ, ngay khi có cơ hội liền tấn công lang tướng và khống chế thành công con lang tướng đó.


Dương Ân càng lúc càng tới gần Vạn Lam Hinh, những lang yêu lao tới đều không thể vượt qua sức mạnh chưởng pháp của hắn, bọn chúng đều bị hắn một chưởng giết chết, hoặc bị thương nặng.


Bây giờ thực lực của hắn đã mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, tình hình này xem ra đối với hắn cũng khó có thể gây tổn hại quá lớn.


Một con lang yêu nhào lên định cắn mông hắn, nhưng trước khi có thể cắn được đã bị hắn phát hiện, hắn liền chưởng ra lực xoáy, chỉ một chưởng đã khiến cho lang yêu ngã sõng soài, huyền khí tấn công vào miệng lang yêu khiến cho máu trào ra, răng hàm đều vỡ vụn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK