Mục lục
Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Tiểu Cường thì không đi theo Dương Ân vì hắn ta đã bị mấy người tới nịnh nọt, lấy lòng. Hắn ta đang vui vẻ, bộ dạng rất đắc ý.

Trên bia chiến kỹ thứ hai có khắc chữ “Thốn quyền”, đây là một môn kỹ thuật chiến đấu cấp sĩ, khẩu quyết và nhân đồ, là các hình vẽ mô tả động tác, thì không lộ ra như bia thứ nhất, mà do võ sĩ tự cảm nhận, nếu có thể dẫn ra cộng hưởng thì có thể tu luyện kỹ thuật chiến đấu này.

Có rất nhiều quân binh tới trước bia chiến kỹ, sờ lên nó sau đó giải phóng thần đình, vận chuyển chiến quyết, bắt đầu dẫn ra kỹ thuật quyền cộng hưởng.

Kỹ thuật chiến đấu cấp sĩ không được coi là kỹ thuật chiến đấu cao cấp, nhưng không phải ai cũng có thể giành được.

Những quân binh có mặt ở đây cũng có ít nhất một nửa số người không đạt được một môn kỹ thuật chiến đấu nào.


“Dựa vào tư chất của ta mà không giành được một kỹ thuật chiến đấu cấp sĩ. Điều này quá vô lý!”, có quân binh không cam lòng nói sau khi thất bại.

Một người khác lại hô lên: “Ha ha, tốt quá rồi, ta đã giành được khẩu quyết và tu luyện nhân đồ rồi”.

Hai người có sự cách biệt rất lớn, một kẻ bị coi thường, một kẻ thì lại được ngưỡng mộ, cho dù là một môn kỹ thuật chiến cấp sĩ thì đối với một quân binh mà nói thì đều là một thẻ bài giữ mạng.

Dương Ân và Khỉ Gầy chia ra chen tới những chỗ khác nhau, tìm hiểu bia chiến kỹ, một cỗ sức mạnh kỳ dị chuyển tới lòng bàn tay họ.

Thần đình của họ bất giác được mở ra, huyền quyết trong cơ thể bắt đầu vận hành, xem có thể cộng hưởng với bia chiến kỹ không.

Khi Dương Ân vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết thì thần đình lập tức cảm nhận được một luồng khí mát lạnh, sau đó một đoạn khẩu quyết xâm nhập vào trong não bộ của hắn, có một nhân đồ đang khẽ động, giải thích những điểm tinh tế quan trọng của mỗi quyền.

Không lâu sau, thần đình của Dương Ân đã hằn lên dấu ấn của khẩu quyết và nhân đồ của “Thốn quyền”, mà huyền khí trên người hắn cũng bất giác lưu động, toả ra hơi thở độc nhất.

Người đứng xung quanh vô cùng kinh ngạc, không nhịn nổi mà xuýt xoa: “Nhóc con này may mắn đấy, nhanh như thế đã lĩnh hội được khẩu quyết của Thốn quyền”.

Có vài người có thể giành được khẩu quyết của “Thốn quyền” chỉ trong một, hai tiếng đồng hồ đã coi là không tệ rồi, còn có những người phải thiền khổ hai, ba ngày mới có cơ hội này, người có thể thu hoạch nhanh giống như Dương Ân thì không nhiều.

Còn Khỉ Gầy lại không dẫn ra được động tĩnh gì, nhưng đôi mắt hắn ta chớp ánh sáng đỏ, vô cùng yêu dị thấy rõ, nhanh chóng xem rõ ràng tất cả những gì có trên bia kỹ thuật chiến, không bỏ sót thứ gì.

“Xem ra đôi mắt đặc biệt của ta có nhiều lợi ích thật đấy”, Khỉ Gầy thầm đắc ý.

Nếu để người khác biết hắn ta có đôi mắt khác biệt trời sinh thì sợ là không biết có bao nhiêu danh sư, cường giả muốn cướp hắn ta về làm đồ đệ.

Người có thiên chất dị thường như vậy từ trước đến nay đều là con rồng ở trên trời, thuận lợi trên con đường tu luyện, dễ dàng đạt tới đỉnh cao.

Sau khi Dương Ân bỏ bia kỹ thuật chiến ra thì nhìn Khỉ Gầy hỏi: “Có thu hoạch gì không?”

Khỉ Gầy cười ngây ngô, khẽ gật đầu nói: “Có một chút thu hoạch”.

“Vậy đi tiếp nhé?”, Dương Ân hỏi.

“Nghe theo đại ca hết!”, Khỉ Gầy gật đầu nói.

Hai người tiếp tục đi tới bia chiến kỹ thứ ba.

Có một binh lính già mở miệng nói: “Hai người trẻ tuổi các ngươi thật sự cho rằng bia chiến kỹ chính là cải thảo thích nhặt thì nhặt à, đừng có mà tham lam như vậy chứ!”

“Đúng vậy, ngoài binh quyền mà mọi người đều có thể học thì những kĩ thuật chiến khác ít có người nào có thể giành được hai môn trở lên, trừ khi đó là thống lĩnh hoặc thiếu tướng mới có thiên chất đó!”, lại có người nói.

Rõ ràng là họ đang khuyên răn Dương Ân và Khỉ Gầy đừng tham lam, đó chỉ là chuyện phí công vô ích mà thôi.

Dương Ân và Khỉ Gầy đều giả bộ không nghe thấy lời nói của họ, vẫn chen tới trước bia kỹ thuật chiến thứ ba, dựa vào cách vừa làm để lĩnh hội kỹ thuật chiến trên bia kỹ thuật chiến này.

Khỉ Gầy chỉ giả vờ mang bộ dạng bắt chước, chứ thực ra là đôi mắt của hắn ta đang không ngừng phát ra tia sáng đỏ, thu hoạch kỹ thuật chiến trên bia kỹ thuật chiến này, trong lòng vui như hoa nở.

Còn Dương Ân không có năng lực như của hắn ta, nhưng Thái Thượng Cửu Huyền quyết vô cùng thần kỳ, chỉ cần vận hành nó thì kỹ thuật chiến trên bia chiến kỹ có thể cộng hưởng với hắn, khiến trên thân thể của hắn giải phóng ra huyền khí có màu, rõ ràng là đặc biệt khác thường.

Người vừa nói chuyện với nhóm Dương Ân, nhìn thấy cảnh tượng này thì như nhìn thấy quỷ, kinh ngạc hô lên: “Chết tiệt, lại giành được một môn kỹ thuật chiến, có phải ta hoa mắt rồi không?”

“Thằng nhãi may mắn thật, đây chính là “Băng Sơn Chưởng”, uy lực không nhỏ đâu, rất nhiều người muốn học mà không học được đấy!”, lại có người ghen tị nói.

“Một ngày giành được hai môn kỹ thuật chiến, tuy rằng đẳng cấp không cao, nhưng không chừng trong tương lai ít nhất có thể làm đến chức vụ Thiên trượng trưởng”, có người ngưỡng mộ nói.

Sau đó họ lại càng ngây ngốc mà nhìn.

Thiếu niên đã giành được hai môn kỹ thuật chiến không hề có ý rời đi, tiếp tục đưa anh em của hắn đi tới bia chiến kỹ thứ tư.


Không lâu sau, bia chiến kỹ thứ tư cũng cộng hưởng với thiếu niên này. Hắn lại giành được môn kỹ thuật chiến “Mười hai kiếm đuổi gió” này.


Thiếu niên vẫn chưa dừng bước, cũng không bị ảnh hưởng bởi những âm thanh ngưỡng mộ và đố kị của người khác, lại đi tới trước bia chiến kỹ thứ năm, và lại thuận lợi giành được kỹ thuật chiến thứ năm “Đao tập kích loạn mã”.


Khi thiếu niên đi tới bia chiến kỹ thứ sáu thì mọi người đã bị chấn động tới mức luống cuống.


Sau khi thiếu niên thuận lợi giành được kỹ thuật chiến “Thương chữ thập uy phong” thì đã gây nên một sự náo động dữ dội ở hiện trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK