Nhưng cô không khóc lóc không ầm ĩ, anh càng cho rằng cô không đau đớn không thống khổ, vậy nên anh phát cáu ngày càng thậm tệ hơn.
Mãi cho tới khoảnh khắc vừa rồi, Du Ân tâm trạng kích động lên án anh, anh mới nhận ra, thì ra cô vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Phó Đình Viễn muốn gọi lại để giải thích chuyện của mình và Thẩm Dao là như thế nào, nhưng vừa nghĩ cô hết lần này đến lần khác cúp điện thoại của anh, anh lại nản lòng từ bỏ giải thích.
Rõ ràng đó là một cuộc điện thoại thân tình, cuối cùng lại kết thúc không vui vẻ.
Sau khi cúp điện thoại, Du Ân bình tĩnh lại một lúc, sau đó lấy điện thoại di động ra, thêm wechat của Phó Đình Viễn.
Anh đã giúp đỡ cô nhiều như vậy, cô quả thực không nên kích động và hành động theo cảm tính cúp điện thoại của anh, nhưng cô lại không muốn gọi lại để xin lỗi, vừa hay nhớ tới lời Chu Mi đã nói, thêm lại wechat của Phó Đình Viễn.
Têm wechat, thể hiện thành ý của cô.
Sau đó, xin lỗi anh ấy trên WeChat, như vậy cả cô và Phó Đĩnh Viễn đều sẽ không quá
ngượng ngùng.
Sau khi Du Ân nhấp cho phép thêm đợi phương thành bạn bè, bên kia Phó Đình Viễn cũng cần xác minh danh tính của cô.
Tuy nhiên, cô đợi một lúc lâu mà Phó Đình Viễn vẫn chưa thông qua, Du Ân có chút không
nói lên lời, anh sẽ không vì giận dỗi mà không thêm có chứ?
Thật là trẻ con.
Không nghĩ ngợi những điều đó nữa, cô nhanh chóng mở máy tính đăng nhập Weibo của mình, xóa hết những bài Weibo nói về tình yêu.
Các bài phê bình phim truyền hình và chia sẻ một số bức ảnh chụp đồ ăn đều được giữ lại, nội dung trên Weibo trống rỗng, không có nội dung thì không hay lắm, cũng chẳng ra thể thống gì, rõ ràng có vẻ giống nick phụ vừa mới đăng ký.
Sau khi chuẩn bị xong Weibo, Du Ân đã gọi điện cho Chung Văn Thành, nói mình vẫn quyết định sử dụng tài khoản của mình để làm rõ.
Chung Văn Thành nhất bình tĩnh, nói: “Dùng tài khoản của cô cũng được.”
Sau đó anh ấy lại giải thích một chút: “Tôi tưởng rằng cô không có tài khoản weibo, cho nên nghĩ độ phổ biến của Chung Đỉnh có thể giúp cô.”
“Tôi biết ý tốt của anh, cảm ơn” Du Ân nói: “Nhưng Chung Đỉnh lại là tài khoản của công ty, hơn nữa, dưới trướng chúng ta còn rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, nếu như vì chuyện của tôi mà ảnh hưởng tới hộ thì không tốt cho lắm.”
Du Ân lại nói với Chung Văn Thành rằng mình đã nhận được tài khoản chuyển khoản cho ba con Du Thế Quần từ chỗ Phó Đình Viễn, Chung Văn Thành vô cùng kinh ngạc, lại xúc động nói một câu: “Có những bằng chứng đó, chắc chắn cô sẽ thắng, xem ra Phó Đình Viễn cũng không vô tình như vậy.”
Chả trách Du Ân đột nhiên đổi chủ ý muốn dùng tài khoản của mình, thì ra là Phó Đình Viễn nhúng tay vào.
Phó Đình Viễn không chỉ một lần bí mật ngăn cản anh ấy tiếp cận Du Ân, anh có ý muốn gì?
Không thể nói Phó Đình Viễn không muốn Du Ân, cũng không cho phép những người đàn
Cô cũng không biết tại sao Phó Đình Viễn lại có lòng tốt như vậy, có thể là thực sự thấy cô đáng thương.
“Vậy cô biên soạn weibo rồi nói một chút, tôi tin dựa vào lời văn của cô, có thể kể rõ ràng chuyện này.” Chung Văn Thành không đề cập chuyện Phó Đình Viễn với Du Ân nữa, còn về rốt cuộc Phó Đình Viễn có ý gì, Chung Văn Thành sẽ bí mật làm rõ ràng.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Chung Văn Thành, Du Ân bắt đầu cân nhắc biên soạn weibo thanh minh cho mình.