Lục Trí không có nguồn năng lượng nào bảo vệ cơ thể, ngay lập tức rơi vào mê man.
Dương Ân cũng bị chấn động tinh thần, giống như khi bị tinh thần lực của Xúc Hồn Đằng Vương kích thích vậy, đây chính là sự công kích của tinh thần lực.
Thật may Dương Ân còn có đóa hoa thần đình, cho dù tinh thần lực này có thể làm tổn thương vương giả cao cấp thì cũng không thể nào làm tổn thương được hắn.
Dương Ân lợi dụng tinh thần lực của chính mình cảm ứng nguồn gốc của luồng sóng âm đang vang tới, trong đầu liền xuất hiện hai bóng người, một kẻ mù gảy đàn cổ cầm, một kẻ điếc gảy đàn tỳ bà.
Đứng vị trí thứ năm trong bảng Độc Thủ chính là "Cổ Cầm mù và Tỳ Bà điếc".
Hai kẻ này đều đã già nua, phục sức trên người vô cùng cổ quái, cả hai đứng rúc vào nhau, bọn chúng có thiên phú sử dụng âm thanh để giết người, một bộ đôi sát thủ có quỷ ý hợp nhất.
Cổ cầm phát ra âm thanh âm trầm ảnh hưởng đến thần hồn của đối phương, trong khi tỳ bà liên tục đánh ra kình lực muốn cắt cổ của đối phương.
"Băng Tuyết, cô bảo vệ bọn họ", Dương Ân dặn dò Mộng Băng Tuyết, sau đó liền sử dụng chân Phong Thần phóng tới chỗ hai kẻ kia.
Khi Cổ Cầm mù và Tỳ Bà điếc cảm nhận được sự xuất hiện của Dương Ân, tốc độ gảy đàn của bọn chúng càng trở nên nhanh hơn, sóng âm tạo thành mười tám loại binh khí phóng về phía Dương Ân.
Đây là chiêu thức điều khiển năng lượng sóng âm bằng tinh thần lực, hướng thẳng vào đỉnh đầu Dương Ân đánh tới, muốn tiêu diệt linh hồn của Dương Ân.
Dương Ân đã từng giao thủ với Xúc Hồn Đằng Vương ở đầm lầy bên trong dãy núi, sớm đã thông hiểu chiêu thức này của bọn chúng, cho nên nhanh chóng vận dụng đóa hoa thần đình tiến hành phòng ngự, từng cánh hoa rung chuyển, sinh ra một nguồn năng lượng khác cản trở hết tất cả nguồn năng lượng sóng âm của kẻ địch đanh đánh tới, khiến cho bọn chúng không thể nào gây thương tổn được cho Dương Ân, ngược lại còn khiến cho "tiềm năng loại hồn" của hắn được kích thích, sinh ra một loại cảm giác tựa hồ như đang thức tỉnh.
Cùng lúc đó, đóa hoa thần đình của hắn vẫn đang rung chuyển, hắn đã sớm ngưng tụ ra được một linh hồn nhỏ thực chất ở bên trên đóa hoa thần đình, nó đang bộc phát ra nguồn sức mạnh không thể giải thích được, như thể có một nguồn ánh sáng tinh thần đang ngưng tụ thành hình.
Dương Ân cảm thấy hơi đau nơi ấn đường, giống như có cái gì muốn nứt ra, hắn nghĩ rằng đó là do công kích của đối phương khiến cho hắn cảm thấy đau đớn, ngay lập tức giận dữ quát lên: "Bọn chuột nhắt, nhận lấy cái chết đi!"
Dương Ân càng chạy càng nhanh, mỗi bước chân của hắn đều tạo thành những cái hố sâu trên mặt đất, hắn chỉ nhảy một bước đã phóng tới mấy chục trượng xa, trong khi hắn còn đang ở trên không, chân của hắn đã tung ra một loạt những cú đá.
Chân Phong Thần.
Đây là hiệu quả sau khi hắn đã phối hợp chân Phong Thần và Chạy Như Bay, tăng cường sức mạnh thiên phú, trong nháy mắt liền tung ra bảy bảy bốn mươi chín loại biến hóa, Chạy Như Bay cũng đã luyện đến giai đoạn hoàn mỹ, sức mạnh nghịch thiên hướng về phía Cổ Cầm mù và Tỳ Bà điếc đá tới.
Sức mạnh đá ra vô cùng bá đạo, lướt qua chỗ nào thì cấy cối chỗ đó ngay lập tức bị nghiền thành bột, cát đá bay tứ tung, không cách nào ngăn trở.
Cổ Cầm mù kéo dây đàn, Tỳ Bà điếc rải hợp âm, truyền tất cả tinh thần lực vào trong âm thanh, âm thanh đại tác, tinh thần lực tăng vọt, không chỉ có thể công kích thần đình của Dương Ân mà còn có thể gây tổn thương cho thân thể của hắn.
Bang bang!
Trong nháy mắt, sức mạnh của chân Phong Thần và sức mạnh của sóng âm va chạm với nhau, sức mạnh sóng âm bị sức mạnh của chân Phong Thần đá nát, nhưng vẫn còn một chút dư lực xông về phía Dương Ân.
Dư lực này xông tới quá đột ngột, khiến cho đối phương khó lòng phòng bị, không phải ai cũng có thể ngăn cản được.
Bộ đôi song sát Cổ Cầm mù và Tỳ Bà điếc có thể xếp hạng thứ năm trong bảng Độc Thủ, cũng đủ để chứng minh thực lực của bọn chúng đáng sợ như thế nào.
Thật không may, hôm nay bọn chúng đã gặp phải Dương Ân chứ không phải một vị vương giả nào khác.
Thực lực của bọn chúng hoàn toàn không có khả năng khiến cho Dương Ân bị tổn thương, linh hồn bên trong thần đình của Dương Ân ngưng tụ tinh thần lực, tạo nên một con mắt thứ ba ở ấn đường của hắn, ngay vị trí mà nãy giờ vẫn khiến cho hắn đau đớn khó chịu, cảm giác như muốn nứt ra nhưng lại không thể nào nứt ra được vậy.
"Nứt ra cho ta!", Dương Ân thúc giục năng lượng toàn thân, bao gồm cả năng lượng huyết mạch, trong nháy mắt sôi trào bùng nổ, khiến cho ấn đường nứt ra, tại nơi đó tựa hồ như đã có con mắt thứ ba xuất hiện, còn có một nguồn năng lượng vô hình từ trong đó bắn ra, hướng thẳng về phía của Cổ Cầm mù và Tỳ Bà điếc.
Á! Á!
Sau khi bị nguồn năng lượng vô hình từ ấn đường của Dương Ân bắn trúng, cả Cổ Cầm mù và Tỳ Bà điếc đều phát ra tiếng kêu thảm thiết, ngã xuống đất chết ngay tại chỗ.
Dương Ân cảm thấy thần đình của mình bị tổn hao năng lượng rất nhiều, không có cách nào tiếp tục duy trì sự hiện diện của con mắt thứ ba, ấn đường khép lại, khiến cho hắn cảm thấy rất lúng túng, hắn lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ đây là sức mạnh của tiềm năng thiên phú loại hồn?"
Hắn cũng không hề chuẩn bị từ trước, chuyện này xảy ra đột ngột đến mức khiến cho ngay cả Tiểu Hắc ở phía sau hắn cũng cảm thấy kinh ngạc, hai mắt sáng lên giống như vừa được chó mẹ tắm táp cho vậy, lưỡi chó không ngừng thè ra hít thở, nước miếng không ngừng chảy ra đầm đìa, trong lòng của nó đang vô cùng kích động kêu gào: "Ta biết vì sao hắn lại trở thành người có duyên rồi, hắn cũng có thần thông giống như chủ nhân vậy, thật là quá tốt".
Dương Ân không thể nghe thấy được những lời này của Tiểu Hắc, hắn vẫn còn đang bàng hoàng, không hiểu tiềm năng thiên phú của mình đã giết chết hai kẻ trước mặt như thế nào.
Hắn dò xét một chút, phát hiện trên người hai kẻ kia căn bản không có bất kỳ vết thương nào, thế mà bọn chúng lại tự nhiên ngã xuống đất chết hết.
Trước khi hắn có thể suy nghĩ rõ ràng, thì đã có ba luồng khí tức cường hãn đồng loạt đánh về phía hắn.