Trong dải sơn lĩnh này, thực ra cũng có người từng khai quật được đá Xích Tinh, chẳng qua cũng là chuyện tình cờ thôi, chứ phát hiện được cả một mỏ đá Xích Tinh cỡ nhỏ như Khỉ Gầy thì không thấy nhiều.
Dương Ân và Khỉ Gầy đều ở trong hố sâu quan sát đám thuộc hạ đào bới. Họ không sợ đám thuộc hạ tham lam đá Xích Tinh, mà chỉ vì muốn lập tức biết được bên trong còn thứ gì đáng kinh ngạc hay không.
Đôi hỏa nhãn kim tinh của Khỉ Gầy quá nghịch thiên, hắn ta đã nhìn ra được từ trước rằng bên trong đá Xích Tinh còn ẩn chứa những thứ khác.
Khi đám binh sĩ kia không ngừng đào bớt, nhiệt lượng từ bên trong tỏa ra càng lúc càng nhiều hơn, khiến họ cảm thấy khó lòng chịu đựng nổi.
Khỉ Gầy gãi gãi đầu, ra vẻ rất sốt ruột: “Các ngươi tránh hết ra đi, để ta!”
Những người này như được đại xá, vội vàng chui ra để Khỉ Gầy đích thân đào.
Khỉ Gầy cầm xà beng bằng sắt, điên cuồng đào bới. Hắn ta không quá để tâm tới đá Xích Tinh bởi hắn ta quan tâm tới thứ ẩn chứa bên trong hơn.
Lam Yêu Cơ của Dương Ân trở nên tung tăng hơn hẳn, giống như một đứa trẻ đói khát đang đòi ăn.
Dương Ân cầm lấy xà bang sắt rồi đào bới cùng Khỉ Gầy, họ đào ra được một đống đá Xích Tinh, phải nhờ đám binh sĩ bên cạnh mình chuyển lên trên.
Bên trên toàn là người của quân đoàn Tử thần, không có một ai là người của sơn ngục, đến cả Trương Hùng cũng không thể đến gần nơi này, cho nên không một ai dám động tới chỗ đá Xích Tinh được đào ra.
Khi đá Xích Tinh được đào ra hết viên này đến viên khác thì nhiệt độ bên trong cũng tăng cao đến mức không thể chịu nổi, cho dù là nhân tướng cũng không chịu nổi, như thể cơ thể sắp bị đốt cháy, nóng bức khó chịu vô cùng.
Dương Ân và Khỉ Gầy không phải người bình thường. Dương Ân có Lam Yêu Cơ, cực kỳ thích nuốt loại nhiệt lượng này, sau đó cung cấp năng lượng trực tiếp cho tim của hắn, Khỉ Gầy chủ yếu tu luyện hỏa huyền khí, cực kỳ thích loại hơi nóng này, hắn ta càng đào càng hăng.
Sau khi Dương Ân và Khỉ Gầy nhanh chóng đào được khoảng nửa canh giờ thì cuối cùng cũng có phát hiện mới. Chỉ thấy bên trong đá Xích Tinh chảy ra một số dịch thể màu đỏ thẫm, cũng chính thứ dịch thể này đang tỏa ra nhiệt lượng cao đến bất thường.
“Đây là dịch thể gì thế?”, Dương Ân kinh ngạc hỏi.
Lúc này đây, trái tim hắn đập cực kỳ nhanh, Lam Yêu Cơ như sắp phá vỡ thân thể hắn mà nhảy ra bất cứ lúc nào để nuốt lấy thứ dịch thể này.
Khỉ Gầy căn bản không có thời gian trả lời Dương Ân, hắn ta thò hẳn đầu qua đó, há miệng nuốt ngay thứ dịch thể nóng rẫy.
Shhh!
Thứ hỏa dịch thể này mang năng lượng cực kỳ kinh khủng, sau khi nuốt vào một ít, Khỉ Gầy đau đến độ phải hít một hơi thật sâu, đồng thời cơ thể hắn ta cũng nhanh chóng biến đổi, cơ thể gầy gò bỗng chốc trở nên cường tráng như vượn, rất nhiều sợi lông màu đó lập tức mọc ra, giống như đang biến thành yêu tinh.
