Mục lục
Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Núi băng không còn nữa, mà thay vào đó là một chốn bồng lai tiên cảnh với dòng nước suối ấm áp, trong xanh.

Ở đây có núi cao, có suối trong, có cây xanh, có trâu và ngựa, có chim bay, còn có từng đám mây trắng bồng bềnh trôi trên trời xanh, quả là một thế giới tươi mới và sống động.

Lúc Dương Ân xuất hiện ở nơi này, hắn đã hoàn toàn chết lặng.

Vừa nãy vẫn còn ở trong núi băng, trong nháy mắt đã đến được chốn bồng lai tiên cảnh, hắn tự hỏi, liệu bản thân có phải là đang nằm mơ hay không, hắn dụi mắt liên tục, phát hiện tất cả những điều này đều là sự thật.


Cùng lúc đó, Thái Thượng Cửu Huyền quyết trong cơ thể phản ứng càng thêm mãnh liệt, chỉ dẫn nhìn về một hướng, sau đó hắn thấy cách đó không xa trên không trung lại có một nhánh Sương Tuyền đang treo ngược. Nó lấp lánh như băng sương, lại giống nước suối đang không ngừng chảy xuống, từng luồng huyền tinh khí dày đặc bao phủ.

Phía dưới nó còn có những loài hoa, cỏ xứ lạnh óng ánh, đều là cấp bậc dược vương quý hiếm khó thấy được, thậm chí còn có một vài loài cây cỏ xinh đẹp khác thường hơn nữa, có thể là thiên dược ngàn năm trong truyền thuyết.

“Huyền tinh khí Sương Tuyền cuối cùng cũng bị ta tìm thấy rồi!”, Dương Ân vô cùng hưng phấn kêu lên.

Song, hắn còn chưa kịp vui mừng thì đã nhìn thấy Giao long băng và con rùa vân bạc lần lượt xuất hiện ở đây, nguy cơ lập tức dâng lên trong lòng.

“Haha, ta biết ngay đại nạn không chết thì sẽ có hậu phúc mà, đây là tinh khí cực hàn từ đất trời, chính là vật được chuẩn bị cho bổn tôn thăng cấp!”. Giao long băng kéo lê nửa người nó cười điên dại nói.

Con rùa vân bạc tương đối thấp bé, trực tiếp thu mình vào trong mai, như hóa thành một hòn đá, từ từ nhích chuyển về hướng của huyền tinh khí Sương Tuyền.

Chỉ đáng tiếc, mưu kế nhỏ này của nó hoàn toàn không thể thoát khỏi tầm mắt của giao long băng. Giao long băng trực tiếp phun ra ngoài một luồng khí băng giá đóng băng nó, giờ đây rừa đã hoàn toàn biến thành một khối băng đăng hình rùa.

“Giao long băng, ngươi đã làm gì Tiểu Hắc rồi?”. Dương Ân đã thấy giao long băng bị trọng thương, thứ đầu tiên hắn lo không phải là cảnh ngộ của bản thân, mà là sự an nguy của Tiểu Hắc, hắn hoàn toàn không mong muốn Tiểu Hắc xảy ra bất cứ chuyện gì bất trắc.

“Ngươi đang hỏi con chó nhỏ màu đen đó sao? Nó đã trở thành thức ăn trong bụng ta rồi!”. Giao long băng nhàn nhạt đáp, sau đó nó lại nói: “Ngươi với nó là cùng một giuộc, đúng chứ! Vậy thì ngươi cũng chui vào trong bụng ta để đoàn tụ nó đi!”

Giao long băng cực kì hận Tiểu Hắc, ngọn lửa đáng sợ kia đã suýt khiến nó mất mạng, giờ trước mắt lại gặp được đồng bọn của Tiểu Hắc, nó ắt sẽ không bỏ qua.

Cái đầu khổng lồ kia của giao long băng xông về phía Dương Ân mà cắn.

Mặc dù lực chiến đấu của giao long băng đã giảm mạnh, nhưng nếu nó muốn đối phó với loài người nhỏ bé thì vẫn không phải là vấn đề.

Sau khi Dương Ân nghe thấy tin dữ của Tiểu Hắc, hai mắt trở nên đỏ ngầu, máu trong người sôi trào, sát khí dày đặc tăng đến đỉnh điểm, đạo Tử thần trong cánh hoa Thần đình được phóng thích ra, bao phủ lên mọi thứ ở gần đó. Lúc Giao long băng lao đến, Dương Ân đã cầm cây Thương Tam Long hai lưỡi, chủ động xông đến hét lên: “Ngươi bồi táng với Tiểu Hắc đi!”

Lúc ở trong sơn ngục, Dương Ân may mắn gặp được Tiểu Hắc, có được sự giúp đỡ của Tiểu Hắc nên hắn mới có thể từng bước từng bước đi đến ngày hôm nay. Nếu không có Tiểu Hắc, e là hắn vẫn đang chật vật trong sơn ngục, thậm chí là đã chết rồi. Hắn sớm đã coi Tiểu Hắc là người bạn đồng hành thân thiết nhất, cho dù hắn có chết thì cũng đều không muốn nhìn thấy Tiểu Hắc xảy ra chuyện, vậy mà giao long băng trước mặt hắn lại ăn Tiểu Hắc mất rồi, hắn thực sự rất phẫn nộ, cho dù có phải liều mạng, hắn cũng phải kéo giao long băng bồi táng cùng.

Cuồng Lãng Thất Điệp!

Dương Ân điên cuồng rút ra huyền khí trong cơ thể, cây Thương Tam Long hai lưỡi liên tiếp phóng ra giống như từng đợt sóng đang không ngừng nối tiếp nhau bắn phá về phía giao long băng.

Đợt công kích này không là gì trong mắt giao long băng, nhưng có đạo Tử thần của Dương Ân đan xen lẫn vào nhau, lực phá hoại không đơn giản như là một cộng một bằng hai.

Đạo Tử thần có thể khiến người ta sản sinh cảm giác sợ hãi cái chết, ngay cả là linh yêu cũng sẽ bị ảnh hưởng. Dù cảnh giới của giao long băng rất cao, khi nó đang ở thời kỳ cường thịnh, chút sức mạnh của đạo Tử thần này đúng là vẫn chưa đến mức ảnh hưởng được đến nó nhưng hiện giờ phần lớn cơ thể của nó bị hư hại, vết thương cực kỳ nghiêm trọng, chỉ còn chưa đầy một phần ba lực chiến đấu so với thời kỳ cường thịnh, không có cách nào xóa bỏ sự ảnh hưởng của đạo Tử thần, điều này khiến nó lại một lần nữa sinh ra cảm giác cận kề với cái chết như lúc bị tam muội chân hỏa vừa nãy đốt trụi hoàn toàn.

Ngay lúc nó lộ ra vẻ hoảng sợ, thì cây Thương Tam Long hai lưỡi của Dương Ân đã đâm thẳng vào cổ họng nó một cách tàn nhẫn.

Loong coong!

Dương Ân vốn tưởng rằng mình có thể đâm xuyên qua người giao long băng chỉ với một nhát đâm nhưng đáng tiếc khi cây Thương Tam Long hai lưỡi của hắn đã đâm trúng đối phương nhưng lại phát ra một âm thanh lanh lảnh. Với tất cả sức lực của mình, hắn vẫn không cách nào đâm thủng cổ họng của giao long băng, mà chỉ đâm sâu vào được mấy phần mà thôi.

Dương Ân không chút nghĩ ngợi, lại một lần nữa thúc toàn lực đâm vào, nhưng giao long băng sao có thể cho hắn cơ hội này được cơ chứ, trực tiếp lắc người, gây ra chấn động vô cùng mạnh đập vào Dương Ân khiến hắn bay đi.


Cho dù sức mạnh còn lại của giao long băng chỉ còn chưa đến một phần ba lực chiến đấu, nhưng Dương Ân cũng không thể ngăn cản được, hắn chỉ cảm thấy thân thể rã rời, nội tạng trong cơ thể đều cảm giác như đang dịch chuyển.


Giao long băng không để cho Dương Ân có cơ hội phản kháng, lại một lần nữa lao đến. Dương Ân tuy đang nằm bất động tại chỗ nhưng trên thực tế, hắn đang thúc giục cánh Băng Nhẫn trong thận, nó đột nhiên bay ra giống như một cặp lưỡi đao trực tiếp bổ về phía giao long băng đầy hung hãn.


Khí thế của giao long băng không hề suy giảm, cũng không ngờ được Dương Ân lại có một đòn tấn công quỷ dị như vậy, dù nó đã né kịp thời nhưng trên người vẫn bị một đao cánh Băng Nhẫn chém trúng, máu tươi không ngừng rướm ra.


Dương Ân điều khiển cánh Băng Nhẫn liên tiếp tấn công giao long băng, hắn gầm lên một tiếng: “Giết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK