“Lý công công, giết hết tất cả những phản tặc này cho trẫm, thật sự làm bổn hoàng tức chết mà!”, Hoàng thượng nói với thái giám bên cạnh.
"Thần phải bảo vệ Hoàng thượng chu toàn!", thái giám đáp lại nói.
"Trẫm kêu ngươi giết thì ngươi cứ giết. Chỉ cần Phúc An Vương chết đi, trẫm xem còn ai dám tạo phản nữa", Hoàng thượng lại quát lên.
Thái giám cũng không nói nhảm nữa, hóa thành một tia chớp lao về phía Phúc An Vương mà giết.
Đây là cường giả cảnh giới Thiên Ngư hàng thật giá thật, lão ta muốn giết một người dễ như trở bàn tay.
Trước khi lão ta muốn lao tới giết Phúc An Vương đã có một người lặng lẽ bước ra từ trong bóng đêm. Rất nhiều nước mưa bị sức mạnh của gã gạt đi, có một luồng khí tức chết chóc tĩnh mịch đang di động, giống như cả thế gian này bỗng rơi vào yên lặng vì có sự xuất hiện của gã.
Sau khi Lý công công thấy rõ khuôn mặt của người này, trên gương mặt già nua của lão ta lộ ra một vẻ kinh ngạc: “Tướng quân Hộ quốc, ngươi cũng muốn tạo phản sao?”
Ở Đại Hạ này, người có thể được xưng là tướng quân Hộ quốc chỉ có duy nhất một người đó chính là chiến vương Tử thần. Vị này thành danh đã lâu, là người đứng đầu trong thập vương. Ở biên cương, gã đã lập ra nhiều chiến công hiển hách, chấn uy biên ải, vì thế gã được đặc biệt phong là tướng quân Hộ quốc.
“Ta vốn là kẻ đáng chết, hiện tại để ta trả lại ân tình rồi sẽ đi tìm chết!”, người mới tới bình thản trả lời.
Mọi người nhìn rõ ràng bộ dáng của gã, đó là một khuôn mặt người chết, một vạch đen nổi lên trên khuôn mặt đầy vết thương của gã, điều này đồng nghĩa với việc đạo Tử thần không thuần túy đang phản phệ lại sức sống của gã, ngày tháng còn lại của gã đã không còn nhiều nữa.
Vị chiến vương Tử thần này vẫn không thể nào khống chế được đạo Tử thần. Những năm gần đây, gã vẫn luôn đấu tranh với nó, hi vọng có thể khống chế được, thậm chí gã còn phục chế được một Tử Ma, tranh thủ chiết ra đạo Tử thần, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì. Gã có thể sống đến bây giờ đều là dựa vào đan dược và ý chí kiên cường áp chế nó. Hiện giờ gã đã không còn áp chế được nó nữa, thuốc thang cũng mất tác dụng, hôm nay gã đến để báo ơn, cũng là đến để xin chết.
Chiến vương Tử thần là một nhân vật truyền kỳ, gã từng là một ngục nô, hoàn thành nhiệm vụ đào quặng của ngục nô, tiến vào quân đoàn Tử thần để chuộc tội. Gã vẫn luôn ở biên cương săn giết người Man, dần dần nắm bắt được ý chí Tử thần, ngưng tụ ra đạo Tử thần, từ đó tiến thêm một bước cực nhanh, thực lực tăng lên điên cuồng, chỉ trong thời gian mười năm ngắn ngủi, gã giết quân địch vô số, khiến cả biên cương phải kinh sợ.
Cho dù là ai nhắc tới chiến vương Tử thần, người đó đều sẽ đều giơ ngón tay cái lên, rất nhiều võ giả đều coi chiến vương Tử thần là thần tượng, là mục tiêu để bọn họ theo đuổi.
“Một kẻ xin chết thì sao không trực tiếp chết đi mà lại còn muốn làm loạn hoàng cung này!”. thái giám hô lên một tiếng, lập tức bắn ra một ngón tay thẳng về phía chiến vương Tử thần.
Dù chiến vương Tử thần có lợi hại cỡ nào đi nữa cũng chỉ là chiến vương đỉnh cấp, trong mắt Lý công công hoàn toàn không chịu nổi một đòn.
Một ngón tay này của lão ta ẩn chứa sức mạnh cực kỳ lớn, chỉ trong khoảnh khắc, chiêu này đã tấn công vào vị trí trái tim của chiến vương Tử thần, muốn giết chết gã ngay tại chỗ.
Người khác có thể không rõ nhược điểm của chiến vương Tử thần nhưng Lý công công lại biết vô cùng rõ ràng. Không bị khí tràng Tử thần kia ảnh hưởng thì đạo Tử thần sẽ không thể nào phát huy được ưu thế của nó, uy hiếp đối với lão ta cũng sẽ không lớn.
Đúng vào lúc lão ta tưởng rằng một ngón tay có thể giết chết chiến vương Tử thần, lại phát hiện không biết từ khi nào, chiến vương Tử thần đã dịch chuyển vị trí, ngón tay của lão ta đã rơi trong không trung.
Trên khuôn mặt Lý công công hiện lên vẻ kinh ngạc: “Lẽ nào ngươi đã đột phá rồi?”
Chiến vương Tử thần không nói một lời, rút một chiến đao hình quỷ ra rồi vung về phía Lý công công. Khí tràng Tử thần phóng thích ra ngoài, một dặm quanh đây đều thuộc phạm vi bao phủ của gã.
Người ở trong phạm vi này, cho dù là bản thân hay là kẻ địch cũng đều rơi vào cảm giác tử vong. Bọn họ cảm thấy bản thân đã chết đi, binh khí trong tay không khỏi rơi xuống đất, trên khuôn mặt toàn là cảm xúc sợ hãi tuyệt vọng.
Lý công công đã sớm chuẩn bị nhưng tinh thần vẫn chịu sự tấn công, dường như sự sống trên người lão ta đã bị cướp đoạt khiến cho lão ta rơi vào một sự khủng hoảng chết chóc.
“Đừng vội hù dọa bổn cung!”, Lý công công cắn chặt răng phát ra tiếng thét chói tai, thân hình giống như quỷ mị xông tới, giữa hai bàn tay nổi lên âm thanh của năng lượng, sức mạnh lao về phía chiến vương Tử thần.
Sát chưởng U Minh!
Chưởng lực này ẩn chứa sát khí nồng đậm, dường như có yêu ma quỷ quái ở Cửu U Minh hiện lên, trói buộc chiến vương Tử thần lại.
Chiến vương Tử thần nghênh đón sức mạnh của đôi tay này, đôi con ngươi trũng sâu phát ra ánh nhìn lạnh lẽo, đôi tay nắm chặt lấy chiến đao hình quỷ chém ra ngay tại chỗ.
Rút gân của đao quyết Tử thần.
Đây là đao quyết Tử thần mà chiến vương Tử thần tự mình nghĩ ra, tổng cộng có năm chiêu thức lần lượt là: rút gân, lột da, phanh thây, chặt đầu, diệt hồn.
Mỗi một chiêu đánh ra đều cực kỳ tàn nhẫn, xuất đao chắc chắn thấy máu.
Sát chưởng U Minh và một đao này va chạm với nhau, sát chưởng U Minh lập tức bị chém thành hai nửa ngay tại chỗ, đao thế vẫn như cũ mãnh liệt tấn công chém về phía Lý công công.
Lý công công thân là cảnh giới Thiên Ngư hoàn toàn không hề dễ giết như vậy, bước chân lão ta rất quỷ dị, trốn tránh một cách linh hoạt, chuẩn bị lại tiếp tục ra chiêu khác giết chiến vương Tử thần.
Cũng trong nháy mắt lão ta tránh thoát được, không rõ từ khi nào chiến vương Tử thần đã lặng yên xuất hiện ở sườn bên kia của lão ta, bóng đao ẩn chứa đạo Tử thần lại rơi xuống.