Sau khi biến thành trạng thái này, hắn ta hoàn toàn không sợ đống hỏa dịch thể này nữa, cứ liên tục cắn nuốt từng ngụm lớn, thậm chí còn phát ra âm thanh sảng khoái: “Khà, đã quá đi mất, đại ca, huynh mau ăn một ít đi. Đây là linh dịch Xích Hỏa, cực kỳ thuần khiết, hàm chứa hỏa huyền khí với nồng độ rất cao”.
Khỉ Gầy đã quen với trạng thái biến đổi của mình nên không còn mất đi lý trí nữa, có thể thấy được khả năng khống chế huyết mạch của hắn ta vô cùng nhuần nhuyễn.
“Linh dịch Xích Hỏa? Chẳng trách!”, Dương Ân lộ vẻ bừng tỉnh.
Linh dịch Xích Hỏa là một loại linh dịch của trời đất, tương đương với mấy thứ như địa linh tuyền, chẳng qua tác dụng của linh dịch Xích Hỏa rất khác biệt. Nó là linh dịch thuần hỏa, trải qua tích lũy, ngưng tụ và biến dị đủ loại năng lượng nóng rẫy trong thời gian dài. Thông thường thỉnh thoảng vẫn phát hiện ra nó trong một số ngọn núi lửa xưa cũ, nhưng không ngờ ở chỗ này cũng có.
Nhưng nghĩ tới khu vực gần đây đâu đâu cũng có loại đá thuần hỏa như đá Xích Cương thì việc xuất hiện những thứ như đá Xích Tinh và linh dịch Xích Hỏa cũng là điều hoàn toàn hiển nhiên.
Lam Yêu Cơ ở nơi lồng ngực Dương Ân sắp không thể khống chế được nữa, hắn thấy số lượng linh dịch Xích Hỏa ở đây cũng không ít bèn hỏi Khỉ Gầy: “Chỗ sức mạnh này có đủ cho huynh dùng không?”
Dương Ân cũng muốn có được chỗ sức mạnh này, nhưng hắn cũng muốn thành toàn cho Khỉ Gầy. Nếu Khỉ Gầy nuốt chỗ linh dịch Xích Hỏa này mà có thể chạm được tới cảnh giới vương giả hoặc thăng cấp lên cảnh giới vương giả thì hắn không tranh giành với huynh đệ của mình. Hắn thực sự coi Khỉ Gầy như huynh đệ ruột thịt.
“Đại ca, tới đây đi, sức mạnh ở đây rất dồi dào, cứ việc hấp thụ hết mình”, Khỉ Gầy gọi Dương Ân.
“Vậy ta hấp thụ thật nhé?”, Dương Ân hỏi lại lần nữa.
“Mau đến đây đi, huynh đệ ta cùng nhau bay!”, Khỉ Gầy quá mức phấn khích.
Dương Ân cười cười, không cần kiềm chế Lam Yêu Cơ nữa, hắn thả Lam Yêu Cơ ra ngoài để nó cắn nuốt linh dịch Xích Hỏa ở chỗ này.
Lam Yêu Cơ và đôi cánh màu bạc đều là một phần của cơ thể Dương Ân, thuộc loại thiên phú ngầm, có thể cho phép hắn chỉ huy. Sau khi thoát ra ngoài, nó biến thành một con tinh linh màu xanh dương, nuốt trọn một nhúm linh dịch Xích Hỏa.
Khỉ Gầy trợn trừng hai mắt, hắn ta lần đầu tiên thấy Dương Ân sử dụng Lam Yêu Cơ theo cách này nên kinh ngạc hô lên: “Đại ca, ngọn lửa của huynh nghịch thiên quá rồi đó, lại còn có thể tự động cắn nuốt sức mạnh”.
“Huynh mau hấp thụ đi, nó tham lắm đấy, coi chừng nó nuốt hết sạch linh dịch Xích Hỏa của huynh”, Dương Ân nhắc nhở.
“Ôi chao, thứ này đáng sợ quá đi mất”, sau khi thấy Lam Yêu Cơ tiếp tục nuốt thêm một vốc linh dịch Xích Hỏa nữa, Khỉ Gầy phải hô lên.
Khỉ Gầy cũng không thể giữ kẽ được nữa, hai mắt hắn ta lóe lên ánh lửa màu vàng kim, thuật nhãn luyện bắn cả ra ngoài, rơi luôn vào đống linh dịch Xích Hỏa, trực tiếp hấp thu phần lớn linh dịch Xích Hỏa vào đôi mắt của mình.