Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỗ ngồi của Du Ân và Phó Đình Viễn cạnh nhau, cách một lối đi là chỗ của Thẩm Dao. 

Sau khi ngồi vào chỗ, Thẩm Dao thường xuyên nhìn về phía họ, trong lòng Du Ân cảm thấy vô cùng phiền chán. 

Vậy nên chỉ có thể nằm xuống ngủ và làm như không thấy là cách thích hợp nhất. 

Phó Đình Viễn không nằm nghỉ mà vẫn ngồi thẳng lưng trên ghế để làm việc. 

Dáng người cao lớn của Phó Đình Viễn vừa vặn chắn ánh mắt ác ý của Thẩm Dao cho Du 

Ân. 

Thực ra Thẩm Dao muốn nói chuyện với Phó Đình Viễn, nhưng Phó Đình Viễn không hề nhìn về phía cô ta, vì vậy Thẩm Dao chỉ có thể tức giận nghiến răng. 

Hai tiếng bay nhanh chóng trôi qua, sau khi hạ cánh, Du Ân và Phó Đình Viễn lên xe về khách sạn, nhưng khi đến khách sạn nhận phòng, họ lại chạm mặt Thẩm Dao và Thôi Thiên Tường. 

Cái này có lẽ không thể là trùng hợp nữa đúng không? 

Thẩm Dao rõ ràng đã điều tra địa chỉ của Phó Đình Viễn, cố ý tới đây để gây khó dễ, Thẩm Dao thậm chí còn điều tra cả chuyến bay mà họ đi. 

Nếu Du Ân còn nghĩ tới thì sao Phó Đình Viễn có thể không nghĩ tới, nhưng anh cũng lười để ý đến bọn họ, sau khi cầm lấy thẻ phòng, anh nói với Du Ân: "Nghỉ ngơi một chút, lát nữa đi 

ăn tối." 

Du Ân gật đầu. 

Nhưng Du Ân không ngờ rằng cái gọi là ăn tối của Phó Đình Viễn lại là bảo khách sạn đưa 

đồ ăn tới phòng. 

Phó Đình Viễn gõ cửa, anh đứng trước cửa phòng cô, sau đó chỉ vào chiếc xe đồ ăn phong phú bên cạnh rồi hỏi cô: “Đến phòng của tôi hay phòng em?" 

Du Ân mở miệng, cô muốn nói ăn ở phòng ai cũng không quá thích hợp. 

"Bây giờ đã muộn rồi, chúng ta chỉ có thể dùng bữa ở nhà hàng ở tầng dưới, chẳng lẽ em 

muốn xuống đó ăn sau đó lại gặp hai người kia sao?" Phó Đình Viễn vừa nói vừa ra hiệu cho người phục vụ đẩy xe đồ ăn vào phòng của Du Ân. 

Nếu anh đã nói vậy thì Du Ân cũng không còn gì để từ chối. 

Cô đành phải rửa tay, ngồi xuống trước bàn ăn tròn, dùng bữa tối mặt đối mặt với Phó Đình Viễn. 

Nhờ phúc của Phó Đình Viễn mà lần này cô được ở trong một căn phòng hạng sang, không khác gì một căn phòng hai phòng ngủ, to và rộng rãi. 

Người phục vụ sau khi dọn món ăn lên thì đi khỏi, Phó Đình Viễn gọi một chai rượu vang đỏ nhưng Du Ân không muốn uống. 

Phó Đình Viễn kiên quyết rót cho cô một ly: "Không phải tửu lượng của em rất tốt sao?" 

Du Ân giải thích: "Ngày mai còn có chuyện quan trọng, tôi không muốn uống rượu sau đó làm hỏng chuyện." 

Thực ra chỉ là cô không muốn uống rượu với Phó Đình Viễn mà thôi, buổi tối lại uống rượu Với chồng cũ trong phòng khách sạn thật sự rất kỳ quái. 

Hơn nữa bây giờ cô là người đã có bạn trai. 

Phó Đình Viễn liếc có một cái rồi nói: "Với tửu lượng của em thì tự mình uống hết chai này cũng sẽ không làm hỏng việc.". 

Du Ân nhất thời không biết nói gì, cô không biết anh đang khen hay đang chế giễu có. 

Nể mặt mũi của Phó Đình Viễn, Du Ân cầm ly rượu lên nhấp một ngụm. 

Hai người vừa mới ăn uống được một lát thì trên điện thoại di động của Du Ân vang lên thanh âm báo có cuộc gọi video, đương nhiên là do Chung Văn Thành gọi tới. 

Nhìn Phó Đình Viễn đang ngồi trước mặt, Du Ân cầm điện thoại rồi đứng dậy đi vào phòng ngủ, tâm trạng vốn đang tốt của Phó Đình Viễn đã trở nên u ám sau khi cô đi khỏi. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK