Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thư phòng của Diệp Văn rất rộng, kệ sách đóng trên tường, nơi nơi đều lộ ra chốn thư hương. 

Ngồi trước bàn làm việc, ngước mắt lên có thể nhìn thấy hoa cỏ xanh mơn ở 

ngoài sân, vô cùng thư thái. 

Diệp Văn bật máy tính sau đó đưa cho Du Ân nói: “Cô cứ dùng đi, yên tâm mà viết, tôi và sếp Phó đi ra ngoài uống ly trà sẽ không quấy rầy cô.” 

“Vâng.” Du Ân gật đầu, cảm thấy vô cùng ấm lòng. 

Lần này cô nhất định sẽ dốc hết sức, dùng thực lực để chứng minh bản thân đã bị người ta sao chép. 

Diệp Văn lấy ra một quyển sách mình vừa ra mắt từ trên kệ sách xuống, lật ra một đoạn trong đó, nói: “Cải biên đoạn này đi.” 

Sau khi giao đề xong, Diệp Văn liền bảo Phó Đình Viễn rời đi. Lúc Phó Đình Viễn đi đến cửa thư phòng anh chợt quay đầu lại nhìn Du Ân một cái. 

Du Ân lại nhìn thấy sự cổ vũ hiện ra trong mắt anh, cảm thấy rất kinh ngạc. 

Trong ấn tượng từ trước đến nay của Du Ân, Phó Đình Viễn là kiểu đàn ông rất kiêu ngạo cũng rất cứng rắn, anh sẽ không săn sóc người khác, cũng sẽ không quan tâm, lại càng không tinh tế đi an ủi dỗ dành ai. Anh không độc miệng chèn ép người ta đã là tốt lắm rồi. 

Nhưng bây giờ anh lại nhìn cô với ánh mắt động viên, Du Ân kinh ngạc vội vàng dời mắt đi chỗ khác. 

Phó Đình Viễn và Diệp Văn đi ra ngoài ngồi ở trong phòng khách, Diệp Văn pha một ấm trà Phổ Nhĩ hảo hạng, hai người vừa uống trà vừa nói chuyện. 

Diệp Văn mở lời trước: “Sếp Phó thứ cho tôi mạo muội, xin hỏi anh và biên kịch Vi Lương có quan hệ gì?” của tôi.” 

Nghe thấy đáp án này, tuy Diệp Văn đã có tuổi vốn vững vàng như núi, trong lúc nhất thời cũng bị sặc nước trà ho khan khù khụ. 

“Sao lại ly hôn?”. 

“Sao ly hôn rồi mà bây giờ lại ở bên nhau?” 

Diệp Văn hỏi liên tiếp hai câu, bề ngoài tuy Phó Đình Viễn không hề dao động nhưng trong lòng lại vô cùng kháng cự. 

Diệp Văn hỏi như thế khác gì lột da người ta, nghe có được không? 

Dường như Diệp Văn nhìn ra được anh bài xích, ôn hòa cười một tiếng: “Nếu anh không muốn trả lời cũng không sao, là tôi đường đột quá.” 

Diệp Văn biết mình hỏi như thế thực sự quá đường đột, hôm nay ông ấy và Phó Đình Viễn cũng chỉ mới là lần thứ hai gặp nhau chính thức, lại càng là lần đầu tiên gặp Du Ân, ông ấy hỏi chuyện kết hôn li hôn của hai người bọn họ thật sự là không phù hợp lắm. 

Ông ấy cũng không biết bản thân vừa rồi bị làm sao, vừa nghe thấy Du Ân là Vợ cũ của Phó Đình Viễn đã không nhịn được muốn biết nhiều hơn. 

Phó Đình Viễn nâng chén trà nhấp một ngụm, giọng nói thấp hơn vài phần: “Là cô ấy đề nghị li hôn, nói là vì tôi không yêu cô ấy, cô ấy mệt rồi.” 

“Về phần tại sao ly hôn rồi còn ở bên nhau thì là vì tôi ngay lúc bắt đầu cũng không biết cô ấy là biên kịch, đã tham gia đầu tư vào một bộ phim của công ty cô ấy.” 

Sau khi Diệp Văn nghe xong cảm thấy tức giận kì lạ: “Kết hôn với người ta ba năm mà anh không biết người ta là biên kịch.” 

Phó Đình Viễn: "..” 

Chuyện này thực sự khiến cho anh không thể ngẩng đầu trước mặt bất kỳ ai, bao gồm cả chuyện cô không ăn thịt dê bò anh cũng không biết, những thứ này thực sự là chứng cứ anh không yêu cô, cũng là thứ anh đang bị lên án. 

Bất đắc dĩ, anh nói thẳng thắn: “Trước kia tôi đúng là không biết yêu cô ấy thế nào.” 

Diệp Văn hừ lạnh một tiếng, nháy mắt cảm thấy Phó Đình Viễn vô cùng chướng mắt. 

Cô gái kia vừa nhìn đã thấy là một người hiền lành dịu dàng, ai cưới được cô nhất định là kiếp trước đã cứu vớt dải ngân hà. 

Diệp Văn uống ngụm trà, tức giận nói với Phó Đình Viễn: “Tôi thấy hiện giờ anh lại rất thích người ta rồi đấy.” 

Những chuyện giữa nam nữ với nhau, kỳ thật người sáng suốt chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra ngay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK