Mỗi loại võ đạo đều có năng lượng không hề nhỏ. Đạo Tử thần đương nhiên sẽ khiến cho bất kỳ sinh mệnh nào tiến vào trạng thái chết chóc, nhưng muốn đạt đến bước này thì yêu cầu cũng vô cùng hà khắc.
Dương Ân đã giành được một luồng ý chí dấu ấn Tử Thần từ kỹ thuật chiến mà chiến vương Tử Thần để lại, sức mạnh ý chí được hạch đào luyện hoá ra vô cùng thuần khiết, hoàn toàn không giống với dấu ấn Tử thần mà Từ Tiểu Cường tiếp nhận.
Càng như vậy, thì sau khi hoa đạo Tử thần của Dương Ân toả ra ý chí Tử thần nồng đậm, trong phạm vi 20 trượng xung quanh người hắn như có một luồng tử khí dày đặc ăn mòn sinh mệnh của con người.
Không chỉ như thế, ý chí Tử thần này còn lan rộng ra bên ngoài, từ phạm vi 20 trượng tới 30 trượng, khiến từng tên Man di và thú cưỡi của chúng đều ngã gục, duy chỉ có Mạnh Cố nhanh nhẹn nhảy lên lưng con chim đại bàng lớn rời khỏi mặt đất thì mới thoát khỏi ảnh hưởng của ý chí Tử thần.
“Đạo Tử thần lại xuất hiện, thằng nhãi này thật sự là truyền nhân của chiến vương Tử thần, phải lập tức thông báo cho Vương giả trong tộc được biết, nếu không đợi khi hắn khống chế được đạo Tử thần này thì tộc của ta lại phải đối mặt với một kẻ thù lớn như chiến vương Tử thần. Điều này không hề có lợi với tộc ta!”, Mạnh Cố cau mày ngẫm nghĩ, cũng không quan tâm tới đám đồng bọn đang ngã xuống mà dự định rời khỏi đây rồi tính sau.
Đáng tiếc, khi lão ta đang muốn bay đi thì bỗng nhiên có một ánh sáng từ lưỡi kiếm loé lên, như tia chớp trên trời giáng xuống đầu lão ta.
Phập!
Mạnh Cố và con đại bàng lớn của lão ta chưa kịp sợ hãi trước cái chết thì đã hoàn toàn bị chém đứt thành hai, máu tươi phun ra như mưa.
Không biết từ lúc nào, trên không trung đã xuất hiện một cô gái mặc đồ đen che mặt, trên người nàng ta còn có một đôi cánh huyền khí màu đen, như thiên sứ đen từ trên trời giáng xuống, cảnh tượng đó mới đẹp đẽ kinh động lòng người làm sao.
Đó không phải Hoa hồng Tử thần thì là ai?
Nàng ta chính là cô gái lúc đầu Dương Ân đã cứu. Dương Ân bị ném vào đây cũng là kiệt tác của nàng ta. Ở đây thuộc biên giới của tộc Man di, cách xa doanh trại của quân trấn Man.
Vốn dĩ Hoa hồng Tử thần muốn giết Dương Ân, ai kêu Dương Ân nhìn sạch sẽ cơ thể nàng ta rồi.
Cho dù hắn là ân nhân cứu mạng của nàng ta thì nàng ta cũng không muốn bỏ qua, cuối cùng thì nàng ta cũng không máu lạnh tới mức đó mà ném Dương Ân tới chỗ quân Man di bên này, mượn lực quân Man di giết Dương Ân, mà quân Man di lại khiến nàng ta thất vọng, Dương Ân không bị giết mà từng tên lại bị Dương Ân kết liễu.
Hoa hồng Tử thần chỉ lạnh lùng nhìn Dương Ân đang bùng phát ý chí Tử thần, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia phức tạp, cũng không biết nàng ta nghĩ cái gì.
Một lúc lâu sau, nàng ta mới lẩm bẩm nói: “Thế này mà ngươi không chết thì chuyện giữa ta và ngươi cũng xoá sổ”.
Hoa hồng Tử thần tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Nàng ta không hề quan tâm tới sống chết của Dương Ân, tính cách lạnh lùng khác thường.
Dương Ân không có cách nào khống chế sức mạnh của hoa đạo Tử thần, nếu cứ tiếp tục như này thì chắc chắn hắn sẽ chết bởi chính sức mạnh hoa đạo Tử thần của mình, trở thành người bị chính năng lượng võ đạo của mình cắn ngược mà chết.
Điểm này gần giống như tình trạng của Hoa hồng Tử thần lúc đầu, nhưng Hoa hồng Tử thần vẫn không may mắn như Dương Ân đã ngưng tụ thành hoa đạo Tử thần, cảnh giới của hai người cũng khác xa nhau.
Nhưng nói tới sức mạnh của đạo Tử thần thì của Dương Ân lại càng tinh khiết hơn rất nhiều.
Dương Ân hấp thu sức mạnh dấu ấn Tử thần của Hoa hồng Tử thần mới ngưng tụ thành hoa đạo Tử thần.
Những sức mạnh dấu ấn Tử thần này đều bị đan điền trung tâm luyện hoá, gần như không còn là sức mạnh của dấu ấn Tử thần gốc mà là một đạo Tử thần thực thụ.
Dương Ân giết người càng nhiều thì đạo Tử thần sẽ càng mạnh. Đáng tiếc cảnh giới của hắn quá thấp, hầu như không có cách nào khống chế được sức mạnh của đạo Tử thần, nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn sẽ chết không còn nghi ngờ gì.
Lúc này, một nụ hoa khác trong thần đình của Dương Ân bắt đầu phát huy năng lực, nó cắn nuốt sức mạnh của hoa đạo Tử thần.
Tuy hoa đạo Tử thần không muốn bị sức mạnh bên ngoài tới quấy nhiễu, còn muốn cắn ngược lại nụ hoa đó, sức mạnh của hai nụ hoa bắt đầu giao tranh với nhau, cái nào có thể thắng, cái nào có thể chiếm ưu thế, cuối cùng cắn nuốt đối phương.
Dù gì, hoa đạo Tử thần cũng là do sức mạnh bên ngoài ngưng tụ mà thành, mà hoa thần đình lại do tại thời điểm Dương Ân mở mạch Xung ngưng tụ mà thành.
Ý chí tinh thần thuộc về thần đình sinh trưởng ra lúc ban đầu mới là kẻ thống trị đích thực ở nơi này, chính vì như vậy mà khi hai luồng sức mạnh nụ hoa giao tranh thì nụ hoa thần đình dần chiếm thế thượng phong.
Sức mạnh của nụ hoa thần đình thông thẳng tới đan điền trung tâm, mạch Xung giống như cầu nối bẩm sinh giữa chúng, sức mạnh hạch đào từng chút bị mạch Xung hút cạn, nụ hoa thần đình đạt tới đỉnh cao, cuối cùng áp chế được sức mạnh của hoa đạo Tử thần, tuy không thể hoàn toàn cắn nuốt hoàn toàn nó, nhưng khiến nó thu lại, không dám khiêu khích nụ hoa thần đình nữa.
Nhưng nếu có một ngày nó đạt được đỉnh cao mới, nó bắt buộc phải nuốt nụ hoa thần đình, tiến thêm một bước nâng cao sức mạnh của nó.
Cũng theo đó, ý chí Tử thần đều trở lại bên trong nụ hoa Tử thần, ý chí Tử thần xung quanh Dương Ân hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một thân hắn nằm trên mặt đất, trên người có vô số mũi tên bắn trúng, nhiều chỗ thương nặng, vết máu chảy đầm đìa đến phát sợ, cho dù ai nhìn thấy cũng cho rằng hắn đã chết không nghi ngờ gì.
Bốn phía còn một đống thi thể những tên Man di và thú cưỡi, quả là không khác gì vùng đất chết chóc.