Hai câu nói đơn giản của Chu Nam đã khiến ba Lý ngã phịch xuống đất.
Vợ cũ của Phó Đình Viễn?
Và bây giờ đang theo đuổi lại một lần nữa?
Ba Lý hít một hơi lạnh, không nói được một câu nào.
Thảo nào lần này con trai ông ta lại bị chỉnh một cách thê thảm như vậy, hóa ra là đã đắc tội ông lớn này rồi.
“Sếp Lý, cậu nhà cũng thật sự cần làm người lại một lần nữa. Ông cứ chờ xem đi.” Chu Nam nói thêm một câu cuối cùng rồi cúp máy.
Mặc dù Chu Nam không nói rõ điều gì, nhưng rõ ràng đang cảnh cáo ba Lý, lần này con trai của ông ta cứ ở lại trong trại giam thành thật tiếp nhận cải tạo, làm người lại một lần nữa đi thôi.
Nếu ba Lý tiếp tục nghĩ cách cứu người, vậy sẽ phải cân nhắc xem liệu mình có phải là đối thủ của Phó Đình Viễn hay không.
Ba Lý tuyệt vọng đứng dậy khỏi mặt đất, ngồi vào trong xe rồi bỏ chạy lấy người.
Làm sao ông ta có thể là đối thủ của Phó Đình Viễn cơ chứ?
Trong khắp cái Giang Thành này, có bao nhiêu người là đối thủ của Phó Đình Viễn đâu?
Chu Nam nói đúng, con trai của ông ta thật sự cần phải trở thành một con người mới. Cả ngày anh ta lăn tới lăn lui như vậy, ông ta cũng biết sớm muộn sẽ có chuyện.
Du Ân đương nhiên cũng nhìn thấy Lý Toàn Minh bị tai nạn qua tin tức. Tô Ngưng liền gửi tin nhắn thoại cho cô trước tiên, bày tỏ ý vô cùng hả hê.
"Ha ha ha, lần này Lý Toàn Minh gặp hạn rồi, cậu không cần phải lo lắng anh ta quấy rầy cậu nữa."
"Tớ đoán là Phó Đình Viễn ra tay đúng không?"
"Nếu cậu không nói chuyện này cho ba cậu thì khẳng định là Phó Đình Viễn xử lý Lý Toàn Minh rồi."
"Không thể không thừa nhận rằng thủ đoạn của Phó Đình Viễn rất đơn giản và thô bạo, quá phù hợp để đối phó với những kẻ cặn bã như Lý Toàn Minh."
Du Ân không hoàn toàn tin là do Phó Đình Viễn làm: "Anh ta sẽ không lo chuyện bao đồng thế chứ?"
Tô Ngưng thở dài: "Đó là bởi vì cậu không biết những gì Lý Toàn Minh nói bên ngoài kinh tởm cỡ nào đâu."
Dù sao Tô Ngưng cũng là người của làng giải trí, rất tinh thông về mặt tin tức. Những lời khốn nạn mà Lý Toàn Minh nói đều lọt vào tai Tô Ngưng, Tô Ngưng cố ý không nói cho Du Ân biết, để không ảnh hưởng tâm trạng của Du Ân.
Nếu Phó Đình Viễn không ra tay, Tô Ngưng còn đang muốn tìm cơ hội dạy dỗ Lý Toàn Minh một bài học trong âm thầm đây này, nhất là cái miệng vừa đê hèn vừa tồi bại kia, thế nào cô ấy cũng phải đánh cho Lý Toàn Minh răng rơi đầy đất mới hả giận.
Bây giờ Phó Đình Viễn đã ra tay, cô ấy cũng bớt việc hơn.
Tô Ngưng nói thêm: "Phó Đình Viễn làm như vậy rất tốt, giết gà dọa khỉ."
Du Ân có chút bất đắc dĩ mà nói: "Nhưng người tớ không muốn quan tâm nhất chính là anh ta. Khi nào anh ta cũng có thể tự giác một chút, có thể chủ động biến mất khỏi mắt tớ thì tốt rồi."