Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Phó Đình Viễn thay quần áo xong, Hứa Hàng lại hỏi: “Trản cậu bị sao thế?” 

Phó Đình Viễn cụp mắt xuống, thản nhiên nói: “Bị mẹ tôi lấy ấm trà đập.” 

Hứa Hàng thở dài: “Để tôi băng bó lại cho cậu” 

Băng gạc được quản gia ở chỗ ông nội băng lại trước đó, bởi vì vừa nãy đánh nhau với Chung Văn Thành mà sắp bị rớt ra. 

Phó Đình Viễn chạm vào miếng gạc trên trán và kéo nó ra. 

Hứa Hàng kịp thời mang cồn iốt và băng gạc đã khử trùng đến, lau rửa và băng bó lại cho anh. 

“Mấy ngày này không được đụng vào nước, tốt nhất không nên động vào thuốc lá và rượu để tránh bị nhiễm trùng” Hứa Hàng căn dặn. 

Phó Đình Viễn ậm ừ, rồi nói: “Giúp tôi tìm một bác sĩ tâm lý giỏi.” 

Hứa Hàng biết anh tìm bác sĩ tâm lý là vì Du Ân nên lập tức nói: “Tôi đã liên lạc xong rồi, chờ Du Ân hạ sốt là có thể tìm cô ta để hàn huyên” 

Phó Đình Viễn nhướng mày: “Nam hay nữ?” 

Nếu là đàn ông thì nhất định phải từ chối. 

Bây giờ anh không thể để bất kỳ người đàn ông tốt nào xuất hiện bên cạnh Du Ân nữa, một Chung Văn Thành đã đủ để khiến anh tức giận ngùn ngụt rồi. 

“Là nữ.” Hứa Hàng hơi nghiến răng nói: “Nữ bác sĩ nổi tiếng nhất khoa tâm lý của bệnh viện chúng tôi.” 

Phó Đình Viễn chưa kịp nói gì, Dịch Thận Chi ở bên đã tỏ vẻ đầy hào hứng: “Là nữ à? Còn là bác sĩ tâm lý nữa? Bao nhiêu tuổi? Có đẹp không? 

Hứa Hàng:“...” 

“Ba mươi tuổi, bác sĩ khoa Y khoa Đại học Harvard, đẹp” Hứa Hàng nhận xét khách quan về nữ bác sĩ tâm lý, nhưng lại nói thêm một câu: “Những nhân phẩm có vấn đề, tôi đề nghị cậu đừng đụng vào.” 

Dịch Thận Chi tò mò: “Nhân phẩm có vấn đề là sao?” 

Hứa Hàng liếc anh ta rồi hừ giọng: “Lấy tình cảm làm trò đùa” 

Vẻ mặt của Dịch Thận Chi vô cùng hưng phấn: “Chết tiệt, vậy là quá xứng đối với tôi rồi, mau giới thiệu cho chúng tôi làm quen đi.” 

Hứa Hàng: “..” 

Thấy anh ta không nói, Dịch Thận Chi đưa tay sờ sờ cằm rồi trầm ngâm hỏi: “Làm sao cậu biết người ta lấy tình cảm ra làm trò đùa? Không phải cậu đã từng bị người ta đả rồi đó 

chứ?” 

Hứa Hàng nghiến răng: “Không có.” 

Dịch Thận Chi lại hỏi: “Hay là đã bị lừa tình rồi?” 

Hứa Hàng: “...” 

Dịch Thận Chi có cần phải sắc nhọn như thế không, vừa nói đã như đâm vào tận đáy lòng của anh ta. 

Dịch Thận Chị cười lớn: “Không phải chứ, bác sĩ Hứa?” 

Hứa Hàng tức giận muốn điên lên, sao lúc này Dịch Thận Chi còn tỏ vẻ hả hê khi người khác gặp hoạ được chứ. 

Dịch Thận Chi phớt lờ cảm xúc của anh ta, mà vẫn đứng đó suy đoán: “Để tôi nghĩ xem, hình như cậu đã tốt nghiệp trường Y khoa Harvard đúng không? Chẳng lẽ cả hai đã quen nhau ở nước ngoài?” 

Hứa Hàng hít sâu một hơi, sau đó buồn bã nói: “Đúng vậy, không chỉ quen biết mà còn ngủ với nhau mấy lần nữa.” 

“Tôi tưởng chúng tôi như thế là đã xác minh quan hệ rõ ràng rồi, trước khi tốt nghiệp về nước tối định sẽ đưa cô ta về cùng, ai dè cô ta lại biến mất.” Hứa Hàng càng nói càng tức giận: “Biến mất đúng hai năm, hoàn toàn không có tin tức gì.” 

“Mấy ngày trước bệnh viện chúng tôi có tuyến bác sĩ mới, thế là tôi nhìn thấy cô ta.” 

“Tôi hỏi cô ta đã làm gì trong hai năm qua, thế mà cô ta chỉ nói đã đi du lịch vòng quanh thế giới.” 

“Con mẹ nó, đây là loại nhân phẩm gì, nói biến mất là biến mất, ngay cả một câu cũng không có.” Hứa Hàng tức giận bèn chửi thề. 

Dịch Thận Chi nghe xong liền vỗ tay, sau đó đánh giá: “Tuyệt!” 

Hứa Hàng bị Dịch Thận Chi chọc tức muốn ra tay đánh anh ta, Dịch Thận Chi vội nói: “Xin lỗi cho tôi nói thẳng, người ta chỉ muốn tình một đêm thôi, là do cậu tương thật lòng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK