Không chỉ vậy, Tô Ngưng còn đính kèm một vài bức ảnh của cô ấy và người bạn thân của cô ấy, tất nhiên, khuôn mặt của Du Ân đã được làm mờ.
Từ những ngày cấp ba còn mặc đồng phục, đến khi lên đại học rồi ra xã hội, tình cảm giữa hai người vẫn khăng khít như thuở nào.
Sau khi Tô Ngưng đối đầu trực diện một phen, không ai dùng chuyện này để bôi đen cô ta nữa.
Và bởi vì tính cách của Tô Ngưng cứng rắn như vậy nên người hâm mộ của Tô Ngưng thậm chí còn đặt biệt danh cho cô ấy là "Người giám định kỹ nữ của giới giải trí".
Bởi vì cơ bản những nữ diễn viên có danh tiếng và nhân cách chẳng ra gì, nếu ở gần Tô Ngưng thì đều sẽ bị Tô Ngưng trừng mắt lạnh như băng. Theo thời gian, mọi người đều hình thành nhận thức rằng chỉ cần ngôi sao nữ nào mà Tô Ngưng không cho vẻ mặt hòa nhã thì hầu hết nhân phẩm cũng thậm tệ.
Mà nữ diễn viên áo lam này rất tự mình hiểu lấy, biết nhân phẩm của bản thân không tốt nên đến chào hỏi Tô Ngưng nhất định sẽ bị Tô Ngưng ghét, nhưng không ngờ Tô Ngưng lại mang khuôn mặt tươi cười chào đón cô ta, vì vậy cô ta rất ngạc nhiên.
Nhìn thấy thái độ của Tô Ngưng tốt như vậy, cô ta không khỏi có chút đắc ý.
Liếc mắt nhìn Du Ân bên cạnh Tô Ngưng, cô ta dùng giọng điệu khinh thường mà hỏi: “Đây là bạn của cô sao?"
Lúc nãy khi bọn họ tán gẫu với Thẩm Dao, Thẩm Dao nói cô gái bên cạnh Tô Ngưng vô cùng không biết xấu hổ, thoạt nhìn thì có vẻ tốt đẹp nhưng trên thực tế lại rất có thủ đoạn quyến rũ đàn ông.
Gần đây, cô thậm chí còn leo lên giường của một ông già để đạt được mục đích của riêng mình.
Cô ta cố ý đến đây để làm nhục cô gái này, điều này tương đương với việc gián tiếp làm nhục Tô Ngưng. Mấy người bọn họ đã sớm chướng mắt Tô Ngưng từ lâu rồi.
Thứ hai, cô ta làm bẽ mặt người phụ nữ này thì cũng có thể lấy lòng Thẩm Dao.
Những người này là loại người không dùng thủ đoạn thì sẽ không có ai tìm đến các cô ta để đi diễn, Thẩm Dạo gần đây đã thành lập một công ty điện ảnh và truyền hình của riêng mình, nghe nói đang đóng một bộ phim truyền hình cổ trang nữ chủ. Nếu có thể mời các cô ta diễn, đó chẳng phải là một việc tốt đẹp lắm sao.
Tô Ngưng vẫn cười đáp lại nữ diễn viên váy xanh: "Đúng vậy, cô ấy là bạn và cũng là bạn thân nhất của tôi."
Nữ diễn viên kia thốt lên: "Thật chứ?"
Cô ta vừa nói vừa không kiêng dè gì mà đánh giá Du Ân từ trên xuống dưới, cuối cùng nói với vẻ ghét bỏ: "Cô bạn thân của cô kiểu gì thế? Cô xem cô trang phục đẹp đẽ, sao cô ta lại toàn mặc lễ phục và đồ trang sức giá rẻ vậy? Thật khiến cô xấu hổ quá nhỉ?"
Vào lúc này, để phù hợp với sự phản pháo của cốt truyện phía sau, Du Ân bày ra biểu cảm đến là ấm ức, lã chã chực khóc cứ như thể giây tiếp theo sẽ bật khóc vậy.
Mặc dù cô không phải là diễn viên chuyên nghiệp, nhưng tốt xấu gì cũng đã từng nhiều lần xem các diễn viên biểu diễn tại trường quay, bản thân cô vẫn có thể thành thạo một số kỹ thuật.
Tô Ngưng bày ra biểu cảm đau thương: "Giá rẻ?"
Nữ diễn viên hừ một tiếng: "Ừ, cô nhìn kiểu dáng của bộ sườn xám này nè, cả độ tinh xảo của chiếc vòng ngọc này, quả là một hàng rẻ tiền đúng nghĩa."
Sau khi nữ diễn viên kia nói xong, đồng bọn bên cạnh cô ta cũng phối hợp bật ra một tràng cười chế giễu.
Tô Ngưng thở dài, vẫy tay với hai người kia rồi nói: "Các cô lại gần đây một chút, tôi cho các cô xem thứ này."
Cả hai bối rối đi tới. Tô Ngưng đưa tay lên nhẹ nhàng lật ngược cổ áo sườn xám của Du Ân, bên trong có một chữ cái "Y" rất cổ điển và ý nhị hiện ra trước mặt hai người bọn họ.
Vì đây là thương hiệu cao cấp do nhà họ Diệp điều hành nên LOGO lấy chữ cái đầu là Y của Diệp (Ye), được thiết kế theo phong cách rất cổ xưa và được đánh dấu trên cổ sau của sườn xám dưới dạng nhãn hiệu thêu.
Hai nữ diễn viên đó đều làm trong sân chơi danh lợi như ngành giải trí nên đương nhiên họ biết LOG0 bí ẩn và xa hoa này.
Họ càng biết rằng những chiếc váy kiểu Trung Quốc của thương hiệu Y không phải có tiền là có thể mua được.
Những nhân vật nhỏ bé như họ chưa bao giờ dám mơ tưởng về nó, ngay cả những nữ diễn viên đang lúc nổi tiếng cũng phải xếp hàng mới có thể đặt được một cái.
Nhưng bây giờ, trên người cô bạn này của Tô Ngưng lại đang mặc một chiếc.
Nữ diễn viên váy xanh nhớ tới mình vừa nói chiếc sườn xám này rẻ tiền, khi nhìn lại chiếc váy xanh trên người, đột nhiên cảm thấy mặt mình nóng như lửa đốt.
“Nào nào nào, lại nhìn cái sợi dây chuyền này này.” Tô Ngưng không chút nào che giấu vẻ khinh thường với hai cô gái đó: “Tôi đảm bảo dù cô có leo lên mười cái giường của mười ông đạo diễn đi chăng nữa thì cũng không mua được sợi dây chuyền này đâu."
Tô Ngưng luôn ăn nói sắc bén. Từ lâu cô ấy đã biết mấy việc bẩn thỉu của nữ diễn viên váy xanh kia rồi, lúc này buông lời cay độc với nữ diễn viên kia mà không hề báo trước, khiến cô ta tức giận đến mức run rẩy, sắc mặt tái nhợt. .
Hầu hết các vai diễn mà cô ta nhận được đại để đều là do dùng thủ đoạn. Làm giao dịch với đám người đạo diễn casting hoặc trợ lý đạo diễn đối với cô ta gần như là bình thường như cơm bữa.
Cô ta thở không ra hơi, trừng mắt nhìn Tô Ngưng rồi nghiến răng rống lên: "Cô.."