Những con chim ăn thịt người này không lớn lắm, cái miệng của nó vừa nhọn vừa dài, thích ăn thịt người nhất. Bọn chúng không có linh trí, cho dù là thực lực của Dương Ân và Mộng Băng Tuyết lớn tới đâu thì chúng cũng ào ạt xông lên tìm cái chết.
Dương Ân nóng lòng trở về, hai tay trái phải mở cung, ầm ầm liên tục tung đòn đấm, khiến những con chim ăn thịt người này bị nổ tung.
Sự ngăn cản này khiến tốc độ trở về của Dương Ân bị chậm đi nhiều, khiến hắn vô cùng lo lắng.
Những con chim ăn thịt người cũng không phải là trở ngại cuối cùng của Dương Ân. Chỉ một lát hắn và Mộng Tuyết Băng đã xử lý chúng xong nhưng trời lại bắt đầu đổ mưa sương. Mưa sương vô cùng lạnh lẽo, có thể làm đông tủy, nhưng đối với Dương Ân và Mộng Băng Tuyết mà nói thì bọn chúng chỉ trở thành sức mạnh luyện hóa mà họ hấp thu.
Nếu là bình thường thì Dương Ân sẽ vui vẻ nâng cấp sức mạnh ở trong mưa sương, nhưng bây giờ hắn lại không có tâm trí đâu mà làm vậy. Hắn ghét những trận mưa sương này cản trở tầm nhìn của hắn, khiến tốc độ bay của hắn chậm lại, phải không ngừng phân biệt phương hướng.
Vốn dĩ, chỉ còn lại một nửa canh giờ là có thể trở về quân trấn Man. Bây giờ, ít nhất là cần 1 canh giờ mới làm được điều đó.
Nếu Mộng Băng Tuyết có thể dẫn đường cho hắn thì dễ làm rồi. Đáng tiếc, cô ta lại không biết Dương Ân đang vội vàng đi đâu hơn nữa đầu óc cũng không được sáng láng cho lắm.
…
Mưa sương không chỉ rơi phía Dương Ân mà còn điên cuồng rơi xuống con đường chiến tranh. . Đam Mỹ Sắc
Mấy vị tướng quân cao nhất của quân trấn Man đứng trên đài cao, đang quan sát trận đấu trên đài chiến.
“Quả nhiên, thiên phú của người tộc Man di không phải thứ mà chúng ta có thể so sánh được. Nhưng điều này không phải là lý do mà chúng ta có thể thua tiếp!”, Phần Thiên Hùng chắp tay sau lưng nặng nề nói.
Là một chỉ huy tối cao, ông ta nhìn thấy nhiều tướng lĩnh trẻ tuổi chết như thế thì trong lòng sao có thể bình tĩnh được. Ông ta đau lòng thay cho họ, đồng trời cũng lo lắng thay cho con dân Đại Hạ.
“Một đấu một thì quả thật là tộc Man di sẽ chiếm ưu thế, thuộc hạ vẫn luôn cảm thấy chúng ta bị mắc bẫy rồi”, Hứa Đình Hoằng nặng nề nói.
“Tại sao lại nghĩ như vậy?”, Phần Thiên Hùng hỏi.
“Chúng làm như thế này là giết tuyệt thiên tài trẻ tuổi của chúng ta, đánh đổ gốc rễ của chúng ta”, Hứu Đình Hoằng nói.
“Đây là một cuộc chiến công bằng, những người trẻ không có cách nào chống đỡ thì tương lai cũng khó mà thay thế được những lão già chúng ta. Coi như để họ nhìn rõ sự thật, trong tương lai càng quyết chí tự cường”, Nam Tề Tần nói.
Trước đây, con gái ông ta Nam Như Nam cũng lên đánh một trận, miễn cưỡng giết được một Man tướng. Đây là điều duy nhất khiến ông ta cảm thấy nhẹ nhõm, ít nhất cũng không phải nhanh như vậy đã kẻ đầu bạc tiễn người tóc xanh.
“Nhóc gầy trên chiến trường kia khá ổn đấy nhỉ, tại sao trước đây không có tin tức về hắn ta?”, Phần Thiên Hùng hỏi.
“Đó là đồ đệ mà tướng quân Tả Nhất Đao thu nhận từ quân đoàn Tử Thần, ánh mắt quả thật không tệ. Chắc hắn ta có thể tiếp tục thắng trận tiếp theo”, có người phụ họa nói.
“Hóa ra là vậy. Nếu sau 100 trận mà hắn ta không chết thì thăng chức cho hắn ta thành thiếu tướng!”, Phần Thiên Hùng rất hài lòng với biểu hiện của Khỉ Gầy.
Trên chiến trường, Hô Diên Đại An đánh ra một chiêu tuyệt sát, tạo ra những tổn hại kinh người, man lực mạnh mẽ bá đạo tàn phá mặt đất làm xuất hiện những hố sâu, rất nhiều đất đá bay rào rào, sóng khí cuồn cuộn.
Khỉ Gầy bỗng nhiên nâng đoạn côn đón lấy ngăn chặn, thân thể bị đập mạnh lên mặt đất. Khi mọi người đều cho rắng hắn ta sắp thua thì hai tròng mắt của hắn ta phát ra hai luồng sáng vàng màu lửa, bỗng chốc xuyên qua phòng ngự của Hô Diên Đại An rơi xuống mặt của gã, bắn xuyên thành hai lỗ trên đó.
Hô Diên Đại An không kịp hét lên tiếng nào mà bị nổ tung ngay tại trận.
Gã nằm mơ cũng không ngờ, mình sẽ bị giết chết ở đây. Gã chính là một trong những dũng sĩ trẻ tuổi mạnh nhất.
Một đòn này của Khỉ Gầy đã kinh động 4 phía.
“Làm tốt lắm!”, những binh sĩ Đại Hạ đồng thành hô lên.
“Nhanh thả người!”, Phần Diệu Dương lại thúc giục quân Man giả tù binh.
“Thả hắn ta ra”, Hoàng Phủ La Sát chỉ một tù binh bên cạnh Vạn Lam Hinh nói.
Hắn ta cố ý không thả Vạn Lam Hinh, rõ ràng là đang kích thích Khỉ Gầy, khích thích tôn nghiêm của những binh sĩ Đại Hạ.
“Trận tiếp theo ai lên, hắn ta có thuật về mắt hiếm gặp, nhất định phải cẩn thận”, Hoàng Phủ La Sát nhắc nhở nói.
“Cho dù hắn ta có thuật mắt gì, chỉ cần cẩn thận một chút là chắc chắn có thể thắng hắn ta. Trận này ta lên!”, có Man tướng xung phong lên giết giặc nói.
Thế là một Man tướng cầm song đao xông lên chém giết Khỉ Gầy trên chiến trường. Gã định không cho Khỉ Gầy có chút thời gian để thở.
Tên Man tướng chưa tới trước mặt Khỉ Gầy nhưng đã có những đòn tấn công của song đao hóa thành hai luồng sức mạnh hình vòm bá đạo bao phủ Khỉ Gầy, muốn cắt xẻ thân thể của hắn ta ngay lập tức.
Khỉ Gầy dốc sức đột phá, rất nhiều huyền khí thiên địa xâm nhập vào cơ thể của hắn ta khiến đôi mắt hắn lại càng phát ra màu đỏ rực như hai ngọn lửa, mà trên cơ thể của hắn ta cũng xảy ra thay đổi, bắp thịt nở ra khiến quần áo bị rách, lông tóc nhanh chóng dài ra.
Grào!
Khi lực song đao rơi xuống thì cuối cùng Khỉ Gầy cũng thay đổi dị thường. Dường như hắn ta trở thành một con vượn, ngửa mặt lên trời gầm lớn. Sức mạnh đáng sợ sinh ra khiến lực song đao chấn động dường như bị tiêu tan. Hắn ta giơ tay đánh ánh đao của song đao, khiến ánh đao bị vỡ thành 4, 5 phần.
“Cho dù ngươi là người hay là yêu, thì sẽ cũng bị giết chết!”, Man tướng nâng song đao, thúc đẩy sức mạnh, hét lớn. Song đao tràn đầy Man lực nồng đậm lại lần nữa dốc sức liên tục chém xuống Khỉ Gầy.
“Giết!”, Khỉ Gầy dường như đã mất hết lý trí, chỉ còn ý chí chiến đấu nồng đậm, đoạn côn bùng nổ hỏa lực màu vàng mãnh liệt, quét qua cứng đối cứng.
Ầm ầm ầm!
Đoạn côn của Khỉ Gầy đánh vỡ ánh đao của song đao, đoạn côn dễ dàng đánh tới, khiến cho phòng ngự của Man tướng nổ tung, gãy xương tay ngay tại trận, song đao rơi xuống, bỗng chốc như cá nằm trên thớt bị Khỉ Gầy băm làm chả.
Sức chiến đấu biến thái này thật sự đã vượt qua sức mạnh của cảnh giới nhân tướng cùng cấp, vô cùng lớn mạnh.