Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Cút ngay!” Cô kêu lên, đuổi anh đi. 

Phó Đình Viễn cũng khẩn trương, không biết nên dỗ cô như thế nào, đành phải nói: "Cũng không phải là chưa từng thấy, em đừng khóc." 

Anh không nói còn tốt, anh vừa nói xong đã khiến Du Ân càng khóc dữ dội hơn. 

Phó Đình Viễn đành phải nhanh chóng ra khỏi phòng vệ sinh, tưởng rằng cô có thể bình tĩnh lại bằng cách anh tạm thời rời khỏi tầm mắt của cô, nhưng ai ngờ tiếng khóc của Du Ân trong phòng vệ sinh vẫn không hề dừng lại. 

Du Ân bị anh chọc tới mức tức điên lên, Phó Đình Viễn quá vô sỉ, dám trèo tường vào nhà cô, nếu có báo cảnh sát, anh sẽ bị bắt vì tội đột nhập vào nhà người khác. 

May là lúc này điện thoại di động của Du Ân đột nhiên vang lên, anh liếc nhìn tên Diệp Văn đang gọi đến, nhanh chóng đưa máy qua khe cửa phòng vệ sinh: "Ba em gọi tới." 

Phó Đình Viễn lúc này vô cùng biết ơn Diệp Văn, cuộc điện thoại của Diệp Văn đã cứu anh. 

Ngực Du Ân đập rộn ràng khi Phó Đình Viễn nói câu "ba em", đúng vậy, là ba của cô. 

Khi Diệp Văn nhận cô là con gái nuôi, ông ấy đã rất ân cần và yêu cầu cô gọi ông ấy là chú Diệp, lúc này nghĩ lại có lẽ lúc đó ông ấy đã biết được thân phận của cô, trong lòng nhất định vô cùng ao ước nghe cô gọi một tiếng ba. 

Nghĩ đến đây, Du Ân vội lau nước mắt trên mặt, cố gắng hết sức bình tĩnh và trả lời cuộc gọi. 

Sau khi kết nối, cô nói đầu tiên: "Ba..." 

Diệp Văn đã làm rất nhiều cho cô, hiện giờ hai người đã nhận nhau, có nên chủ động một lần, chủ động tạo cho Diệp Văn một bất ngờ. 

Quả nhiên, Diệp Văn ở đầu dây bên kia đỏ mắt khi nghe cô nói. 

Ông ấy nghẹn ngào cầm điện thoại nói: "Con, con vừa gọi ba là gì?" 

Diệp Văn tưởng mình nghe nhầm nên hỏi lại. 

Du Ân cũng có chút nghẹn ngào, lại bắt đầu vui sướng gọi ông ấy: "Ba." 

Diệp Văn xúc động đến mức không nói nên lời, cuối cùng chỉ trả lời: "Ba đây." 

Du Ân bình tĩnh lại trước, cô quấn khăn tắm hỏi Diệp Văn: "Ba tìm con có việc gì sao?" 

Diệp Văn vội nói: "Không có gì, chỉ muốn nói chuyện với con một chút." 

Du Ân liếc nhìn bộ dạng hiện tại của mình trong gương rồi đành phải nói: "Vậy ba đợi con một chút, con vừa tắm xong, còn chưa sấy tóc, lát nữa con gọi lại cho ba sau." 

Giây trước còn đang bất ngờ vì Phó Đình Viễn đột nhiên đi vào, chỉ quấn một chiếc khăn tắm không lau tóc, thật sự không thích hợp để nói chuyện phiếm với Diệp Văn. 

“Vậy mau sấy tóc đi, đừng để bị cảm lạnh.” Diệp Văn thúc giục. 

cúp điện thoại, Du Ân nhanh chóng lau khô người rồi lau khô tóc, đương nhiên cô cũng nhớ tới cảnh Phó Đình Viễn xông vào vừa rồi, nếu có thể, cô thật sự muốn đánh người. 

Tốt nhất anh nên biết thời biết thế, nếu không cô sẽ thật sự động thủ. 

Sau khi chỉnh trang lại bản thân, Du Ân mặc quần áo ở nhà, vừa bước ra khỏi cửa phòng tắm đã nhìn thấy Phó Đình Viễn đang vô tư nằm trên giường của cô, Du Ân đột nhiên nổi giận. 

Cô nắm lấy một món đồ chơi nhồi bông ném vào người đang trơ trẽn nằm ở trên giường: "Sao anh còn chưa rời đi!" 

Anh còn dám nằm trên giường nhà cô, thiếu đòn sao? 

Phó Đình Viễn nghiêng đầu để tránh sự tấn công của món đồ chơi, sau đó ngồi dậy và nói: "Tôi muốn nói chuyện với em." 

Du Ân vừa nghe thấy anh còn mặt mũi để nói chuyện với cô thì nghiến răng nghiến lợi, tức giận chạy tới, không nói một lời, đè Phó Đình Viễn xuống giường, sau đó hung hăng giơ tay cào vào cổ anh. 

Phó Đình Viễn: "..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK