Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không theo đuổi lại được thì cho dù Du Ân có nuôi mười con mèo cũng không liên quan gì tới Phó Đình Viễn. 

Nhưng nếu theo đuổi lại được, thế thì Phó Đình Viên phải chấp nhận việc cuộc sống nửa đời sau có thú cưng trong nhà. 

Phó Đình Viễn: "..." 

Sao anh cảm thấy đám mấy tên Dịch Thận Chi này hoàn toàn không có lòng muốn giúp anh mà như đang cười vào mặt anh thế không biết. 

"Không nói thì thôi." Anh để lại một câu rồi không để ý họ nữa, anh bảo Chu Nam hoặc Chu Mi đi tìm là được chứ gì. 

Giang Kính Hàn lúc này mới chậm rãi phát ngôn: "Là một người trong nhà có nuôi một berger Đức và một con golden retriever, tôi chắc chắn biết được tiệm thú cưng cao cấp nhất Giang Thành này." 

Nhắc đến hai con chó ở nhà, Giang Kính Hàn chỉ biết thầm chửi. 

Rõ ràng là do anh ta nuôi chúng nó từ nhỏ đến lớn, cuối cùng cô Vợ vừa vào nhà thì hai chú chó lại chỉ biết quấn quít vợ anh ta thôi. 

Không phải mọi người đều nói chó rất trung thành hay sao, sao đến lượt anh ta lại thay lòng cả thể? 

Giang Kính Hàn cuối cùng vẫn gửi một danh thiếp sang cho Phó Đình Viễn: "Cậu liên lạc anh ấy là được, đây là chủ cửa tiệm đó." 

"Cảm ơn." Phó Đình Viễn cuối cùng mới trả lời một câu. 

Giang Kính Hàn đáp: "Không cần cảm ơn, sau này quay lại với Du Ân rồi đừng quên mời tôi một ly rượu mừng là được." 

Vừa dứt câu, Dịch Thận Chi lập tức tag Giang Kính Hàn nói: "Đừng làm như mỗi cậu ra sức vậy, tôi và Hứa Hàng cũng vất vả giúp đỡ lắm đó, sau này phải mời cả chúng tôi nữa." 

Hứa Hàng nói: "Đúng rồi đó Lão Phó, sau này quay lại với nhau rồi thì làm một cái hôn lễ đi, cậu còn chưa cho Du Ân nhà người ta một cái hôn lễ ra hồn, cô gái nào cũng sẽ thấy tiếc hết" 

Bị đảm Hứa Hàng nhắc, Phó Đình Viễn mới ý thức được hôn lễ quả thật là một chuyện lớn. 

Trước kia anh và Du Ân chỉ mới làm giấy kết hôn, không ai nhắc đến chuyện hôn lễ. 

Hai người cũng hiểu phần nào ngọn ngành cuộc hôn nhân này, cho dù là ông cụ bắt anh cưới Du Ân cũng không nhắc chuyện này, chắc rằng ông cụ cũng nghĩ đến cảnh tượng gượng gạo trong hôn lễ trước mọi người. 

"Được." Phó Đình Viễn đáp gọn một câu trong group. 

Đồng thời anh cũng tự thề với lòng, sau này phải cho Du Ân một hôn lễ thật hoàng tráng, cho 

có một thân phận rõ ràng, thừa nhận cô, chấp nhận cô. 

Nghĩ thế, tay anh bất giác bấm mở duyệt web, bắt đầu tìm kiếm các kiểu áo cưới. 

Du Ân ngồi bên cạnh vô tình liếc sang anh, lúc phát hiện anh đang xem áo cưới, cả người cô đông cứng lại. 

Cô không cách nào quên được hôn nhân của mình và Phó Đình Viễn không có hôn lễ, không có yến tiệc, không được công khai, cho đến bây giờ, vẫn còn nhiều người thậm chí không biết Phó Đình Viễn từng kết hôn. 

Lúc vẫn còn là thiếu nữ, không phải cô chưa từng mơ tới cảnh mình mặc áo cưới trắng tinh khiết gả cho người đàn ông mình yêu thương. 

Nhưng sau này hiện thực dạy cô nhận rõ, hôn nhân của cô không có áo cưới, không có hôn lễ, thậm chí cả tình yêu cũng không. 

Tô Ngưng từng nói cuộc hôn nhân này của cô thật ra không phải là cô gả cho Phó Đình Viễn, mà là gả cho sự tình nguyện đến từ một phía của cô mà thôi. 

Du Ân thừa nhận rằng nhận định này của Tô Ngưng tuy rằng rất đau lòng nhưng đồng thời nó cũng làm cô tỉnh ngộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK