Khi ông ấy quyết tâm trả giá tất cả, huyết mạch đang dâng trào, có cảm giác tương liên huyết mạch với Nghịch Long thương bỗng đạt đến cảnh giới người - thương hợp nhất. Đây là một ý cảnh, là một ngưỡng mà trước đây ông ấy không với tới được.
Từ sau khi Dương Trấn Nam bại dưới tay Hoàn Bác Tuấn, sức mạnh huyết mạch mà ông ấy ép ra tới cực hạn đã có một tia thức tỉnh, cũng chính một thương đó, lực chiến đấu của ông ấy không hề giảm mà ngược lại còn tăng lên. Dù bây giờ hợp nhất với Nghịch Long thương cũng có thể phát huy uy lực mạnh mẽ của Nghịch Long thương, nhưng muốn khiêu chiến với chiến vương Tử thần thì vẫn như lấy trứng chọi đá.
Trong lúc ông ấy tạm biệt vợ con của mình, con trai tới trong cơn giông bão như thiên thần giáng trần làm ông ấy sợ tới mức một thương suýt thất bại. Cũng may ông ấy vẫn còn vững vàng, một đòn tấn công như vũ bão tiếp tục đâm về phía chiến vương Tử thần, uy lực này đã đánh ra sức mạnh đỉnh cao của chiến vương đỉnh cấp, có uy lực không hề tầm thường.
Sức mạnh như vậy chẳng qua chỉ là ánh sáng đom đóm khi đứng trước sức mạnh của chiến vương Tử thần mà thôi, gã tung một chưởng, sức mạnh tử vong đen kịt hoàn toàn đánh tan một kích bá đạo này.
Đây chính là sự chênh lệch cực lớn giữa cảnh giới Thiên Ngư và cảnh giới Địa Hải.
“Chết đi!”, chiến vương Tử thần lạnh nhạt nói, gã giơ tay lên, chém một nhát về phía Dương Trấn Nam, khí thế Tử thần dâng lên bao trùm lấy đối thủ.
Sức mạnh của nhát dao này khiến Dương Trấn Nam cảm thấy rất nghẹt thở, ông ấy gào lên với tình thương vô hạn của người cha: “Ân Nhi, con mau đi đi. Hắn là chiến vương Tử thần, đã đột phá cảnh giới Thiên Ngư, không thể đấu lại đâu”.
Dương Trấn Nam không muốn con trai mình đâm đầu vào chỗ chết, nhưng khi ông ấy muốn bước đến đỡ đòn công kích thì Mộng Băng Tuyết đã xuất hiện kéo ông ấy lùi lại phía sau.
Dương Trấn Nam không có cơ hội phản kháng, chỉ có thể trợn mắt nhìn Dương Ân hứng lấy đòn tấn công của chiến vương Tử thần.
Có lẽ khí thế Tử thần này có thể lấy đi sinh mệnh của người khác, còn ảnh hưởng trực tiếp đến linh hồn, nhưng nó lại không có chỗ dụng võ với Dương Ân.
Con đường Tử thần của Dương Ân được luyện ra từ dấu ấn do chiến vương Tử thần để lại và hạt giống Tử thần của hoa hồng Tử thần, ngưng kết thành rồi trở thành hạt giống sức mạnh thuần túy, còn thuần túy hơn cả những gì chiến vương Tử thần này lĩnh ngộ được.
Chiến vương Tử thần không thể kết tụ thành con đường Tử thần thuần túy nên gã mới bị sức mạnh Tử thần phản phệ cướp lấy sức sống của mình, giày vò gã người không ra người, ma không ra ma, gã nói bản thân đến xin chết cũng không sai.
Dương Ân cảm nhận được khí thế Tử thần, khí tức có cùng nguồn gốc của con đường Tử thần trong nụ hoa Thần đình đang “nhảy nhót”, giảm thiểu tác động từ khí thế này xuống mức thấp nhất, bây giờ, cảnh giới Thiên Ngư của đối thủ mới là mối uy hiếp duy nhất của hắn.
Sức mạnh của chiến vương Tử thần to lớn hơn Dược Viêm Hải, Dương Ân ở cảnh giới Địa Hải trung cấp cũng có thể liều chết với Dược Viêm Hải, bây giờ đột phá đến cảnh giới Địa Hải cao cấp, dĩ nhiên hắn sẽ không sợ chiến vương Tử thần.
Dương Ân cầm hai thanh thương Tam Long xoẹt qua: “Cái danh chiến vương Tử thần đã như sấm bên tai ta từ lâu, hôm nay chúng ta chiến một trận, để xem con đường Tử thần của ai mạnh hơn”.
Dương Ân liên tục sử dụng Cuồng Lãng Thất Điệp, từng luồng sóng khí cuồn cuộn lao đến, sức mạnh trời đất xung quanh bị hắn chi phối, ép buộc ngăn chặn đòn công kích của chiến vương Tử thần.
Sau khi nhìn thấy Dương Ân oai hùng như vậy, mọi người đều có những phản ứng khác nhau.
“Dương Ân Hầu tước quay lại rồi, đúng là trời đang giúp ta!”, Hoàng thượng vung tay vung chân nói.
Sau khi Lý công công chết, ông ta đã không còn cảm giác an toàn, ngay cả nô pháo siêu cấp cũng bị chiến vương Tử thần phá hủy, không ít quan lại thân cận làm phản, ông ta không biết mình còn át chủ bài nào để chống cự nữa nên bắt đầu trốn chạy. Bây giờ Dương Ân xuất hiện, đúng là tin cực vui, ông ta tin Dương Ân chắc chắn có thể bình ổn cuộc bạo loạn thay mình.
Phúc An Vương cũng đã nhìn thấy Dương Ân, ánh mắt xoẹt qua sát khí nồng đậm nói: “Giết! Tấn công toàn lực cho ta! Ai có thể lấy được đầu hoàng thượng sẽ được thưởng một viên đan vương, một cuốn kỹ thuật chiến đấu cấp Vương”.
Với phần thưởng hậu hĩnh này, đám cấp dưới của ông ta càng thêm hung hãn, mỗi một đòn đều không hề nương tay, dùng hết sức giết hết đối thủ của chúng.
Bên phía Hoàng thượng, vì chiến vương Tử thần liên tục tiêu diệt rất nhiều đại tướng nên thực lực giảm đi rất nhiều, hơn nữa còn rất nhiều cao thủ chưa kịp đến cứu viện. Bên Phúc An Vương vẫn còn cường giả bí mật chi viện, tất cả có mấy chục vương giả xuất hiện, cảnh giới nhân tướng và chiến sĩ có đến hơn vài ngàn người, như thế đã chiếm ưu thế hơn rồi.
Phúc An Vương định giết hoành huynh của mình trước, như thế đại cục đã định sẵn, những người khác không đủ để khiến ông ta sợ hãi.
Bên cạnh ông ta vẫn còn một cao thủ siêu cấp đeo mặt nạ, người này là một trong những át chủ bài thật sự của Phúc An Vương, ông ta phải thừa dịp này tiêu diệt sạch sẽ tất cả kẻ thù ở đây trước khi người của học viện Hoàng gia chạy đến mà
“Một Dương Ân không thể thay đổi được kết cục, đi lấy đầu của hoàng huynh ta về đây, miễn cho đêm dài lắm mộng!”, Phúc An Vương nói với cao thủ siêu cấp đeo mặt nạ bên cạnh.