Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Du Ân liếc nhìn LOGO trên tấm thẻ, không khỏi trợn tròn mắt ngạc nhiên. Hình như đây là thương hiệu thời trang nữ mà Tô Ngưng vừa nhận được tư cách làm người đại diện, mấy hôm trước Tô Ngưng còn đi quay một clip quảng cáo cho nhãn hiệu này nữa. Không ngờ nó cũng là thương hiệu do người nhà họ Diệp kinh doanh. 

Dường như nhìn ra được suy nghĩ của Du Ân, chị gái cười khẽ nói: "Đúng vậy, chính là thương hiệu mà bạn tốt của em đang làm người đại diện." 

“Thật là trùng hợp” Du Ân mỉm cười nhận lấy tấm danh thẻ: “Cảm ơn ạ.” 

Du Ân cũng không biết phải nói gì. Mặc dù cô cảm thấy mình không thể mặc những bộ quần áo sang trọng cao cấp như vậy trong ngày thường nhưng đây là lòng tốt của chị gái này, cô không thể từ chối. 

Bữa tiệc tối náo nhiệt kéo dài đến tận khuya, khi về đến khách sạn, Du Ân hạnh phúc muốn ngất đi thôi. 

Cuộc sống này là điều mà cả đời này cô chưa bao giờ nghĩ tới, tối nay bà cụ Diệp còn nói muốn công khai việc Diệp Văn nhận cô làm con gái nuôi. Du Ân suy nghĩ một chút rồi quyết định tạm thời không muốn công khai. 

Cô không quen bị nhiều người chú ý, thật chất bên trong cô là kiểu người chỉ muốn yên tĩnh viết kịch bản, bà cụ Diệp lựa chọn tôn trọng quyết định của cô. 

Du Ân ở lại Bắc Kinh ba ngày, càng ở lại cô lại càng không muốn đi, bà cụ Diệp và Diệp Văn, Thư Ninh cũng không muốn cô đi. 

Chẳng qua ở bên này cô chơi vui đến quên cả trời đất, ở nơi khác lại có người không kìm chế được. 

Ngày hôm đó, Du Ân nhận được cuộc gọi của Chu Mi. Chu Mi tán gẫu mấy câu đơn giản, thường ngày với cô xong, sau đó nói: "Về dự án & Truyền Kỳ Dung Phi anh Phó cảm thấy tiến độ phát triển kịch bản của cô đã ổn nên muốn mở cuộc họp thảo luận về sự phát triển và tiến độ giai đoạn sau. Sếp Chung dù sao cũng là đạo diễn, anh ấy không có cách nào dự họp trực tiếp nên có thể tham gia bằng video. Nhưng với tư cách là biên kịch, có phải có nên trực tiếp tham gia không?" 

Du Ân không suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy lời nói của Chu Mi quả thật có đạo lý. 

Chung Văn Thành chắc chắn không thể đi được, vậy cũng chỉ còn mình cô thôi. Không thể không trở về họp được. 

Thế là cô thoải mái đồng ý: “Được rồi, cuộc họp bắt đầu lúc mấy giờ thế? Tôi lập tức đặt vé máy bay.” 

Chu Mi dùng thái độ làm việc chuyên nghiệp thông báo: "Ngày mai lúc chín giờ sáng, phòng họp Phó thị." 

Du Ân trả lời: "Được rồi." 

Sau khi cúp điện thoại, Du Ân lập tức lên mạng đặt vé, sau đó đến nói với Diệp Văn chuyện cô phải đi về. Diệp Văn đương nhiên không nỡ, nhưng ông ấy cũng biết muốn giữ Du Ân ở lại thủ đô mãi là chuyện không thực tế. 

Mặc dù tất cả mọi người trong nhà họ Diệp đều hy vọng Du Ân có thể đến Bắc Kinh sống, những mong muốn này chắc chắn sẽ không có cách nào thành hiện thực trong thời gian ngắn được. 

Diệp Văn tiễn Du Ân đến sân bay, trước khi cô đi, Diệp Văn còn nghiêm túc dặn dò Du Ân: "Sau khi về nhớ cách xa Phó Đình Viễn một chút." 

Du Ân cười an ủi ông ấy: "Chú yên tâm." 

Chỉ cần Phó Đình Viễn không chủ động tìm cô, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ chủ động đi tìm Phó Đình Viễn. Cô còn ước gì mình không thể cách Phó Đình Viễn hai vạn tảm nghìn dặm kia kia. 

Nhưng lúc nào kế hoạch cũng không thể nhanh bằng biến hóa, Du Ân không ngờ rằng trong đêm trở về Giang Thành, cô và Phó Đình Viễn đã cùng nhau vào bệnh viện. 

Thật ra nguyên nhân cũng chẳng có gì đặc biệt, do nửa đêm Phó Đình Viễn đến nhà cô nói anh muốn gặp Tiểu Tiểu. 

Đúng lúc Tiểu Tiểu chui ra từ dưới ghế sô pha, anh giơ tay chạm vào Tiểu Tiểu một cái, Tiểu Tiểu giật mình nên cho vào tay Phó Đình Viễn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK