Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở dĩ Tử Dạ vô cùng muốn thúc đẩy Thẩm Dao và Phó Đình Viễn đến với nhau chỉ là vì không muốn Phó Đình Viễn theo đuổi Du Ân nữa. 

Dựa vào đâu mà Du Ân lại có được tình yêu và sự theo đuổi của nhiều người đàn ông đến thế? Đẩy Phó Đình Viễn cho Thẩm Dao, cô ta lại nghĩ cách phá hỏng hảo cảm của Chung Văn Thành đối với Du Ân, cuối cùng để bên cạnh Du Ân không có một ai theo đuổi. 

Nếu có thể, cô ta còn muốn khiến thanh danh của Du Ân trở nên thậm tệ trong toàn ngành và rời khỏi giới biên kịch hoàn toàn. 

Nghĩ đến đây, Tử Dạ rốt cuộc cảm thấy trong ngực tốt hơn một chút. 

Mặc dù kế hoạch của cô ta chưa được thực hiện đầy đủ, nhưng nghĩ về khoảng thời gian khốn khổ của Du Ân, cô ta cũng thoải mái. 

Thẩm Dao nhìn chằm chằm hướng Phó Đình Viễn và Du Ân, mím môi không nói gì, nhưng trong lòng cô ta đã nghĩ đến lời đề nghị của Tử Dạ rồi. 

Cô ta không quan tâm sau khi kết hôn, Phó Đình Viễn đối xử tốt hay xấu với cô ta, bởi vì so sánh với con người Phó Đình Viễn, cô ta càng yêu quyền lực của nhà họ Phó hơn Phó Đình Viễn. 

Điều quan trọng nhất là chỉ cần được gả cho Phó Đình Viễn, cô ta có thể cứu vãn thể diện của mình, có thể nhẫn tâm chà đạp Du Ân dưới chân mình. 

Sau khi Phó Đình Viễn gọi điện dặn dò Chu Mi xong thì vẫn không rời đi. Anh không rời đi thì cũng thôi, song ánh mắt anh vẫn lưu luyến trên khuôn mặt cô mà chẳng e dè gì, khiến Du Ân cảm thấy vừa lúng túng vừa khó chịu. 

Thấy Phó Đình Viễn không có dự định rời đi trong lúc này, tâm tư Tô Ngưng vòng vo, tìm cớ rời đi. 

Du Ân chẳng ngăn cản được bước đi của Tô Ngưng, để lại một mình cô đối mặt với Phó Đình Viễn. 

Rơi vào đường cùng, cô đành phải nhìn về phía Phó Đình Viễn mà biểu tình: "Anh nhìn tôi chằm chằm làm gì? Trên mặt tôi có cái gì à?" 

Phó Đình Viễn thẳng thừng đáp: "Trông em rất đẹp." 

Du Ân: "..." 

Khuôn mặt cô đỏ bừng không tự chủ được, bởi vì bản tính hướng nội của cô nên không thể nghe được một lời khen thẳng thắn như vậy. 

Vả lại, Phó Đình Viễn từ khi nào lại trở nên mặt dày mà nói ra những lời buồn nôn thế chứ. 

Cô giận dữ nói: "Cũng nhìn suốt ba năm rồi, dù có đẹp đến đâu cũng chán." 

Phó Đình Viễn nhìn cô chằm chằm và nói: "Không phải có một lời như vậy sao? Trăm xem không chán." 

Ý ngoài, đó là cảm giác của anh đối với cô chính là như vậy. 

Du Ân không hiểu sao cảm thấy có chút phiền lòng. 

Cách nói chuyện ngọt ngào của anh bây giờ luôn khiến cô nhớ lại những ngày bị anh lạnh nhạt, điều đó luôn khiến cô chán nản. 

Vì vậy, cô cụp mắt xuống: "Tôi thấy cô giáo Trang cũng tới đây rồi, tôi đi tìm cô ấy trò chuyện vài câu đây." 

Du Ân nói xong liền xoay người rời đi, Phó Đình Viễn khẽ cau mày. 

Anh cảm nhận được sự thờ ơ đột ngột của cô, nhưng hoàn toàn không biết lý do tại sao. 

Dịch Thận Chi nói, muốn theo đuổi một người phụ nữ thì bất cứ giá nào cũng phải nói lời ngon tiếng ngọt, cũng nhất định phải tặng quà không được keo kiệt, bất luận dùng cách gì cũng phải để cô cảm nhận được anh quan tâm đến cô. 

Anh đã làm, tại sao cô lại không mấy vui vẻ! 

Tô Ngưng rời đi để chặn nữ diễn viên mặc váy xanh, ung dung khoanh tay đứng đợi trên hành lang tiến vào phòng tiệc. 

Nữ diễn viên ở bên ngoài gọi điện thoại một đoạn thời gian rất dài, dường như không còn đường để quay đầu lại nữa, khi trở lại sảnh tiệc, đôi mắt vẫn đỏ hoe. 

Sau khi nhìn thấy Tô Ngưng, cô ta không nhịn được mà hỏi: "Người bạn đó của cô rốt cuộc là 

ai? Tại sao vai diễn mà tôi không dễ dàng gì mới đạt được trong "Truyền Kỳ Dung Phi" lại bị hủy bỏ?" 

Tô Ngưng dựa vào tường, lười biếng nhìn bộ móng tinh xảo của mình: "Thẩm Dao và Tử Dạ không phải đã nói với cô sao? Cô ấy là biên kịch Vi Lương, biên kịch chính của "Truyền Kỳ Dung Phi"." 

“Cái gì?” Nữ diễn viên kia hết sức kinh hãi mà lui về phía sau mấy bước. 

Chẳng trách tối nay cô được tham dự bữa tiệc trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình này, hóa ra thân phận của cô là biên kịch, đồng thời cũng là biên kịch của Truyền Kỳ Dung Phi". 

Cô ta thật xui xẻo làm sao, lại đắc tội nhân vật số một như vậy. 

Nhưng sau khi định thần lại, cô ta bất mãn nói: "Nhưng mà, cô ta hủy bỏ vai diễn của tôi vì bất bình cá nhân. Lấy việc công trả thù riêng như vậy được sao?" 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK