Mục lục
Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Luyện dược sư có địa vị như thế nào thì ai cũng biết, quan trọng đến mức mà Phần Thiên Hùng biết rõ hoa hồng Tử thần có mưu đồ nhưng vẫn đồng ý nhượng bộ.

Ông ta đường đường là một đại nguyên soái, nắm giữ quyền binh trong tay, địa vị được vạn người tôn sùng, nhưng cũng không có bản lĩnh cầu được một vị luyện dược sư đi theo bên cạnh mình.

Ở bên trong hoàng triều Đại Hạ, số lượng luyện dược sư chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà phần lớn đều dốc sức phụng sự cho hoàng thất, còn lại số ít cũng đều có tính tình hết sức cổ quái, khinh thường thế nhân, bây giờ khó khăn lắm mới có một vị luyện dược sư xuất hiện trong quân, ông ta không thể nào bỏ qua được, nhất định phải nghĩ ra biện pháp chiêu mộ người này.

Hoa hồng Tử thần làm sao có thể tùy tiện đẩy Dương Ân ra được, nàng ta chỉ lãnh đạm nói: "Luyện dược sư đó vẫn chưa muốn gặp bất cứ ai. Đại tướng quân nếu cần luyện đan thì có thể chuẩn bị sẵn thảo dược, luyện dược sư sẽ giúp luyện chế ra một ít đan dược dưới đan dược cấp Vương”.

“Tướng quân ta muốn gặp một lần cũng không được?”, Phần Thiên Hùng có chút bất mãn nói.

"Luyện dược sư là loại người như thế nào, đại tướng quân hẳn là đã biết rất rõ, ngay cả ta muốn gặp người đó cũng không hề dễ dàng, nếu không phải vị đại sư đó có một truyền nhân ở trong quân đoàn Tử Thần của ta thì cũng sẽ không xuất hiện", hoa hồng Tử thần nói.


“Vị luyện dược sư đó có truyền nhân trong quân đoàn Tử Thần của ngươi?”, Phần Thiên Hùng ngạc nhiên.

“Trong quân đoàn Tử Thần của ngươi có ai mà lại tốt số như vậy?”, Phù Vinh đứng bên cạnh cũng hỏi.

Những trung tướng khác cũng rất tò mò, không biết trong các binh sĩ của quân đoàn Tử Thần có ai lại may mắn như thế, được một vị luyện dược sư sủng ái, bọn họ nhất định phải để ý tới vị truyền nhân kia nhiều hơn.

“Dương Ân!”, hoa hồng Tử thần lãnh đạm nói.

“Cái gì, làm sao có thể là hắn được!”, Tào Kiến Đạt là người đầu tiên phản ứng.

"Tại sao lại không thể là hắn? Những đan dược bán ngoài đó đều là do Dương Ân cố ý nhờ sư phụ của mình luyện chế, nếu không các vị nghĩ là ta có bản lĩnh đi ra lệnh cho một luyện dược sư đã đạt tới cấp bậc tông sư rồi hay sao?", hoa hồng Tử thần nói.

Nàng ta đã thay Dương Ân vẽ ra thân phận là đồ đệ của một luyện dược sư, đơn giản chính vì muốn có thêm một lý do để bảo đảm an toàn cho hắn, nàng ta biết Dương Ân đã đắc tội đến rất nhiều người, những người đó lúc nào cũng chỉ muốn dồn hắn vào chỗ chết, nàng ta không có cách nào kè kè bên cạnh mọi lúc để bảo vệ cho hắn.

Thân phận luyện dược sư của hắn tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, một khi bị lộ tẩy thì Dương Ân sẽ lâm vào tình cảnh càng nguy hiểm hơn, nhưng nếu như xuất hiện một vị luyện dược sư thần bí khác thì có lẽ càng có thể khiến cho người khác phải dè chừng.

Quả nhiên, mấy người Phần Thiên Hùng sau khi nghe hoa hồng Tử thần nói thì đều lộ ra vẻ ảo não, bọn họ cảm thấy lời của hoa hồng Tử thần nói hẳn không phải là giả, nếu không thì làm gì có ai lại vô duyên vô cớ đi cung cấp đan dược cho quân đội chứ.

"Được rồi, vậy ta muốn người đó luyện chế cho ta một ít đan dược, không biết phải trả giá như thế nào?", Phần Thiên Hùng lại hỏi.

"Luyện dược sư bình thường thì mỗi một loại dược liệu cần dùng năm phân mới có thể luyện ra một viên đan dược, nhưng tỷ lệ thành công của vị luyện dược sư này cực cao nên chỉ cần ba phân dược liệu liền có thể luyện ra một viên đan dược, đây cũng là giới hạn của vị luyện dược sư đó", hoa hồng Tử thần nói, dừng một chút nàng ta còn nói: "Các người đừng mong đi tìm tung tích của vị luyện dược sư đó, thực lực của người đó mạnh hơn ta rất nhiều, lúc nào cũng xuất quỷ nhập thần, có thể là người đến từ một thế giới khác, chuyện này các người tự thu xếp ổn thỏa đi".

Ba chữ "thế giới khác" khiến cho những người có mặt đều cảm thấy e dè, bọn họ ở hoàng triều Đại Hạ tuy có thân phận hiển hách, nhưng so với những thế giới bên trên thì vẫn còn kém xa.

Vì vậy, Phần Thiên Hùng cũng không vướng bận gì nữa, đồng ý với những yêu cầu của hoa hồng Tử thần, còn chuẩn bị đem số dược liệu lớn đã tích lũy được trong kho quân đội chuyển tới quân đoàn Tử Thần cho vị luyện dược sư kia luyện đan.

Nhưng đồng thời, hoa hồng Tử thần cũng không được phép phái người ra khu vực đài khiêu chiến giao dịch đan dược nữa, tất cả mọi sự giao dịch đều phải được diễn ra tại kho của quân đội.

Hoa hồng Tử thần đương nhiên không có vấn đề gì, dù sao mục tiêu của nàng ta cũng đã đạt được, và nàng ta tin rằng Dương Ân sẽ không gặp phải bất trắc gì trong khoảng thời gian này.

...

Trên đài khiên chiến đã bước vào giai đoạn ác liệt, năm trăm người đứng đầu đã tranh tài với nhau, đây đều là những tinh hoa trẻ tuổi và là trụ cột của quân đội trong tương lai.

Ở lần khiên chiến thứ ba, Vạn Lam Hinh phải đối mặt với Liệt Tử Anh.

Vạn Lam Hinh tay cầm thương xanh, thân mặc giáp chiến, tóc búi đơn giản, dáng người mảnh khảnh đứng thẳng tắp, những phần da lộ ra ngoài bộ giáp chiến đều mang màu lúa mạch khỏe mạnh. Cô ta không có làn da trắng trẻo mỏng manh như của những người phụ nữ xinh đẹp khác, nhưng cô ta có hương thơm thuần khiết độc đáo của riêng mình, khiến cho cô ta thu được rất nhiều danh tiếng trong quân đội.

"Lam Hinh cố lên, làm thịt cái tên bóng bẩy đó đi!"

"Lam Hinh, ta yêu cô, ta tin tưởng cô sẽ bất khả chiến bại!"

...

Vạn Lam Hinh là đóa hoa đẹp thứ hai trong quân đội bên cạnh hoa hồng Tử thần, cô ta được mọi người gọi là "đóa hoa vàng", điều đó cho thấy cô ta có sức hấp dẫn như thế nào.

Còn Liệt Tử Anh đang đứng đối diện với Vạn Lam Hinh chính là con ngựa đen lớn nhất trong sự kiện này, gã ta vốn là một cai trưởng của sơn ngục, nhưng lần này sư phụ của gã ta là Vương Cửu Trọng đã được quân đội mời đến giúp sức cho nên gã ta cũng đi cùng, một mặt vì muốn lập công trong quân đội, còn mặt khác là vì muốn trả thù cho cha của mình.

Cái chết của cha gã ta có liên quan đến người phụ nữ trước mặt, người mà gã ta từng thích.

“Lam Hinh, không ngờ rằng chúng ta phải gặp lại nhau ở trận khiêu chiến này”, Liệt Tử Anh nói với một nụ cười nhếch mép.

“Đúng là không ngờ”, Vạn Lam Hinh nhẹ gật đầu.

Đối mặt với người đàn ông đã từng dây dưa tình cảm với mình, trong lòng Vạn Lam Hinh vẫn không có một chút hảo cảm nào đối với gã ta, nhưng có thể gặp lại cố nhân cũng khiến cho cô ta cảm thấy nhớ về những ngày tháng còn trấn thủ trên sơn ngục.

"Lam Hinh, ta có một câu hỏi muốn hỏi ngươi".

"Ngươi nói đi".


"Cái chết của cha ta có liên quan đến ngươi phải không?"


"Đúng".


"Vậy thì ngươi đi chết đi!"


...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK