Mục lục
Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lai lịch của Tô Sơn Nhi cũng không đơn giản, hắn ta từng nói sẽ đưa Dương Ân đến giới siêu phàm, điều này chứng minh hắn ta cùng với giới siêu phàm có liên hệ với nhau.

Dương Ân đã từ chối ý tốt của Tô Sơn Nhi, nhưng hắn không ngờ đối phương lại có chuyện dây dưa với Vạn Lam Hinh, chuyện này khiến trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu.

Tô Sơn Nhi cũng không hề có hành động khác thường, hắn ta chỉ bày tỏ tình cảm của mình đối với Vạn Lam Hinh một cách bình thường. Vạn Lam Hinh xinh đẹp như vậy tất nhiên là sẽ có rất nhiều người muốn theo đuổi cô ta, chẳng qua là bởi vì thực lực không đủ mới không có dũng khí theo đuổi mà thôi. Nay Tô Sơn Nhi có đủ thực lực để theo đuổi cô ta, hà cớ gì Dương Ân lại ngăn cản bọn họ.

Nhìn thấy Dương Ân đến, Tô Sơn Nhi cười nói: "Ha ha, vương gia đến vừa đúng lúc, hãy đến đây nói vài câu tốt đẹp cho ta đi. Ta đang theo đuổi Lam Hinh, nàng ấy chính là cô gái quyến rũ mà ta gặp tối qua".


Dương Ân nghe xong những lời này thì trong lòng khẽ nhói đau, không chút do dự đáp lại: "Tỷ ấy là tỷ của ta, ngươi không xứng với tỷ ấy, ngươi đi đi".

Nghe Dương Ân nói vậy thì trong lòng Vạn Lam Hinh lại cảm thấy rất khó chịu, cô ta không khỏi nói: "Ai là tỷ của đệ, đừng tưởng rằng mình là vương gia thì có thể làm loạn quan hệ", sau đó, cô ta nhìn về phía Tô Sơn Nhi nói: "Tô Sơn Nhi, huynh cũng không phải là không thể theo đuổi ta, chỉ cần huynh đánh bại hắn thì ta có thể làm cô gái của huynh".

Trong khoảng thời gian này Vạn Lam Hinh đã tức giận đến bốc hỏa, cô ta từng có quan hệ cực kỳ thân thiết với Dương Ân, nhưng Dương Ân sau khi xuất quan lại không hề đến tìm cô ta mà lại đến tìm nữ hoàng, nếu là vì chuyện công thì cô ta cũng không phàn nàn, nhưng hắn lại đưa nữa hoàng đi dạo phố bị cô ta bắt gặp. Trong lòng cô ta cảm thấy cực kỳ khó chịu, cảm thấy tình cảm của Dương Ân dành cho cô ta đã thay đổi, nhưng ngại hắn đang đi cùng nữ hoàng cho nên mới phải nhịn đến tận giờ này.

Tô Sơn Nhi sững sốt một lúc khi nghe những gì Vạn Lam Hinh nói, sau đó cũng vui mừng nói: “Lam Hinh, yêu cầu của nàng không dễ, nhưng ta vẫn quyết định thử một lần”, sau đó, hắn ta liền quay sang thách thức Dương Ân: “Vương gia đến quá đúng lúc, chúng ta đánh một trận đi".

Vừa dứt lời thì hắn ta đã lao tới chỗ Dương Ân, đá ra một cước hướng về phía lồng ngực của hắn.

Tô Sơn Nhi xuất chiêu nhanh vô cùng, chính hắn ta cũng cho rằng đòn đánh này ngay cả vương giả Địa Hải cao cấp cũng không phản ứng kịp.

Dương Ân giơ tay lên đỡ một cước của Tô Sơn Nhi, lập tức cảm nhận được trong lòng bàn tay bộc phát ra một cỗ uy lực, trong lòng cảm thán: "Chiến lực của tên này không hề yếu".

Trước khi Dương Ân kịp phản ứng thì khí thế của Tô Sơn Nhi đã trở nên cực kỳ đáng sợ, hắn ta tung ra những đòn tấn công như vũ bão ập đến Dương Ân.

Loạn Hoa quyền!

Đây là một loại quyền pháp rất cổ quái, không theo bất cứ một khuôn mẫu não, có thể nói là vừa loạn lạc vừa thông suốt, thế công vô cùng sắc bén, khiến cho người ta khó có thể chống đỡ được.

Dương Ân không ngờ Tô Sơn Nhi lại công kích mãnh liệt như vậy, ít nhất cũng có thể so sánh với cảnh giới Địa Hải đỉnh cấp, nếu như hắn phản ứng chậm hơn một chút thì nhất định hắn sẽ bị Tô Sơn Nhi đánh cho bầm dập mặt mũi, hắn quát lớn: "Nếu ngươi không dừng tay ta liền đánh trả!"

"Ha ha, ngươi còn có thể không ra tay hay sao?", Tô Sơn Nhi bật cười rất tự tin, tốc độ và sức mạnh của những đòn công kích ngay lập tức tăng gấp đôi.

Bang bang!

Quyền ảnh không ngừng đánh về phía Dương Ân, song chưởng của Dương Ân chặn được hết nhưng đòn công kích này, nhưng cẩn thận mấy cũng sẽ có sai sót, hắn không ngờ được một lúc sau Tô Sơn Nhi lại đột nhiên dùng tới chân đá ra một cước, một cước này đã khiến cho hắn rơi xuống thế hạ phong.

Tuy rằng lần va chạm này không gây tổn hại gì cho Dương Ân nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được năng lượng của Tô Sơn Nhi đang ngấm vào cơ thể mình, nếu không phải thể lực của hắn đủ cường đại thì có lẽ hắn đã bị đòn này đánh thành nội thương rồi.

Vạn Lam Hinh nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy rất lo lắng, cô ta chẳng qua chỉ vì buồn bực mới nói như vậy. Bây giờ nhìn thấy Tô Sơn Nhi cường đại còn Dương Ân thì đã thấm mệt, cô ta bỗng nhiên cảm thấy hối hận, cô ta muốn dừng chuyện này lại, nhưng cô ta không thể nói thành lời. Cô ta biết rõ chiến lực của Dương Ân, nếu như cô ta muốn dừng lại bây giờ thì Dương Ân và Tô Sơn Nhi cũng sẽ không nghe lời cô ta. Trong lòng Vạn Lam Hinh thầm nhủ: "Hy vọng hắn có thể thắng".

Muốn tìm hiểu lòng dạ phụ nữ cũng giống như mò kim đáy biển, không ai có thể làm được.

Dương Ân bị đánh mãi thì cũng nổi giận, hắn thúc giục năng lượng từ đan điền của mình tạo thành một bộ giáp chiến dày trên thân thể, sau đó hắn lại chớp thời cơ tung ra một quyền vào vị trí sơ hở của Tô Sơn Nhi, khiến cho nhịp tấn công của Tô sơn Nhi bị gián đoạn, thành công bức lui hắn ta.

“Muốn đánh nhau thì đi cùng ta!”, Dương Ân lạnh lùng nhìn Tô Sơn Nhi nói.

Ngay sau đó hắn liền phóng lên cao rồi bay ra ngoài thành.


Nơi này là vương thành, không thích hợp khiêu chiến, hắn muốn cùng Tô Sơn Nhi giải quyết trận chiến bên ngoài thành.


Trận này hắn nhất định phải đánh, nếu như không đánh thì trong lòng hắn sẽ cảm thấy không thoải mái, hắn luôn cảm thấy rằng có một thứ quan trọng sắp rời bỏ mình.


"Được, ta cũng rất muốn lĩnh giáo bản lĩnh của vương gia", Tô Sơn Nhi hưng phấn đáp lại, sau đó mới quay sang nói với Vạn Lam Hinh: "Lam Hinh nàng đợi một lát, ta sẽ đánh bại hắn rồi nhanh chóng trở về".


Dứt lời thì hắn ta cũng tung nhẹ cơ thể giống như đại bàng sải cánh, bay theo hướng mà Dương Ân vừa rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK