Mục lục
Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quái vật mặt người mình thú đã là một tử thi nhưng nó có chiến lực cực kỳ mạnh mẽ, đó là bởi vì ở giữa ấn đường của nó có một linh hồn. Chính linh hồn đó đã điều khiển quái vật mặt người mình thú chiến đấu, hoặc có thể nói đó chính là linh hồn của quái vật mặt người mình thú vẫn chưa biến mất, giúp cho nó có chiến lực cường đại như vậy.

Tia sáng linh hồn của Dương Ân bắn vào giữa ấn đường của quái vật mặt người mình thú gây nên ảnh hưởng không nhỏ cho nó, tuy rằng chưa thể hoàn toàn tiêu diệt được linh hồn đang điều khiển nó nhưng vẫn có thể gây trở ngại cho nó.

"Chịu chết đi!", Khỉ Gầy trong nháy mắt chớp lấy cơ hội, trường côn trong tay hắn ta đã vung lên cao, hỏa lực khủng bố cũng bùng lên nhanh chóng, ngay lập tức giáng xuống đầu của quái vật mặt người mình thú.


Bang!

Đầu của con quái vật mặt người mình thú nổ tung ngay lập tức, một luồng hồn lực từ trong đầu của nó chui ra ngoài, thanh âm âm trầm lại vang lên từ luồng hồn lực đó: "Nếu như các ngươi dám xông vào kết giới thì nhất định sẽ không được chết tử tế".

"Chuyện này không đến phiên ngươi quản, chết đi cho ta!", Khỉ Gầy mạnh mẽ đáp trả, trường côn mang theo chân hỏa mạnh mẽ đập vào luồng hồn lực khiến cho nó vội vàng tháo chạy, nơi nó tháo chạy bỗng xuất hiện một cửa động tối đen, dường như đó là nơi chứa tử khí độc nồng đậm nhất, người bình thường tới gần chắc chắn sẽ chết ngay lập tức.

“Ngươi nghĩ mình có thể trốn thoát sao?”, Dương Ân cười lạnh một tiếng nói, hắn nâng bô Trấn Hồn lên, nhanh chóng hút luồng hồn lực đang tháo chạy vào trong đó.

Khi luồng hồn lực bị hút vào bô Trấn Hồn thì nó ngay lập tức gầm lên: "Dám tiêu diệt phân thân sứ giả hắc ám, các ngươi sẽ không được chết tử tế!"

Cho dù nó có vùng vẫy la hét cỡ nào thì nó cũng không thể thoát khỏi lực hút của bô Trấn Hồn, cuối cùng nó cũng đã bị khuất phục.

Dương Ân thu hồi bô Trấn Hồn, sau đó liền lao đến chỗ Khỉ Gầy và quát lên: "Ngươi là ai, sao lại khống chế được huynh đệ của ta?"

Nếu không phải hắn dùng Mắt Hồn để nhìn thấy tầng năng lượng đang điều khiển thân thể Khỉ Gầy có dáng vẻ khá giống Khỉ Gầy thì hắn chắc chắn đã dùng sức mạnh của Mắt Hồn tấn công tầng năng lượng đó rồi chứ không cần tiến lên chất vấn như thế này.

“Ngươi không cần quan tâm bản tôn là ai, ta sẽ không làm hại hắn ta”, Khỉ Gầy thản nhiên đáp, ánh mắt hướng về phía cửa động đen kịt tràn ngập tử khí độc, hai luồng chân hỏa ngay lập tức bắn ra từ đôi mắt của hắn ta.

Bang!

Hai luồng chân hỏa này vô cùng sắc bén xuyên qua màn tử khí độc dày đặc, khiến cho tử khí độc đều tản ra, làm lộ ra một cánh cổng hắc ám.

Cánh cổng hắc ám này không lớn lắm, chỉ một người có thể đi vào một lần, bầu không khí xung quanh nó hết sức bất ổn, ẩn chứa khí tức cực kỳ hung hiểm.

"Cuối cùng cũng có thể rời khỏi nơi quỷ quái này rồi", Khỉ Gầy vác trường côn hào hứng nói, sau đó liền xông tới chỗ cánh cổng hắc ám.

"Đứng lại, không được bắt huynh đệ của ta đi", Dương Ân kêu lên, cố gắng ngăn cản đối phương, nhưng tốc độ của hắn vẫn chậm hơn đối phương, cuối cùng hắn đành bất lực nhìn Khỉ Gầy chạy vào trong cánh cổng hắc ám.

Dương Ân đang định đuổi theo thì giọng của Tiểu Hắc lại vang lên: "Đừng đuổi theo vội, vào bên trong đó cũng không dễ dàng thông qua, trước tiên hãy thu dọn chiến trường, để Tiên Hoàng ta nghiên cứu kết giới của cánh cổng đã".

Dương Ân hoàn toàn tin tưởng Tiểu Hắc, hắn dừng lại nói: "Tiểu Hắc, ngươi cứ nghiên cứu cho kỹ đi. Ta tuyệt đối không hy vọng Khỉ Gầy gặp phải chuyện gì bất trắc".

"Tiên Hoàng ta đã làm việc thì ngươi cứ yên tâm", Tiểu Hắc tự tin đáp, sau đó nó đi tới phía trước cánh cổng hắc ám, đôi mắt chó lóe lên ánh sáng nhìn thẳng vào bên trong cánh cổng hắc ám.

Dương Ân tranh thủ thu dọn chiến trường, ánh mắt của hắn nhìn vào thanh đao lưỡi liềm Tử thần của quái vật mặt người mình thú, nhất định đó là một loại hung binh hiếm có.


Khi Dương Ân cầm nó lên thì lập tức có một luồng tử khí lao thẳng về phía hắn, muốn ăn mòn toàn bộ cánh tay của hắn, hắn không sợ luồng tử khí này mà ngược lại còn phóng ra đạo Tử thần bao phủ lấy toàn thân của nó, lưỡi liềm Tử thần trong nháy mắt bộc phát ra khí tức Tử thần cực kỳ khủng khiếp, khí tức Tử thần không ngừng dâng trào bốn phương tạo thành một trận gió lốc.


Dương Ân cảm thấy lưỡi liềm Tử thần này rất nặng, ít nhất nó cũng là một thanh binh khí nặng ngàn cân, sở hữu sức mạnh phi thường mà ngay cả thiên binh có khi cũng không sánh được. Hắn lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ đây là một loại thánh binh?"


Dương Ân không bận tâm chuyện này lâu, hắn cất lưỡi liềm Tử thần đi, có được nó thì hắn có thể phát huy uy lực của đạo Tử thần trên diện rộng, có thể xem nó như một lá bài tẩy chưa sử dụng tới.


Sau đó hắn lại tiếp tục quan sát chiến trường và phát hiện có ba bụi thảo dược mọc được ở đây, đó rõ ràng chính là một loại thảo dược ẩn chứa tử khí độc có tên gọi "cỏ Tử Độc", đây chính là một loại độc dược vô cùng mạnh, ngay cả cường giả Thiên Ngư ăn vào cũng phải chết bất đắc kì tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK