Cánh Băng Nhẫn chính là một phần cơ thể của Dương Ân, hoàn toàn được điều khiển theo ý niệm của hắn, tiếp tục tiến hành tấn công từ các hướng khác nhau.
Nó vô cùng sắc bén, ngay cả sức mạnh phòng ngự của Bạch Mi Ưng Hoàng cũng có thể phá vỡ, chỉ là sức tấn công không đủ để đả thương y.
Mỗi lần trước khi cánh Băng Nhẫn chém về phía Thiên Lân võ giáp của Bạch Mi Ưng Hoàng, đều bị y hất văng đi, đồng thời còn tiến hành ngăn chặn đòn tấn công của cánh Băng Nhẫn, tốc độ phản ứng của y tương đối nhanh.
Dương Ân tận dụng chút cơ hội “nghỉ xả hơi” này để vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết để tiến hành khôi phục cơ thể và phản công.
“Không thể giữ lại lực nữa!”, sau khi Dương Ân hít sâu một hơi. Mắt hồn trong cơ thể hắn đối ứng với con mắt Địa Hải, cây cầu huyền khí đất trời tái hiện, có thể hấp thu huyền khí đất trời xung quanh để bổ sung cho cơ thể, không chỉ có thể chữa lành vết thương của hắn một cách nhanh chóng, mà còn có thể giúp tăng sức mạnh, lực chiến đấu phát huy ra có thể so sánh với cảnh giới Thiên Ngư.
Chiêu thức thứ nhất của thương pháp Dương gia - Bạch Xà Thổ Tín!
Thương pháp của Dương gia chính là Nghịch Long thương pháp, là thiên kỹ trấn trạch của Dương gia, lúc Dương Trấn Nam lấy ra Nghịch Long thương thì đã cùng với Dương Ân ghi lại khẩu quyết. Môn thương pháp này của Dương Ân dùng phương pháp minh tưởng để tu luyện, hiện giờ đối mặt với Bạch Mi Ưng Hoàng, đây là lúc phát huy uy lực của thương pháp nhà họ Dương bọn họ rồi.
Huyền tinh khí của Dương Ân cùng với huyền khí của đất trời trong vòng nửa dặm bên ngoài kết hợp với nhau, xoẹt ra một cái bóng hình con rắn dài, lao về phía Bạch Mi Ưng Hoàng.
Chính vào lúc Xà Tín đang định khống chế Bạch Mi Ưng Hoàng, thì Bạch Mi Ưng Hoàng đã dùng tay không tóm lấy nó, uy lực của vuốt ưng xé nát núi sông, một đòn này xé nát lưỡi rắn kia.
“Trò mèo này!”, Bạch Mi Ưng Hoàng vẫn không coi Dương Ân ra gì. Nói xong, trên người y xuất hiện một bóng chim ưng, đôi cánh huyền khí tựa như đôi cánh chim ưng phóng lên không trung, rất nhiều huyền khí hóa thành lông vũ, điên cuồng lao về phía Dương Ân.
Chiêu thức thứ hai của thương pháp Dương gia - Giao Long Xuất Thủy!
Dương Ân cắn răng liều mạng, nhất quyết muốn bức tiềm lực của bản thân đến cực hạn.
Đùng đoàng, đùng đoàng!
Hai luồng sức mạnh đang không ngừng oanh kích, từng đợt sức mạnh này đến đợt sức mạnh khác từ trên không trung tỏa ra tứ phía, lại có thêm sức mạnh còn sót lại rơi xuống, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ trong hoàng cung.
Trận pháp trong hoàng cung đã được sửa chữa phục hồi, lại một lần nữa phát huy tác dụng của mình, bao phủ bầu trời nơi này, ngăn cản không ít sức mạnh còn sót lại kia.
Dương Ân đã dùng toàn lực nhưng vẫn bị Bạch Mi Ưng Hoàng áp đánh, ngay cả thương Tam Long hai lưỡi trong tay cũng bị đánh bay, trên hai cánh tay đều đã xuất hiện các đường vệt máu, xương cốt đều có thể thấy rõ.
Lực chiến đấu của hai người hoàn toàn không cùng một cấp độ, Dương Ân khó có thể thắng được.
Bạch Mi Ưng Hoàng càng đấu càng kinh hãi, y không hề vì bản thân đã áp đánh được Dương Ân mà hưng phấn, ngược lại cảm thấy thực lực của Dương Ân quá mạnh, hắn mới là cảnh giới Địa Hải cao cấp thôi mà đã có thể bộc phát ra sức mạnh có thể đối đầu được với y. Nếu như để hắn tiến thêm một bậc nữa, há chẳng phải đến cả y cũng không phải là đối thủ của hắn hay sao?
“Nhất định phải nhổ cỏ tận rễ!”, Bạch Mi Ưng Hoàng đầy sát khí, tiếp tục tăng cường sức mạnh tiến công, muốn xé nát Dương Ân ngay tại chỗ.
Dương Ân khó mà ngăn chặn được đòn tấn công sắc bén như vậy, nhưng hắn vẫn không cầu cứu Mộng Băng Tuyết. Hắn gầm lên, thiên phú Chiến Huyết trong cơ thể không ngừng nổi lên, sau lưng có bóng một con Long Quy xuất hiện, huyệt khiếu trên hai cánh tay tỏa ra sức mạnh kinh người, dốc toàn lực phản kích.
Thuật Long quy lật biển!
Với sự thăng cấp của thực lực của Dương Ân, sức mạnh mà hắn bạo phát của chiêu thức này đã đạt đến mức kinh ngạc, đất trời phương này giống như bị hắn lật ngược lại, sức mạnh thật kinh người.
Ngoài việc chiêu thức này được hắn tu luyện đến giai đoạn tinh thông ra, còn là vì thiên phú Chiến Huyết cùng sức mạnh của cánh tay Man thần chồng lên, ra tay không chút lưu tình.
Bạch Mi Ưng Hoàng chau mày, cảm nhận được lực chiến đấu của Dương Ân dường như không có điểm cực hạn, chiêu thức này thực sự sinh ra cảm giác áp chế đối với y. Bạch Mi Ưng Hoàng gia tăng sức mạnh, cặp móng vuốt lại một lần nữa cào xé, y như biến thành một con Ưng Hoàng ngàn năm tuổi, mười ngón như móng vuốt sắc bén, từ trên trời lao xuống, tựa như chim ưng bắt mồi, một đòn phải trúng.
Lúc hai luồng sức mạnh va chạm, trên không liền xuất hiện tình thế Long Quy bị diều hâu cắp lấy, sức mạnh của Long Quy không bằng diều hâu.
Đạo Tử thần!
Khí tràng Tử thần lại một lần nữa bao phủ, Long Quy biến thành Tử Quy, con diều hâu đang vồ lấy nó cũng bị nó cắn trả lại.
“Đạo tử thần đúng là khó nhằn!”. Bạch Mi Ưng Hoàng thầm kêu lên một tiếng, không thể không lùi ra khỏi phạm vi bao vây của khí tràng tử vong do Dương Ân phóng ra, sức mạnh của đạo Tử thần đối với y có tính quấy nhiễu rất mãnh liệt, sợ rằng sẽ bị lật thuyền trong mương.
Bộ dạng của Dương Ân trông rất thảm, với những vết móng vuốt trên khắp cơ thể, toàn thân đều là máu, nhiều chỗ lộ cả xương ra ngoài, đây tuyệt đối là trận chiến gian nan nhất trong các trận chiến mà hắn đã trải qua.
“Sức mạnh cách biệt quá xa, thật không có cách nào san bằng được”, Dương Ân vô cùng chán nản thầm nghĩ, hắn vốn tưởng rằng có thể giết chết Bạch Mi Ưng Hoàng bằng các con át chủ bài nhưng hắn đã nghĩ quá đơn giản rồi.
Lúc này, cánh Băng Nhẫn xuất hiện sau lưng hắn, hai đôi cánh thể hiện sự độc nhất vô nhị của hắn.
Bạch Mi Ưng Hoàng lấy ra móng vuốt để chiến đấu từ bên hông y, híp mắt nói: “Ép ta phải dùng đến binh khí, ngươi có chết cũng nên cảm thấy đáng và tự hào!”
Ưng trảo xé trời!
Mắt hồn tước đoạt!