Cát Đường Bình không giữ lại chút công lực nào, gã huy động thiên địa huyền khí trong phạm vi hai dặm ngưng tụ thành một thanh đao lôi điện trảm về phía Dương Ân, uy lực của một đao lôi điện này không khác gì uy lực của thiên lôi, đủ để san bằng cả một ngọn núi lớn, chiến lực của gã đúng là quá cường hãn.
Đỗ Lệ Quyên và Kỷ Lan Du nhìn thấy một đao này của Cát Đường Bình đang trảm tới thì nét mặt của ai cũng nghiêm trọng, họ đều nhận ra một đao này của Cát Đường Bình đã bộc phát ra uy lực quá lớn, ngay cả bọn họ cũng không thể nào chống đỡ nổi.
“Những người này chẳng lẽ là đến từ Tử Tiêu các?”. Kỷ Lan Du nghi hoặc hỏi.
“Có thể”, Đỗ Lệ Quyên đáp, một lúc sau bà ta mới dứt khoát nói: “Đây là địa bàn của núi Nga Mi của chúng ta!”
Lời nói của bà ta đã thể hiện sự tự tin mạnh mẽ.
Bọn họ nhìn về phía Dương Ân, cảm thấy Dương Ân chắc chắn không thể chịu đựng được một đao này.
Dương Ân đối mặt với một đao này mà không hề né tránh, trong mắt của hắn đã dâng trào sát khí, hắn quát lớn: "Muốn giết cả nhà ta sao, ta sẽ giết ngươi trước!"
Dương Ân bước vào trạng thái phòng ngự mạnh nhất, dùng kiếm Thiên Tử đỡ một đao này, nhưng kiếm Thiên Tử của hắn đã bị chém bật ra khỏi tay, và một đao của Cát Đường Bình tiếp tục hung hãn chém xuống người hắn.
Cát Đường Bình dữ tợn nói: "Ngươi là cái thá gì, mau chết đi cho ta!"
Khi một đao của Cát Đường Bình chém xuống, Dương Ân đã đột ngột di chuyển ra xa, dù vậy vai của hắn vẫn bị lưỡi đao của Cát Đường Bình chém trúng khiến như đã bị chém đứt. Cũng may thân thể của hắn đã được luyện hóa bằng Tam Chuyển Tiểu nên xương cốt của hắn vô cùng cứng rắn, có thể chống đỡ được một đao này.
Dương Ân không chậm lại, mục đích của hắn chính là muốn áp sát Cát Đường Bình rồi mới tung ra chiêu tuyệt sát xử lý gã.
Hắn nghiến răng chịu đựng cơn đau, thúc giục đạo Tử thần bao phủ lấy Cát Đường Bình, khí tức Tử thần dày đặc đã từng bước tước đi sinh cơ Bình cảm thấy sợ hãi cái chết. Thể xác và linh hồn của gã đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng, chỉ trong giây lát, sức phòng ngự của gã đã lập tức suy giảm, Dương Ân không chút do dự cầm thương Tam Long hai lưỡi đâm xuyên qua cơ thể của Cát Đường Bình.
Người của Tử Tiêu các và núi Nga Mi lại đuổi tới, ai cũng trợn mắt há hốc mồm, thật sự khó Ân đâm xuyên cơ thể, tạo ra cục diện lưỡng bại câu thương.
"Mau... mau cứu Cát chấp sự!", Tử Kỳ phát run cả người, thất thanh kêu lên.
Người của Tử Tiêu các phóng tới, tất cả đều có cảnh giới Địa Hải trở lên, chiến lực đều không hề tầm thường, nhưng bọn họ còn chưa kịp đuổi tới nơi thì Dương Ân đã bị Cát Đường Bình đá văng ra xa. sức sống của cường giả cảnh giới Thiên Ngư rất mạnh mẽ, không dễ dàng chết như vậy.
Dương Ân đã quyết tâm phải giết chết Cát Đường Bình, cho dù hắn có phải liều mạng thì cũng phải giết chết được gã, bởi vì gã đã đe dọa tới gia đình của hắn, đây là điều mà hắn tuyệt đối không thể dung thứ.
Rồng có vảy ngược, chạm vào nó thì phải chết!
Khoảnh khắc Dương Ân bị Cát Đường Bình đá văng, hắn đã thuận tay rút thương Tam Long hai lưỡi ra khỏi bụng của Cát Đường Bình, ngay sau đó đôi cánh Băng Nhẫn phía sau lưng của hắn đã biến thành lưỡi dao sắc bén lướt về phía Cát Đường Bình.
Cánh huyền khí chỉ có thể dùng để bay chứ không thể dùng để chiến đấu, nhưng lần này Dương Ân đã tung cánh Băng Nhẫn ra thay vì cánh huyền khí, cánh Băng Nhẫn của hắn lại vô cùng sắc bén, không kém cạnh so với thiên binh, nó đã chém ngang qua cổ của Cát Đường Bình.
Cát Đường Bình vừa mới bị thương nặng nhưng vẫn bị đạo Tử thần bao phủ, năng lực phản ứng của gã đã suy giảm trầm trọng, cho nên gã không kịp tránh một đòn này, mạch máu ở cổ gã đã bị cắt đứt, máu trên cổ gã tuôn ra ào ạt không ngừng.
Gã ôm lấy cổ, trừng mắt nhìn Dương Ân nói: "Ta... ta không..."
Gã còn chưa nói hết những gì mình muốn nói thì đã tắt thở.
Hai cường giả cảnh giới Thiên Ngư của Tử Tiêu các đã ngã xuống trong hôm nay.
Chuyện này khiến cho bầu không khí trong phút chốc trở nên bùng nổ.
"Cát chấp sự đã chết, chúng ta phải thay chấp sự báo thù".
"Tên súc sinh này đáng chết, tuyệt đối không được buông tha cho hắn, phải chém hắn ra làm tám khúc".
...
Người của Tử Tiêu các đều tức giận, bọn họ cũng nhìn thấy thân thể của Dương Ân đã bị thương nặng, chiến lực giảm sút nghiêm trọng, đây là thời cơ tốt nhất để loại bỏ hắn.
Tuy nhiên, để đề phòng Dương Ân chó cùng rứt giậu, tất cả bọn họ đều chỉ dám đứng từ xa phát động công kích chứ không dám áp sát Dương Ân, trong chớp mắt đã có hơn mười luồng huyền khí cường đại đánh về phía của Dương Ân.
Người của núi Nga Mi ngồi một bên quan sát, không can thiệp vào trận chiến giữa Dương Ân và Tử Tiêu các.
"Sư tỷ, tỷ xem kìa, bản năng chiến đấu của hắn rất mạnh!", Kỷ Lan Du nói với Đỗ Lệ Quyên, sau đó bà ta còn nói: "Nếu như không sớm loại bỏ hắn thì tương lai hắn sẽ trở thành một tai họa lớn".
"Tên nhóc này nhất định phải thu phục và giữ lại", Đỗ Lệ Quyên kiên quyết nói.
Thấy Đỗ Lệ Quyên kiên quyết như vậy, Kỷ Lan Du cũng không thể tiếp tục nói với bà ta được nữa, dù sao trong lòng Kỷ Lan Du cũng không hề xem trọng người sư tỷ này, Dương Ân nhất định phải chết.
Cả Tống Tinh và Hoàn Tuấn Bác cũng đều mang trong mình lòng căm thù đối với Dương Ân, rất muốn Dương Ân bị đám người Tử Tiêu các phanh thây.