Võ thể của Dương Ân có khả năng tự phục hồi, nếu như hắn không có khả năng này thì hắn cũng sẽ không thể chịu đựng được đan kiếp ngày hôm nay, và việc thi triển Cửu Lôi Thối Thể thuật để luyện thể của hắn sẽ càng khó khăn hơn. Dù sao thì đây cũng là hành động hết sức nghịch thiên, rất dễ khiến cho hắn bị oanh tạc đến chết.
Mặc dù quá trình này hết sức hành xác, nhưng nhờ vào việc vận hành Cửu Lôi Thối Thể thuật kết hợp với tiên khí bên trong cơ thể hắn, tốc độ phục hồi của cơ thể hắn diễn ra khá nhanh, thân thể biến dạng đã được phục hồi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, da thịt của hắn nở nang trở lại, hơn nữa còn láng bóng như trẻ sơ sinh, khiến cho người khác sẽ bất giác nảy sinh cảm giác muốn chạm vào hắn.
"Thật tuyệt!”, Dương Ân nhịn không được mà thốt lên.
Cảnh Kiện nghe thấy giọng nói phấn khích của Dương Ân thì suýt chút nữa đã ngã phịch xuống đất tại chỗ, trong lòng ông ta thầm lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vương gia đã bị thiên lôi đánh đến ngốc luôn rồi sao? Bị thương đến thế mà còn bảo là tuyệt?"
Một khắc sau, Dương Ân bật lên từ cái hố bị thiên lôi đánh ra sâu hoắm dưới mặt đất, huyền khí dồi dào tuôn ra trên người hắn, khiến cho cơ thể hắn như mơ hồ toát ra một tầng ánh sáng màu lam nhàn nhạt. Trông hắn lúc này giống hệt như thiên tiên hạ phạm, khí chất ngút trời.
Cảnh Kiện ngay lập tức quỳ xuống đất thốt lên: "Vương gia chính là một vị thần nhân!"
Giờ phút này ông ta mới biết Dương Ân có sức mạnh khủng khiếp đến mức nào, đối mặt với đan kiếp mà hắn vẫn có thể hồi phục nhanh như vậy, hơn nữa khí thế lại càng lúc càng tăng cao.
Nét mặt của chiến hoàng Tử thần đang âm thầm quan sát cũng biến sắc, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được.
Chiến hoàng Tử thần đã trải qua biết bao nhiêu thử thách sinh tử, đến thời điểm này đã gặp qua rất nhiều kỳ nhân, nhưng đây là lần đầu tiên gã gặp được một người như Dương Ân, gã thầm nghĩ: "Đây là võ thể trời sinh hay sao?"
Những người có võ thể trời sinh sẽ có tiềm lực kinh người, có tiềm năng thiên phú mạnh mẽ đáng kinh ngạc, tất cả những gì mà Dương Ân thể hiện trong mắt của gã chính là bản lĩnh của một thiên kiêu chi tử có võ thể trời sinh.
Dương Ân phất tay ra hiệu cho Cảnh Kiện bước tới rồi nói: "Ông mở nắp đỉnh ra đi".
"Vâng, vương gia", Cảnh Kiện vô cùng vui mừng, dứt lời liền chạy về phía cái đỉnh đồng.
Rất nhanh sau đó ông ta đã mở cái nắp đỉnh ra, nhìn thấy bên trong có năm viên đan dược thì ngay lập tức kinh hô lên: "Vương gia mau đến xem, ngài đã luyện thành tới năm viên thiên đan!"
"Chuyện bé xé to", Dương Ân cười nhẹ nói.
Hắn đã có thể dẫn tới đan kiếp khủng bố như vậy, lại có thể ngưng tụ ra năm viên thiên đan, chuyện này cho thấy trình độ luyện đang của hắn lại một lần nữa được nâng cao không ít.
Tiểu Hắc không khỏi kinh ngạc nói: "Tiểu Ân tử, ngươi khá lắm".
“Đương nhiên rồi”, Dương Ân hếch mặt lên một cái nói, rồi đi tới bên cạnh cái đỉnh đồng, nhìn năm viên thiên đan, thấy trên mỗi một viên thiên đan đều có hai đạo đan văn, điều này có nghĩa đây chính là thiên đan hai kiếp, dược hiệu mạnh mẽ hơn nhiều so với thiên đan thông thường.
Đan dược thông thường không có đan văn. Nếu đan dược trải qua đan kiếp tạo thành một đạo đan văn đã là tinh phẩm, thì đan dược trải qua đan kiếp tạo thành hai đạo đan văn chính là tinh phẩm trong tinh phẩm, còn đan dược trải qua đan kiếp tạo thành ba đạo đan văn thì được xem như hàng tuyệt phẩm, hiếm thấy vô cùng.
Dương Ân vẫn đang ở cảnh giới Địa Hải cao cấp mà có thể luyện chế ra thiên đan hai kiếp, điều này khiến cho ngay cả Tiểu Hắc cũng phải kinh ngạc về hắn, đồng thời cũng đắc ý nói: "Không hổ là người mà Tiên Hoàng ta hết lòng dạy dỗ, khá lắm khá lắm".
“Miệng chó không thể mọc ra ngà voi!”, Dương Ân bất mãn nói.
Dương Ân thu từng viên thiên đan lại, rồi nói với Cảnh Kiện: "Ông đã nhiều lần xem ta luyện đan, ông có tin tưởng bản thân mình sẽ luyện chế ra được vương đan hay không?"
Cảnh Kiện cung kính nói: "Bẩm vương gia, ta rất có lòng tin".
"Vậy là tốt rồi, ta sẽ đưa cho ông công thức Huyền Dịch đan, ông nhanh chóng luyện chế ra cho ta một viên vương đan, nếu như còn không luyện ra được thì sau này đừng đi theo ta nữa", Dương Ân lạnh lùng nói.
"Vâng, vương gia!", Cảnh Kiện quyết tâm đáp, trong lòng mừng rỡ nói thêm: "Ta đã được xem vương gia luyện đan nhiều lần như vậy, nếu như ta còn không thể trở thành dược vương thì cũng không có mặt mũi nào đi theo vương gia nữa".
Dương Ân hỏi Cảnh Kiện như vậy chính là hy vọng Cảnh Kiện có thể đột phá, nếu không ông ta sẽ mắc kẹt ở trình độ này cả đời không thể tiến lên.
Hiện tại Dược Vương các đã bị xóa sổ, hắn chuẩn bị tiếp quản mọi thứ của Dược Vương các, Cảnh Kiện phải được bồi dưỡng lên cao bởi vì hắn không thể lúc nào cũng chú ý đến việc luyện chế những viên đan dược cấp thấp được.
Dương Ân tiến về phía chiến hoàng Tử thần hỏi: "Ông đã nghĩ xong chưa?"
Chiến hoàng Tử thần là cường giả cảnh giới Thiên Ngư hàng thật giá thật, hơn nữa đã sắp ngưng tụ ra đạo Tử thần chân chính, tương lai chắc chắn sẽ có thể phát triển vô hạn.
Ba ngày trước, Dương Ân đã cho chiến hoàng Tử thần lựa chọn, xem gã muốn ở lại Bang Võ Hầu hay tự mình rời đi, hôm nay là lúc để cho gã đưa ra quyết định.
Mặc dù Dương Ân đã cứu chiến hoàng Tử thần, nhưng chiến hoàng Tử thần cũng đã đánh đuổi được Bạch Mi Ưng Hoàng rồi, xem như đã báo ân cho hắn xong, Dương Ân cũng không có ý muốn cố chấp giữ lại chiến hoàng Tử thần, dù sao dưa hái xanh cũng không ngọt.
Chiến hoàng Tử thần trầm ngâm một chút rồi nói: "Ở lại cũng không có ý nghĩa gì, ta muốn tới giới siêu phàm xem thử".
Mặc dù chiến hoàng Tử thần đã nhìn thấy thuật luyện đan siêu cấp của Dương Ân, nhưng gã vẫn khao khát được dấn thân vào giới siêu phàm hơn, muốn ngưng tụ ra đạo Tử thần hoàn mỹ nhất thì gã phải đối mặt với những đối thủ cường đại hơn nữa, có như vậy thì gã mới có thể tiến bộ.
Dương Ân nhẹ gật đầu nói: "Được rồi, ta sẽ không ép buộc ông, Thiên Hồn đan ta luyện ra được hôm nay sẽ cho ông một viên, tin rằng sau này ông có lúc sẽ cần dùng tới nó".
Chiến hoàng Tử thần kinh ngạc ngây người.