Tô Ngưng cảm thấy ý tưởng này của Chu Dật không tồi, bởi vì làm như vậy cô ấy cũng có thể đúng lúc gián tiếp thổ lộ với người đàn ông trong lòng mình.
Tuy anh ta còn đang ở nước ngoài xa xôi, nhưng cô ấy vẫn muốn cho anh ta thấy tâm ý của bản thân, đặt nền móng cho sự thắng lợi chờ ngày anh ta quay về.
Bao năm qua, cô ấy sợ anh ta quên mất mình, sợ cách đại dương bao la anh ta không nhìn thấy cô ấy, cho nên cô ấy cố gắng leo lên cao, vẫn leo cho tới vị trí đỉnh lưu như ngày hôm nay, leo đến đến vị trí mà chỉ cần có chút tin tức cô ấy cũng có thể lên hot search ngồi.
Tô Ngưng và Chu Dật ăn ý với nhau, sau khi vỗ tay nhau thì ai ôm di động của người nấy.
Năm phút đồng hồ sau, hai người đồng thời đăng weibo, nội dung bài đăng weibo của Chu Dật thì như trên, còn Tô Ngưng thì nói: Bạch mã hoàng tử của tôi, tuy hiện tại anh ấy còn đang ở bên kia đại dương xa xôi, nhưng trong lòng tôi vẫn luôn chỉ có một người là anh ấy.
Tô Ngưng không hề cố gắng khắc hoạ hình tượng chàng bạch mã hoàng tử của mình, nhưng một câu ở bên kia đại dương xa xôi đã đủ loại trừ Chu Dật ra khỏi số đó rồi.
Sau khi hai người đều đăng weibo, trên mạng được một trận bàn tán sôi nổi, sau đó lại leo lên hot search.
Quần chúng ăn dưa vừa nhìn là biết, tình nhân trong mộng và bạch mã hoàng tử của hai người này cực hiển nhiên không phải đối phương, đây là đang làm rõ scandal cùng nhau qua đêm gì gì đó.
Không lâu sau, người rõ ràng ở thương giới nhưng lại thường xuyên lên đầu đề các trang báo giải trí vì lộ tai tiếng với các cô chủ nhà giàu hay các minh tinh là Dịch Thận Chi cũng up một bài weibo, giọng điệu cực kỳ ai oán: Rõ ràng là nhiều người cùng tụ tập mà, chúng tôi không xứng được có tên sao?
Bài Weibo còn đăng bổ sung thêm một tấm ảnh, bảy tám người đang tụ hội, có điều người trong ảnh chụp, ngoài Chu Dật Tô Ngưng còn có Dịch Thận Chi ra thì đều bị đánh Mosaic làm mờ mặt.
Phó Đình Viễn, Hứa Hàng, Tống Nghênh còn có cả đám người Du Ân Chu Mi, dù sao cũng không phải người thích xuất hiện trước công chúng.
Hơn nữa trong ảnh chụp Tô Ngưng và Chu Dật hoàn toàn không ngồi cùng nhau, như vậy thì không còn ai nghi ngờ gì về gian tình của Tô Ngưng và Chu Dật nữa, thế cũng đủ rõ ràng rồi.
Tâm trạng của Tô Ngưng và Chu Dật rất tốt, nhưng có người lại không vui nổi.
Người kia chính là Phó Đình Viễn, anh lấy di động nhìn bài weibo Chu Dật đăng lên.
Yểu điệu thướt tha, dịu dàng thanh nhã.
Anh biết người Chu Dật thổ lộ là Du Ân, hiện tại người trẻ đều có trình độ ngữ văn cao siêu vậy sao? Còn biết dùng mấy từ tốt đẹp như vậy?
Thật sự đáng giận.
Đương lúc anh cắn răng nghiến lợi, chỉ thấy Chu Dật cầm ly đứng lên, thâm tình tha thiết nói với Du Ân: "Chị Du Ân, em kính chị một ly"
Du Ân cũng thấy bài weibo bày tỏ tình cảm của Chu Dật, cô cũng biết những từ ngũ Chu Dật dùng đều để hình dung cô, có điều cô lúc này rất mất tự nhiên, hơn nữa Phó Đình Viễn còn đang dùng ánh mắt kia nhìn cô, giống như cô sắp hồng hạnh vượt tường không bằng.
Chẳng qua cô vẫn cầm ly rượu đứng lên, nhẹ giọng cười nói: "Được."
Sau khi chạm ly với Chu Dật, cô vừa định uống thì Phó Đình Viễn ngồi ở kế bên cách cô một Tô Ngưng bỗng nhiên đứng dậy cầm lấy ly rượu của cô, không nói hai lời đã ngẩng đầu uống sạch ly rượu.
Du Ân: "..."
Anh đang bị thần kinh gì vậy? Đó là ly rượu của cô mà!
Cô mới dùng ly kia uống vài ly rượu, anh vậy mà không ngại đã trực tiếp uống luôn.
Phó Đình Viên uống rượu xong thì