Mục lục
Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện giờ Dương Ân đang tiếp nhận tẩy lễ của Lam Yêu Cơ.

Lam Yêu Cơ do Dương Ân sáng tạo ra, nhưng nó giống như đứa trẻ mới sinh, cần tìm sữa mẹ để an ủi và bù đắp. Mà hiện giờ nó đang trong quá trình làm quen với từng ngóc ngách trong thân thể Dương Ân, để tìm sự an ủi cùng cảm giác bù đắp từ cơ thể hắn.

Cứ như vậy, cơ thể Dương Ân giống như được Lam Yêu Cơ quét qua một lượt. Từ da thịt, kinh mạch, nội tạng cho đến xương cốt.

Rất nhiều tạp chất đều đã được lửa đốt sạch, số tạp chất này vô dụng trong cơ thể, thậm chí còn là thứ hoại tử, không có sức sống.


Đây lại là một lần tôi luyện cực hạn khác nữa, tác dụng hơn những cách kia của Tiểu Hắc gấp bội.

Vô hình trung, thể chất của Dương Ân đã trở thành một võ thể tuyệt thế, không chút tì vết, hoàn mỹ tuyệt đối, cực kỳ có ích cho con đương tu luyện sau này.

“Gâu gâu, chịu không nổi nữa rồi. Tiên hoàng ta tu luyện vô số năm, cũng trải qua đủ loại tôi luyện, đến cả máu rồng còn tắm qua thì mới được đến mức này. Thế mà tên nhóc này mới ngưng tụ được tâm hỏa nhưng đã có cơ duyên đổi đời, thật sự ghen tỵ quá đi mất thôi! Không chút tì vết, tiên thể hoàn mỹ chân chính, một bước vượt qua giấc mộng thành tiên của vô số cường giả tuyệt thế!”, Tiểu Hắc lăn lộn bên cạnh Dương Ân, nó hận không thể cướp đi số mệnh của Dương Ân.

Dương Ân không biết đã qua bao lâu, hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình đang bị thiêu đốt, đốt cho khô người hắn, mà cuối cùng đốm lửa màu xanh lam kia mới dần dần biến mất và hội tụ trước ngực hắn, khi ấy hắn mới tỉnh lại.

Hắn mơ màng mở mắt ra, thấy Tiểu Hắc đang bò trước ngực mình, thè đầu lưỡi ra liếm thì giật bắn dậy, hét lên: “Tiểu Hắc ngươi đừng hòng cướp nụ hôn đầu của ta!”

Tiểu Hắc nhảy ra, khinh bỉ nói: “Ai thèm cướp nụ hôn đầu của ngươi, tởm quá đi!”

“Vậy ban nãy ngươi định làm gì hả!”, Dương Ân hét to.

“Thấy ngươi mãi không tỉnh nên ta cắn ngươi thôi”.

“Nhưng sao ngươi phải xông vào môi ta chứ!”

“Tiên hoàng ta cảnh cáo ngươi nhé nhóc con, ngươi có thể vũ nhục cơ thể ta, nhưng không được làm nhục nhân phẩm của ta! À không, cẩu phẩm! Ta không hề có hứng thú với bọn đàn ông!”, Tiểu Hắc hung ác nói rồi tức tối chạy ra góc khác ngủ.

Nó thật sự không định xông vào miệng Dương Ân mà là vào trái tim của hắn. Nó muốn nếm thử chút Lam Yêu Cơ từ trong người Dương Ân để mở rộng chân hỏa tam muội của nó.

Kết quả Lam Yêu Cơ không chịu mà trực tiếp thu gọn về nội tạng của Dương Ân, khiến nó mất công một chuyến. Mà Dương Ân lại tỉnh vào đúng lúc này, nên mới ra cơ sự.

Dương Ân còn muốn tính toán với Tiểu Hắc nữa, nhưng lại thấy cơ thể mình trơn bóng. Hắn sợ hãi kêu lên: “Quần áo của phó đoàn trưởng ta đâu rồi?”

“Cũng may không có phụ nữ, nếu không ta sẽ mất trong trắng mất”, Dương Ân nhìn trái ngó phải, thấy không có ai khác thì mới yên tâm hơn, bộ dáng sợ người ta làm gì mình.

“Cái dáng đó của ngươi á, không phụ nữ nào thèm đâu!”, Tiểu Hắc trừng mắt nói.

Dương Ân mặc kệ Tiểu Hắc, hắn lại nhìn ra xung quanh, thấy chẳng có chút quần áo nào như kiểu số quần áo trước kia đột nhiên mất tích vậy. Hắn buồn bực vô cùng.

Vào lúc hắn lấy quần áo từ không gian càn khôn ra thì phát hiện làn da của mình trở nên căng bóng, mà còn chắc chắn hơn nữa, thay đổi cực kỳ rõ rệt.

“Không lẽ…”, Dương Ân vui vẻ đoán mò. Hắn không dám nghĩ tiếp nữa mà nội thị cơ thể.

Hắn nhanh chóng nhìn thấy một đốm lửa màu xanh lam to cỡ ngón tay cái đang không ngừng nhảy nhót. Nó chiếu sáng bập bùng, giống như một tiểu yêu tinh đang nhảy múa, cực kỳ quyến rũ.

“Quả nhiên ta đã ngưng tụ được tâm hỏa, haha!”, Dương Ân không đè nén được sự kích động trong lòng, điên cuồng cười lên.

Tâm hỏa đại diện cho tư cách luyện đan và luyện binh, hơn nữa Tiểu Hắc cũng đã nói, khai mở một loại thiên phú tiềm năng trong phủ tạng không dễ chút nào, nhưng hắn đã làm được, ít nhất là hắn có thiên phú khá được.

Nhưng hắn không biết thể chất của mình bây giờ không chỉ là “khá được” nữa mà còn là “không tưởng”.

Cùng lúc đó, Dương Ân cũng phát hiện thực lực của mình đã lên đến cấp tướng cao cấp, huyền khí trong đan điền dày đặc gấp mười mấy lần, mà còn chuyển hóa thành huyền khí lỏng nữa, dần dần hình thành một đầm nước nhỏ cực kỳ tinh khiết.

Có hơn một nửa trong số 720 huyệt đạo đã trở thành huyệt lỏng, càng nhiều kinh mạch bị xé rách quán thông.


Cái gọi là tám mạch thông, trăm mạch thông.


Kỳ kinh bát mạch của hắn đã được đả thông, những kinh mạch nhỏ, kinh mạch vô danh và kinh mạch ẩn giấu khác đều đã được đả thông. Đây chính là tiêu chuẩn để cường hóa võ thể.


Khi tất cả huyệt vị hóa thành lỏng, kinh mạch được đả thông, huyền khí đan điền như biển, chính là lúc hắn chạm đến cảnh giới Địa Hải, trở thành Vương.


“Đừng có hô to gọi nhỏ nữa, mau học luyện đan đi”, Tiểu Hắc khó chịu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK